Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 424: Cô không biết à? (1)

Chương 424: Cô không biết à? (1)Chương 424: Cô không biết à? (1)
Trương Minh Viễn trả lời một chuỗi ba chấm, cũng không nói là có đến hay không.
Bên phía Phan Nguyên, cậu cũng mời đối phương đến ăn bít tết.
Nhưng Phan Nguyên không trả lời.
Lâm Chu nghĩ đến đây, thở dài đầy ưu tư.
"Vâng, vậy ông chủ bày quây bán hàng chơi vui vẻ -"
Đại Đông mỉm cười thật thà với Lâm Chu, không hiểu sự cay đắng trong nụ cười của Lâm Chu, trái lại còn nghĩ quả nhiên ông chủ thích bày quầy bán hàng.
Nhìn xem quán ven đường bán bít tết thổi kèn Xô-na có hiệu quả tiết mục cỡ nào kìa, cũng không hiểu tại sao nhiều người thấy xấu hổ nữa.
Đại Đông nhìn thấy video, lại cảm thấy cực kỳ thú vị.
Hai tay Đại Đông chống nạnh, đứng ở cửa biệt thự cười vô cùng càn rỡ.
Anh cảm thấy ông chủ chủ động đi đến nơi có nhiều người qua lại như vậy để bày quầy bán hàng, chơi rất kích thích.
Vị trí chân chó hàng đầu của ông chủ ngoài mình ra còn có thể là ai được!
Xem ra đám người ở công ty đều không hiểu tâm tư của ông chủ.
Xem coi ông chủ cười vui vẻ biết mấy!
"Ha ha ha ha ha -"
Cũng không hiểu tại sao mấy đồng nghiệp trong công ty lại thấy xấu hổ, cần phải gỡ hotsearch để duy trì thể diện của ông chủ.
Cũng có người đi dạo phố.
Quảng trường Minh Châu Thời Đại.
Từ buổi sáng đã bắt đầu lục tục có khách hàng ruột đi đến nơi này, thấy Lâm Chu còn chưa bày quầy bán hàng thì đi loanh quanh tìm quán cà phê ngồi đợi.
Khiến người giúp việc hai bên cùng ra ngoài tiễn Lâm Chu giật hết cả mình, ánh mắt nhìn Đại Đông đều mang theo vẻ kì lạ.....
"Không rõ lắm, tớ lướt thấy video vào buổi chiều, chắc là bày quầy lúc giờ cơm trưa rồi."
"Trai đẹp trong video ngày hôm qua bày quầy lúc mấy giờ nhỉ?"
Hai người qua đường đứng ở ven đường nhìn xung quanh, không thấy thấy quầy hàng trên mạng đâu nên lại lấy điện thoại di động ra tìm.
Còn có người qua đường bị video hotsearch thu hút đến, đều muốn coi bản hiện trường của tổ hợp đồ Tây phối kèn Xô-na.
"Đông người quá đi mất, chắc đều đến vì anh trai kèn Xô-na."
Mắt thấy càng ngày càng nhiều người vây xem mà vẫn không thấy anh trai kèn Xô-na bày quầy, tất cả mọi người hơi sốt ruột.
Là người địa phương, có ai không muốn thành phố nơi mình sinh ra và lớn lên càng ngày càng tốt đâu chứ.
Hiếm khi thành phố các cô lên hotsearch một lần, cho dù dùng hình thức khôi hài lên hotsearch, cũng có thể mang đến cho thành phố lưu lượng to lớn.
Hai người đứng chung một chỗ nhỏ giọng trò chuyện, nhìn số người đông hơn gấp đôi ở quảng trường Thời Đại mà đều thổn thức không thôi.
"Nhỡ đâu hôm nay người ta không đến bày quầy bán hàng thì sao?" "Chứ còn gì nữa, hiếm khi thành phố chúng ta lên hotsearch, xong giờ ai ai cũng chạy đến góp vui."
"Không đâu, bình thường ông chủ Lâm bày quầy ở đâu thì đều sẽ bày một tuần lận, rất ít khi mới được một ngày đã dẹp quầy lắm."
Khách hàng ruột bên cạnh nghe thấy trong đám đông có người hỏi thế, bèn lập tức tiếp lời.
"Đúng đúng đúng, lát nữa hỏi ông chủ Lâm bày quây lúc mấy giờ, chúng ta đến sớm xếp hàng."
Một khách hàng ruột lên tiếng, ngay sau đó lại có khách hàng ruột thứ hai tiếp lời.
Mặc kệ đám người qua đường vây xem xung quanh, các khách hàng ruột căn cứ vào video tiết lộ trên toàn mạng, đã suy đoán ra thời gian ông chủ Lâm bày quầy bán hàng tuần này hẳn là giữa 11 giờ và 12 giờ. Mắt thấy thời gian cũng gần đến rồi, bọn họ bắt đầu xếp hàng.
Nhưng mà bởi vì có quá nhiều người ở đây.
Lúc Lâm Chu lái xe ba bánh đến thì thấy vị trí bày quầy ngày hôm qua của mình đã bị vây chật như nêm cối, ngay cả một người cũng không chen vào được, chớ đừng nhắc đến xe ba bánh của cậu, căn bản là không vào nổi!
Những người đi đường này cũng không chú ý đến Lâm Chu đã đến bên ngoài đoàn người, không có kinh nghiệm giống như các khách hàng ruột.
Vì vậy Lâm Chu nhìn đoàn người đông đúc không thể chen vào được, đành yên lặng đi đến đường cái đối diện để bày quầy bán hàng.
Dù sao đều nằm trong phạm vi quảng trường Thời Đại, không nằm ngoài phạm vi của địa điểm nhiệm vụ là được.
Xe của quầy bít tết tuần này nhỏ hơn một vòng so với xe lò nướng vịt quay tuần trước, công năng cũng rất đơn giản, chỉ có một cái bàn nướng bằng sắt cùng với một tủ kính hai tầng, trong đó đặt một vài dụng cụ dùng một lần đi kèm với xe bán đồ ăn.
Chai rượu vang hôm qua còn chưa uống hết, Lâm Chu lại lấy nó ra.
Sau đó cậu bắt đầu bày quầy.
Trước khi đi bày quây Lâm Chu vốn định mang bàn ghế gấp, sau đó phát hiện xe lần này đi theo phong cách tinh xảo cao cấp, không gian rất nhỏ, căn bản là không có chỗ để đặt, rất ngại ngùng.
Thế nên cậu cũng chỉ có thể bày quầy như thế thôi.
Vì suy nghĩ cho khách hàng, Lâm Chu chọn đậu xe bên cạnh bậc thang, vừa hay có nơi cho khách hàng muốn ngồi xuống ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận