Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 389: Cho hỏi... vịt quay này bán thế nào? (2)

Chương 389: Cho hỏi... vịt quay này bán thế nào? (2)Chương 389: Cho hỏi... vịt quay này bán thế nào? (2)
"Cậu chàng đẹp trai ánh mắt tốt đấy! Vịt quay này phối với tiệc cưới là bữa tiệc cao cấp đủ tiêu chuẩn nha."
Ông chủ khu du lịch nông thôn đứng bên cạnh bật ngón tay cái lên khen ngợi.
Suy cho cùng, một số tiệc cưới ở nông thôn, một bàn chỉ tốn tầm 200-300 tệ.
Đây mới chỉ là một món ăn mà đã tốn rất nhiều tiền.
"Hôn lễ có khi chỉ được tổ chức một lần duy nhất trong đời, nhất định phải làm cho thật tốt, sau này nhớ lại cũng vô cùng ý nghĩa.....
Chớp mắt đã đến giữa trưa, Lâm Chu tiễn chân chú rể tương lai mua xong vịt quay, cảm thấy hơi đói bụng, phân vân nên dọn hàng về ăn cơm trưa hay là ăn vịt quay luôn.
Xoắn xuýt cả buổi, cuối cùng cậu lựa chọn đặt mua bên ngoài.
Cách lúc bán được năm trăm con vịt quay còn khá xa, vẫn nên ở lại bày quầy bán đi, nếu không công việc mấy ngày sau sẽ vất vả lắm.
"Anh Lâm?"
Khu vực gần trang trại chăn nuôi không vắng vẻ đến mức không giao được đồ ăn.
Anh trai shipper dừng xe trước cổng trang trại chăn nuôi, cẩn thận nhìn mô tả địa chỉ.
Từ lúc đặt đơn đến khi nhận được khoảng một tiếng đồng hồ, anh trai shipper mới khoan thai đến trễ.
Chỉ là thời gian chờ hơi lâu một chút.
[Anh Lâm bày quầy bán vịt quay trước cổng trang trại chăn nuôi Quảng Đạt]
Hôm nay đã là thứ tư rồi.
Lâm Chu đứng lên từ ghế nằm, vẫy tay với anh trai shipper.
Nhất thời anh ta còn ngờ ngợ không biết mình đến lấy hàng hay là giao hàng.
"Tôi ở đây!"
Anh trai shipper ngửi thấy mùi thơm trong không khí, tâm mắt rơi lên quầy hàng của Lâm Chu.
"Tất nhiên, tất nhiên."
Anh trai shipper thấy mình tìm đúng người, chạy đến giao đồ ăn cho Lâm Chu.
"Chúc anh dùng bữa ngon miệng, phiền anh đánh giá 5 sao cho tôi-"
Cuối cùng thì đồ ăn của cậu đã đến!
Lâm Chu nói xong, anh trai shipper nhìn vịt quay treo trong tủ kính, không dời nổi mắt.
Vịt quay thoạt nhìn rất giòn, không hề xẹp xuống, hình dáng tổng thể của vịt quay đầy đặn căng phồng, vừa nhìn đã biết là vịt quay mới ra lò.
Nhưng mà vịt quay treo trong tủ kính hấp dẫn quá chừng!
Anh trai shipper không ngờ mình đến giao đồ ăn, kết quả chính mình lại thèm.
"Cho hỏi... vịt quay này anh bán thế nào?"
Khỏi phải nói, hương thơm lan tỏa khắp nơi.
Nói thật, anh đã giao hàng suốt từ trưa đến giờ, ngửi thấy mùi thơm vịt quay này, bụng lập tức sôi sùng sục.
"200 tệ một con."
Nghe xong cái giá này, anh trai shipper có cảm giác bị đâm sau lưng.
Anh chưa từng thấy vịt quay bán 200 tệ một con bao giờ. Không biết mùi vị thế nào nhỉ?
"Vậy lấy cho tôi một con đi."
Lâm Chu còn chưa kịp mở phần cơm trưa đã có khách đến, đúng là khiến người ta khó mà tưởng tượng.
Cậu mỉm cười để đồ ăn đặt bên ngoài trong tay lên quầy, lấy một con vịt quay ra khỏi móc.
"Anh muốn ăn thế nào? Có thể cắt thành miếng ăn với nước sốt màu đỏ, còn có thể thái lát ăn với dưa leo và bánh mì dẹt hành lá. Đương nhiên anh ăn không cũng được."
"Ăn cùng bánh mì dẹt đi."
Anh trai shipper sờ bụng, cảm thấy cách ăn này càng no bụng hơn.
Nhà họ Mao.
Lúc ăn bữa trưa, Mao Hiểu Yến thắc mắc việc cậu em chơi cùng từ nhỏ đến lớn kết hôn.
"Mẹ, ba mẹ biết chuyện Hàn Phương kết hôn không? Hôm nay cậu ấy có đưa thiệp mời cho con."
"Hả? Con không biết à? Ngày cưới đã được thông báo từ sớm rồi mà. Gần đến ngày, thằng bé vội vã từ bên ngoài vê đi gửi thiệp mời đấy. Mẹ nói chứ, đám cưới ở nông thôn không cần cầu kỳ như vậy, lại còn chính thức gửi thiệp mời nữa."
"Hả? Thông báo lúc nào vậy ạ? Sao con không biết?"
Mao Hiểu Yến thấy cả nhà chỉ có cô bất ngờ, mỗi mình cô không biết!
Bởi mới nói sao có chuyện ngày mốt tổ chức lễ cưới mà không hề báo trước được!
"Gì cơ? Mẹ chưa nói với con hả?"
Đã được một thời gian rồi, mẹ Mao bối rối suy nghĩ một lát, sau đó nghĩ không ra, lại tiếp tục gắp vịt quay lên ăn.
Ôi má ơi, vịt quay này ngon quá đi!
Một miếng bánh mì dẹt, một miếng thịt vịt, để thêm dưa leo thái sợi và hành lá lên, ăn kèm nước sốt mặn ngọt. Thật sự rất tuyệt!
Vỏ bánh đàn hồi và khá mềm. Thịt vịt thơm ngất ngây, vị tươi ngon nguyên chất đậm đà, gần như tan ra trên đầu lưỡi. Phối hợp với dưa leo thái sợi thanh mát và hành lá cay the. Ai nghĩ ra cách ăn này thế? Sao có thể ngon đến vậy!
Mao Hiểu Yến nhìn mẹ ăn say sưa, cả hai ba con chỉ biết ăn bên cạnh, bất đắc dĩ thở dài.
Ai cũng chỉ biết mỗi ăn, lần nào cô muốn tìm người buôn chuyện đều không có lấy một mống.
Mao Hiểu Yến thở dài, cúi đầu xem xét, thấy cả một cái hộp lớn chứa đầy thịt vịt được cắt miếng từ vịt quay nguyên con, lúc này đã thấy đến phần xương vịt đệm phía dưới.
III
"Mọi người ăn nhanh quá đấy!"
Một giây sau, Mao Hiểu Yến mặc kệ mọi vấn đề buôn chuyện, lập tức gia nhập quân đoàn tranh giành đồ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận