Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 633: Mọi người đều thích xem những tin mới kiểu này (1)

Chương 633: Mọi người đều thích xem những tin mới kiểu này (1)Chương 633: Mọi người đều thích xem những tin mới kiểu này (1)
Mỗi ngày, những người bán hàng ở chợ sáng Bạch Hà gặp không ít người Nga lui tới mỗi ngày, giao lưu nhiều, chịu khó học hỏi một chút sẽ nói được tiếng Nga.
Chẳng hạn như họ có thể nhớ rõ giá tiền.
Ngoài ra còn có một số lời chào hỏi và tên các sản phẩm bọn họ bán.
Phóng viên phỏng vấn liên tiếp vài người bán hàng, phát hiện bọn họ đều biết nói một ít tiếng Nga đơn giản, lập tức cảm thấy cuộc phỏng vấn hôm nay ăn chắc rồi.
Sau đó, cô còn muốn phỏng vấn quầy hàng có lượng người đứng xếp hàng dài nhất, nhưng có quá nhiều người tụ tập, cô vốn không chen lọt.
Hơn nữa, cô còn dẫn theo camera man, dù cô chen vào được thì anh trai cầm máy quay cũng không chen nổi.
Thế nên, cô chỉ đứng trước đội ngũ xếp hàng, sử dụng hình ảnh mọi người xếp hàng náo nhiệt làm thành bối cảnh.
Lâm Chu bị một đám khách hàng bao vây vào trong, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Không thì tại sao cậu đã đổi sang một thành phố xa lạ, còn là nơi không ai biết cậu mà vẫn chẳng khác gì lúc cậu bày quầy bán hàng ở Giang Đông thế nhỉ!
Sự thật nói cho Lâm Chu biết rằng: Vàng sẽ tỏa sáng dù ở bất cứ đâu.
Đừng nói chỉ những nơi như chợ sáng, chỉ cần một ngày, mọi người đều biết đến.
Nếu không, cái gọi là ít người mua sẽ chỉ duy trì được vỏn vẹn một ngày.
Chỉ cần cậu ra tay, trừ khi ở nơi cực ít dấu chân người lui tới.
Nhìn các vị khách xếp hàng dài, nếu không phải trong đội ngũ có rất nhiều người nước ngoài, cậu còn cảm thấy mình không hề đổi chỗ bán.
Khoảng thời gian bày quầy bán hàng yên tĩnh, ít người của cậu chỉ duy trì được ngắn ngủi một ngày.
Thế nên chờ đến khi chợ sáng kết thúc, nếu cậu mang theo nhiều nguyên liệu hơn thì sẽ bán được càng nhiều.
Cả ngày hôm qua chỉ bán được 205 cái.
Nhưng sáng nay, mới lúc bình minh, trời còn chưa sáng hẳn, cậu đã bán hơn một trăm cái.
Chỗ tốt là có thể hoàn thành hai ngàn cái hamburger trứng rồi.
Quả nhiên, một khi người ta bận rộn sẽ không để ý đến rất nhiều thứ.
Lâm Chu bận rộn không ngơi tay.
Đến nỗi quên mất cả nhiệt độ lạnh lẽo của không khí ngoài trời.
Mọi người yêu thích tất cả các vị hamburger trứng.
Hôm sau.
Đã ăn được hamburger trứng ngon lành tuyệt đỉnh, lúc ăn đến những món kia thật sự không chấp nhận được, cũng không muốn động tới.
Hôm nay đoàn người Thượng Quan Tỷ phải quay lại trường học, về phần tại sao họ vẫn chưa đi, đương nhiên là muốn ăn một cái hamburger trứng đã.
"Ông chủ đến rồi, aaa, hamburger trứng của tôi!"
Đúng là cực kỳ quen thuộc.
Hai ngày nay, họ thật sự chỉ ăn mỗi hamburger trứng, những thứ còn lại đều nuốt không trôi.
Lâm Chu vẫn không biết gì cả, bày quây bán hàng. Nhưng vừa đến đã thấy cảnh tượng mình còn chưa đến mà trước quầy hàng đã đầy người xếp hàng.
Nhất là khi món ngon này còn có thời hạn. Thế thì càng thêm quý giá.
"Ông chủ, như cũ nhaI Mỗi người mười cái hamburger trứng."
Mười cái hamburger trứng này là bữa ăn cả ngày của bọn họ.
Đúng là ăn liên tiếp ba ngày, kiểu gì cũng không ngán.
Dù đã biết rõ mùi vị của nó nhưng vẫn muốn ăn nữa.
Đặc biệt là vị tôm hùm đất cay tê, trong phút chốc đã mang lại cho bọn họ cảm giác ăn tôm hùm đất, uống bia vào ngày hè.
Bởi vì rất nhiều khách hàng người Nga uống bia khi đang ăn hamburger trứng, nên nhóm người Thượng Quan Tỷ cũng được đề cử cách ăn này.
Lúc đến mua hamburger trứng còn thuận tiện mang theo bia, cứ thế mà ăn.
Một ngụm bia lạnh, một miếng hamburger trứng nóng hổi, mùi vị kia mang đến niềm vui sướng không thuộc về mùa đông này.
"Ông chủ, lấy tôi bốn cái vị tôm hùm đất và một cái vị chả tôm phô mai, còn lại tính sau nha!"
Họ ăn nhiều rồi, cảm thấy loại hamburger trứng nào cũng ngon, không biết chọn thế nào, dù sao có ăn là được.
Bọn họ là đợt khách hàng thứ nhất, Lâm Chu vừa dọn khuôn nguyên liệu lên để bắt đầu làm hamburger trứng vừa ghi lại đơn đặt hàng của bọn họ.
Sau đó, cậu bắt tay vào làm hamburger trứng.
Những người Nga quốc muốn ăn hamburger trứng vào sáng sớm cũng phải có kỹ xảo.
Chợ sáng mở bán quá sớm, tàu di chuyển giữa hai nước còn chưa đến.
Vì vậy, họ đến Bạch Hà trước một ngày, ở lại một đêm. Hôm sau mới có thể ăn được hamburger trứng lúc trời chưa sáng.
Chỉ là họ không ngờ người Hoa quốc lại dữ dằn như vậy.
Nhóm người đó đã đến sớm hơn tận mấy tiếng đồng hồ trước khi chợ sáng mở vào lúc 5 giờ.
Chờ khi bọn họ lục tục đi đến.
Lâm Chu còn đang làm hamburger trứng cho nhóm người Thượng Quan Tỷ.
Hầu hết những người đến đây đều là khách quen.
Hai ngày qua, các khách quen người Nga nhìn thấy nhóm người Thượng Quan Tỷ có mặt mọi lúc đều phục sát đất.
"Ô mai gót, lại là bọn họ! Chắc chắn lại phải đợi lâu lắm đây!"
"Hôm qua tôi chờ hơn nửa tiếng mới đến lượt mình đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận