Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 343: Bày quầy bán hàng thì bày quây bán hàng, lười biếng vẫn cứ lười biếng.

Chương 343: Bày quầy bán hàng thì bày quây bán hàng, lười biếng vẫn cứ lười biếng.Chương 343: Bày quầy bán hàng thì bày quây bán hàng, lười biếng vẫn cứ lười biếng.
Nếu nhiệt độ dầu không đủ, nguyên liệu sẽ hút dầu, chiên xong đầy dầu mỹ, lại không giòn.
Nhiệt độ dầu quá nóng thì khỏi phải nói, đồ ăn sẽ bị khét nhưng bên trong không chín tới.
Thế nên, chiên xiên que nhìn như đơn giản, nhưng muốn ngon cần phải có kỹ thuật.
Bác gái Cát thấy Lâm Chu mở nắp bình dầu hạt cải đổ vào nồi, hai mắt tỏa sáng.
Bà nhìn kỹ, phát hiện loại dầu hạt cải này rất tốt, trước đây bà còn không nỡ mua, một bình hơn cả trăm tệ.
"Ông chủ, cậu dùng dầu tốt như vậy để chiên xiên que luôn hả?"
"Phải ạ, dầu kém chất lượng chiên ra sẽ có mùi."
Lâm Chu vừa đáp lời vừa đổ dầu ùng ục vào nồi.
"Cậu có gợi ý loại nào không?”
Tiếp theo là chờ dầu nóng lên.
Điều này làm người ta yên tâm hơn việc chiên đồ ăn trong dầu không biết đã dùng bao nhiêu lần.
Hiếm khi thấy người bán xiên que chiên khui bình dầu hạt cải mới, bác gái Cát cực kỳ hài lòng.
"Vậy tôi sẽ mua thêm một ít."
Yên tâm ăn thì có thể mua cho cháu trai nhiều một chút, để nó ăn cho đã.
Đến khi dầu ngập tám phần nồi mới dừng.
Đây là lần đầu bà thấy quầy bán xiên que chiên thế này đấy!
"Xiên thịt ba chỉ, xiên lườn, còn có ớt chuông nhồi thịt đều được đấy ạ! Những nguyên liệu này đều là sáng nay cháu đi chợ mua về tự xiên, không phải bán thành phẩm, ăn vừa ngon vừa khỏe mạnh."
Bác gái Cát nghe cậu nói thế, trên mặt lộ rõ vẻ yêu thích.
Nguyên liệu quá nhiều, bác gái Cát không biết cháu trai thích ăn loại nào, lòng đầy xoắn xuýt.
Lúc này, nhiệt độ dầu trong nồi khoảng 170 độ, vừa phải.
"Xiên thịt ba chỉ 4 tệ, lườn 3 tệ, ớt chuông nhồi thịt 6 tệ."
Xẻ đôi ớt chuông, sau đó nhồi một ít thịt vào trong, bọc một lớp bột dày lên, lần lượt cho vào nồi dầu cùng cánh gà.
"Vậy mỗi thứ lấy cho tôi một phần."
Khoảnh khắc cho nguyên liệu vào nồi dầu, mặt dầu đang phẳng lặng lập tức sôi trào, nổi bọt, bao phủ nguyên liệu, mùi thơm dầu chiên tỏa ra.
Rau và đậu phụ đều được cho vào cuối cùng, nắm bắt đúng thời điểm là có thể vớt ra khỏi nồi cùng lúc.
Đấn lúc thích hợp, cậu vớt cánh gà chiên vàng ươm ra, để nguội và ráo bớt dầu rồi chiên lại.
Lâm Chu không cần nhìn chằm chằm vào nồi dầu, chỉ cần dựa vào mùi thơm của nguyên liệu cũng có thể biết độ nóng.
Ngược lại còn kích thích mùi thơm của bản thân nguyên liệu.
Sau đó, cậu cho cả xiên thịt ba chỉ và xiên lườn vào nồi.
Đồ ăn chiên bằng dầu hạt cải sẽ có mùi thơm của dầu hạt cải, không có cảm giác nặng dầu mỡ.
Từng xiên đồ chiên nổi lơ lửng trên mặt dầu, bong bóng tràn ngập trong nồi dầu nhanh chóng phồng to và vỡ tung, âm thanh lốp bốp vang lên không dứt bên tai.
Như thể các nguyên liệu đang phát ra những lời mời gọi thơm ngon, hấp dẫn người qua đường từ thị giác, thính giác cho đến khứu giác.
Đấn lúc chiên xong, cậu bắt đầu rưới nước chấm lên, dầu trên xiên tre nhỏ xuống nước chấm đựng trong thau inox. Nước chấm trông khá bình thường cũng được khơi dậy mùi thơm, trở nên thơm lừng mê người.
Giữa trưa, ngay cả những người cao tuổi chưa ăn cơm trong viện dưỡng lão cũng ngửi thấy mà thèm.
Đặc biệt là vì chế độ ăn uống lành mạnh trong viện dưỡng lão cực kỳ thanh đạm, khiến các ông các bà ăn đến nhạt miệng.
Lúc này, họ ngửi được mùi thơm xiên que chiên truyền đến từ ngoài cửa sổ, thật sự thấy hơi thèm.
"Xiên que chiên ngoài cổng thơm quá. Khi nào chúng ta mới ăn cơm trưa vậy? Nếu còn thời gian, tôi ăn xiên que chiên trước nhé!”
"Món kia nhiều dầu lắm đấy! Cẩn thận y tá lại càm ràm ông, tăng huyết áp nữa bây giờ."
"Tôi sợ gì đâu, chừng này tuổi rồi, ăn ít một bữa thì có sao!"
Dứt lời, ông cụ vung tay bước ra ngoài.
Bạn ông thấy thế cũng đi theo.
Dù sao cũng còn một lúc nữa mới đến giờ ăn, ăn một ít xiên que chiên lót dạ trước cũng được. ....
Bác gái Cát xách gói xiên que chiên vê đến nhà, đặt lên bàn trong phòng khách, sau đó vào bếp chuẩn bị cơm trưa.
Chờ cháu trai tan học về.
Giữa trưa, trong nhà chỉ có hai bà cháu ăn cơm.
Con trai và con dâu bà đều đi làm, không về được.
Có xiên que chiên, bác gái Cát nấu cơm ít hơn bình thường.
Xào đĩa rau xanh, nấu súp trứng gà nữa là xong.
12 giờ, Tiểu Minh học cấp hai tan học, vừa bước vào cửa đã ngửi được mùi thơm của xiên que chiên.
Tốc độ bước vào nhà tăng lên rất nhiều.
"Bà nội mua xiên que chiên cho cháu ạ?”
Bác gái Cát nghe giọng cháu trai, bưng thức ăn ra từ phòng bếp.
"Bà để trên bàn đấy. Biết cháu thích ăn nên bà vừa thấy là mua ngay."
"Cháu cảm ơn bà ạ."
Tiểu Minh lên lớp cả buổi sáng đã sớm đói bụng, nhanh tay mở túi ra bắt đầu ăn.
Vừa mở túi, mùi thơm của xiên que chiên tỏa ra nông đậm.
Từng xiên que chiên được bọc trong nước chấm đỏ rực, trên đó còn rắc thêm hạt vừng. Màu sắc hấp dẫn, thơm nức cả mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận