Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 747: Thật không hổ với cái tên bày quầy hàng ngẫu nhiên ha!

Chương 747: Thật không hổ với cái tên bày quầy hàng ngẫu nhiên ha!Chương 747: Thật không hổ với cái tên bày quầy hàng ngẫu nhiên ha!
"Vẫn nên chờ anh xuất viện vậy."
Nhiệm vụ lại không gấp, Lâm Chu không đồng ý.
Đợi đến ngày hôm sau, bác sĩ xác định Phan Nguyên không còn vấn đề có thể xuất viện.
Trước khi Lâm Chu đi trấn Thọ Hóa, còn kêu Tiểu Lý đưa Phan Nguyên về Giang Đông.
Lần này đi nơi nhỏ như trấn Thọ Hóa, Lâm Chu dự định đi một mình, kêu quản gia Tôn và những người khác quay về Giang Đông nghỉ ngơi vài ngày.
Chuyện Lâm Chu đã quyết định, đương nhiên chỉ bọn họ có thể nghe theo.
Vẻ mặt Tiểu Lý ngơ ngác nhận nhiệm vụ dẫn một đám người quay về Giang Đông. Sau đó thì nghỉ phép.
Công việc này cũng lợi hại, anh làm việc lâu như thế vẫn chưa gặp ông chủ nào tùy hứng thế này, ngày tháng này thích quá đi.
Gần chạng vạng thứ ba Lâm Chu mới đến trấn Thọ Hóa.
Tiểu Lý đi đường cũng hơi lâng lâng. ...
Hoàng Chính Hạo vẫn đỉnh của chóp như trước kia, biết Lâm Chu muốn đi đến vùng núi hẻo lánh như vậy bày quầy hàng, không dễ tìm biệt thự xa hoa, nhưng sân vườn nhỏ nông thôn đơn giản sạch sẽ rộng rãi vẫn dễ tìm, gấp gáp dọn dẹp một chút, chính là sân vườn nhỏ phong cách cổ xưa đặc sắc.
Một nơi rất hẻo lánh, ngồi xe cũng không thuận tiện, chỉ có tự mình lái xe mới có thể tốc hành.
Một mình Lâm Chu lái xe đến trấn Thọ Hóa.
Nơi này rất gần trấn trên, lái xe nửa tiếng là tới.
Nếu trước đó để đám đồng nghiệp biết, chắc hâm mộ chết mất.
Người quét tước vệ sinh là một bác gái trong thôn, nhận công việc này, kiếm thêm khoản thu nhập cực kỳ vui vẻ.
"Cậu Lâm đúng không, tôi là người quét tước vệ sinh cho cậu."
Lâm Chu gật đầu, nhận lấy chìa khóa.
Vừa tới nơi, trong phòng đã có người quét tước chuyên môn đang đợi cậu.
Sau khi Lâm Chu tiễn bác gái đi, lại đi đến dưới sườn núi, tới lui mấy lần mới chuyển xong hành lý trên xe.
Nhìn căn nhà mới hai ngày ngắn ngủi đã rực rỡ hẳn lên, lúc bác gái quét dọn nhà cũng vô cùng cẩn thận, sợ phá hủy đồ vật bố trí nào đó bên trong.
Cuối cùng đợi đến lúc chủ nhân tới nơi, bà mới cảm giác tâm trạng của mình được thả lỏng.
Bà cũng không hiểu nổi việc có người thành phố đến vùng núi hoang vu hẻo lánh của bọn họ mua nhà.
Cho dù sớm có chuẩn bị tâm lý, Lâm Chu cũng bị tình huống của trấn Thọ Hóa này làm cho khiếp sợ.
Phòng, nhà vệ sinh, phòng ngủ, nhìn ra đều đã được sửa chữa, nội thất theo kiểu Trung Quốc mới, phong cách chỉnh thể rất ăn khớp.
Đã rất lâu Lâm Chu chưa ở trong sân vườn nhỏ kiểu thôn quê thế này nên còn khá mới mẻ.
Cậu khóa kỹ xe, trước hết vào phòng thu dọn xong hành lý.
Cũng may chút công việc này không là gì với Lâm Chu.
Mùa đông không có hoa cỏ gì, nhưng sân bố trí rất đẹp.
Đường đều là đường đất, xe chen chúc lái vào, nhưng vẫn không lái lên đồi núi được, cho nên chỉ có thể ngừng ở ven đường, tự mình chuyển hành lý.
Mở cửa sân ra là có thể nhìn thấy ngọn núi cách đó không xa.
Không nói cái khác, phong cảnh vẫn rất đẹp, kiểu ngọn núi lớn chưa bị khai phá, liếc mắt nhìn sẽ thấy niềm vui của cuộc sống thôn quê.
Không khí vùng núi tốt hơn thành phố.
Vừa đến phạm vi trấn Thọ Hóa, Lâm Chu đã phát hiện.
Sau khi quan sát chung quanh một lần, Lâm Chu lấy xe ba bánh bày quầy hàng tuần này từ trong ba lô hệ thống ra, đặt thẳng trong sân.
Gần đây chỉ có một mình cậu sống.
Nhìn ánh đèn, hộ khác gần đây là trên đồi núi bên kia.
Nhà bên này xây dựng khá khúc chiết.
Cậu đi dạo đến phòng bếp, nhìn thấy tủ lạnh, còn có nguyên liệu nấu ăn đầy ắp bên trong, Lâm Chu đóng cửa lại, đi tắm rửa trước.
Lái xe một thời gian dài, cậu rất mệt, tắm nước nóng để thư giãn đã.
Ngủ một giấc tỉnh dậy đã là thứ tư rồi, Lâm Chu mới bắt đầu chuẩn bị làm bánh mè.
Công thức làm bánh mè lần này rất đơn giản, chính là bột mì, mỡ lợn, hành thái, mè là hết.
Bánh mè hành thái rất đơn giản, chủ yếu là tay nghề của đầu bếp.
Sáng sớm Lâm Chu thức dậy, rời xa thành phố ồn ào, ở vùng núi chỉ có thể nghe thấy tiếng gió gào thét, cậu vẫn chưa thích ứng được.
Cậu dự định nấu cháo kết hợp với bánh mè để làm bữa sáng.
Ăn xong bữa sáng thì bày quầy ở trấn trên bán bánh mè.
Vùng núi lạc hậu như vậy, cậu cũng không chắc một ngày có thể bán ra một trăm cái bánh mè không nên chuẩn bị thử xem sao.
Cách làm bánh mè bơ rất đơn giản, muốn làm ra vị không mềm không cứng, đầu tiên cần hai thứ nước và bội.
Nước sôi và nước lạnh.
Nếu toàn bộ dùng nước lạnh và bột, sau khi bánh mè làm ra để nguội sẽ cứng ngắc cắn không nổi, nếu toàn bộ dùng nước sôi và bột thì bánh làm ra sẽ mềm, ăn vào dính răng còn không xốp giòn, vị sẽ bị giảm đi.
Trong chậu inox lớn, Lâm Chu đổ một túi bột mì vào, một túi chia thành hai phần, một nửa nước sôi, một nửa nước lạnh sau khi cho muối ăn và đường cát trắng vào khuấy tan thì đổ bột vào trong chậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận