Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 405: Nuôi con chó này uổng công rồi!

Chương 405: Nuôi con chó này uổng công rồi!Chương 405: Nuôi con chó này uổng công rồi!
Một ngày cuối cùng ngày mai, khẳng định có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Cậu lo lắng chính là không đủ bán.
Cẩn thận ngẫm lại thật ra cũng không cần lo lắng, nhiều khách hàng ruột như vậy, đến lúc đó khẳng định không đủ bán.
Tuần này những khách hàng ruột tìm được cậu quá muộn, không còn cách nào.
Lâm Chu tò mò tại sao hệ thống lại đổi vị trí công bố nhiệm vụ.
Sau đó cậu tìm được đáp án trong phần giới thiệu vắn tắt hệ thống mà cậu chưa từng chú ý.
Vận hành của hệ thống cần đạt được điểm ngon miệng từ chỗ khách hàng, mà điểm ngon miệng của khách hàng mới tạo ra nhiều hơn khách hàng ruột, cho nên nhiệm vụ của hệ thống sẽ không dừng lại ở một chỗ, mà không ngừng tạo ra địa điểm bày quầy hàng ngẫu nhiên mới.
Lâm Chu đã biết thì sẽ không có suy nghĩ thông báo cho các khách hàng ruột nữa.
Lâm Chu nghỉ ngơi đủ rồi, tắt giao diện hệ thống chuẩn bị đi tắm rửa.
Sau đó là hưởng thụ quá trình bày quầy hàng.
Cậu chưa từng được nhiều người yêu thích như vậy cho nên rất quý trọng.
Yêu thích của mỗi người đều là thứ gì đó rất trân quý.
Dưới điều kiện tiên quyết cậu không tự bại lộ vị trí, khai phá khách hàng mới, nếu có khách hàng ruột có thể tìm được cậu, đương nhiên Lâm Chu cũng rất vui vẻ.
Hy vọng món ngon mà cậu làm cũng có thể mang đến niềm vui cho những khách hàng.
Mọi thứ mà cậu sở hữu hiện tại đều đến từ hệ thống, duy trì vận hành của hệ thống khẳng định được đặt lên vị trí hàng đầu.
Khi xuống dưới lầu, đã thấy Đại Đông dọn xong bữa sáng, đang chuẩn bị đồ cần cho bày quầy hàng.
Cậu ngửi riết cũng không cảm thấy thơm, chỉ cảm thấy toàn là vị dầu khói lúc làm đồ ăn.
Ngày hôm sau, Lâm Chu vừa thức dậy đã là bảy giờ rưỡi. Cậu lười biếng xuống giường, tắm rửa trước cho tỉnh táo.
Ở bên ngoài bày quầy một ngày trở về, trên người toàn là mùi vịt quay.
Đại Đông tràn đầy tinh thần chào hỏi, dao trên tay thái liên tục truyền ra tiếng cạch cạch cạch, đồng thời những cọng hành lá kích thước đồng đều cũng được sinh ra.
Lâm Chu: "Chào."
"Chào buổi sáng ông chủ-"
Anh đã thái được không ít hành lá và dưa leo sợi.
Lâm Chu ăn xong bữa sáng, cũng đi vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn cùng Đại Đông.
Trong lúc đó, Lâm Chu gia công, chế biến ra nước sốt tương ngọt.
Mua bên ngoài hiển nhiên không ngon như Lâm Chu tự làm.
Bánh muốn ngon thì phải mềm có độ dai, không dễ bị xé nát, cực kỳ ngon.
Bánh kếp của vịt quay rất dễ hỏng, cũng quyết định hương vị của vịt quay cuộn ở mức độ nhất định.
Đầu tiên đổ một túi bột mì vào máy trộn bột, thêm chút muối, rót nước sôi vào, sau đó mở máy bắt đầu nhào.
Cậu cần làm bánh kếp.
Đợi cho bột nhào trong máy trộn bột thành hình thì lấy ra, tiếp tục dùng thủ pháp khéo léo, dùng sức nhào bột thật kỹ bằng không bánh sẽ không có độ dai.
Nếu chỉ dựa vào máy trộn bột, còn không biết phải mất bao lâu. Đại Đông ở bên cạnh mỗi lần nhìn thấy Lâm Chu nhào bột đều lấy làm lạ.
Bột nhào lớn như vậy, dùng máy trộn bột cũng phải nhào cả nửa ngày.
Cũng không biết sức lực của ông chủ ở đâu ra mà lớn như vậy, lại có thể thành thục cầm trên tay giống như nhào bắp cải chín.
Kích thước của bột nhào không khác gì với tay của anh.
Đại Đông cảm thấy nếu để mình làm, anh khẳng định không nhào nổi.
Nhào bột nhìn như đơn giản, thật ra không đơn giản chút nào
Có thể ảnh hưởng tới mùi vị của bánh thành phẩm.
Nhào đến khi chậu sạch, bột sạch, tay sạch, Lâm Chu mới lật bột nhào qua, đậy lại bằng vải thưa ủ năm phút.
Tiếp theo còn phải chuẩn bị nước sốt màu đỏ.
Đợi chuẩn bị xong món ăn thì đã hơn tám giờ.
Lâm Chu chuyển nguyên liệu nấu ăn lên xe ba bánh, chuẩn bị bày quầy.
Lúc này cổng trang trại chăn nuôi Quảng Đạt có thể hình dung bằng chật ních người cũng không quá đáng chút nào.
Tối qua những khách hàng ruột đã lái xe tới, cũng có người sáng sớm ngồi tàu cao tốc tới.
Cũng may Giang Đông và Khẩu thành cách nhau gần, bằng không nhất thời mọi người thật sự không biết làm sao đuổi qua.
"Các anh không biết đâu, hôm qua Đại Bảo xem livestream, nhìn thấy ông chủ Lâm đút phao câu vịt cho mấy con chó bên này ăn thì khóc cực kỳ đau lòng."
Sáng sớm Cao Gia Chí cũng dẫn theo Đại Bảo lái xe chạy tới hiện trường, không nhịn được bắt đầu tán gẫu chuyện này cho một vài khách hàng quen.
Làm chủ nhân, hiện tại địa vị của cậu ta trong lòng Đại Bảo sợ rằng còn không cao bằng ông chủ Lâm.
"Ha ha ha ha, thật hay giả vậy, lát nữa ông chủ Lâm đến, chắc Đại Bảo và những con chó đó sẽ đánh nhau giành phao câu vịt."
"Đừng nhìn hình thể của mấy con chó nông thôn không lớn, nhưng đều rất giỏi đánh nhau giành miếng ăn, Đại Bảo của chúng ta chưa chắc có thể đánh lại."
"Không đến mức đó chứ, nhiều phao câu vịt như vậy, ngày hôm qua tôi xem livestream ông chủ Lâm ném một túi nhỏ lận đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận