Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 497: Đây có phải mưu đồ bí mật đâu, rõ ràng là mưu đồ ngoài sáng mà (1)

Chương 497: Đây có phải mưu đồ bí mật đâu, rõ ràng là mưu đồ ngoài sáng mà (1)Chương 497: Đây có phải mưu đồ bí mật đâu, rõ ràng là mưu đồ ngoài sáng mà (1)
Nhưng sau khi phản ứng lại người này nói gì, biểu cảm trở nên cứng ngắc.
"Hả? Ông chủ Lâm gì? Tôi không biết?"
Chàng trai phản ứng cực nhanh, biểu cảm lập tức biến thành mê mang, thuận tiện nháy mắt cho Quách Cường bên cạnh.
"À, đúng, anh nghe lầm rồi, chúng tôi nói ông chủ Lý."
Quách Cường diễn xuất vụng về, vừa nói ra lời này quỷ cũng biết có vấn đề.
Sắc mặt chàng trai trở nên cứng ngắc.
Đây đúng là người anh em tốt của anhI
Người có thể bởi vì một câu ông chủ Lâm của người qua đường đã dừng lại hỏi thăm, khẳng định biết ông chủ Lâm.
Giá của bộ phận vịt cũng không rẻ, một túi to thế này cỡ nào cũng phải hai, ba trăm.
Chàng trai ngượng ngùng bổ cứu cho lời nói của Quách Cường.
Fan của ông chủ Lâm cũng không nói tin hay không, ánh mắt nghiên cứu dừng trên bộ phận vịt mà bọn họ xách trong tay.
"Thế à, quấy rây rồi."
"Đúng, chúng tôi nói chính là ông chủ Lý, nói bằng tiếng địa phương nên có thể anh nghe lầm thôi."
Mỗi người đều xách một túi to, mùi bộ phận vịt cực kỳ nồng.
Bằng không trên đời nhiều họ Lâm như vậy, làm sao có thể hỏi câu thừa thãi này.
Fan của ông chủ Lâm không dò hỏi gì nhiều, gật đầu rồi đi mất.
Bọn họ nói giữ bí mật gì đó đại loại vậy, anh ta rất hoài nghi những người này gặp được ông chủ Lâm.
Nhưng xem kiểu này, có lẽ bọn họ sẽ không nói thật với anh ta.
Nếu mùi vị không ngon, ai nỡ mua nhiều như vậy?
"Vẫn không thể mưu đồ bí mật trước mặt dân chúng, một khi không chú ý sẽ bị người khác nghe thấy."
Hơn nữa quán ăn vặt bên này rất nhiều, ông chủ Lâm rất có thể đang bày quầy hàng, anh ta phải nhanh chóng tìm thử.
Sau khi anh ta đi, chàng trai và mấy người kia nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười chột dạ.
Bọn họ ăn cổ vịt ở bên cạnh, chứng tỏ khả năng rất lớn là quầy hàng ở ngay phụ cận.
"Đúng đó, không ngờ ông chủ Lâm nhiều fan thế, vậy mà cũng gặp được."
Bọn họ đều muốn giữ bí mật này, cũng không biết nghĩ thế nào ngồi xổm trên đường cái thảo luận.
"Xem các anh lần sau nói bí mật còn dám thảo luận chính đại quang minh như vậy hay không, một người đi ngang cũng có thể nghe thấy."
"Đi đi đi, đi mau, lát nữa coi chừng anh ta quay lại tìm."
"Tôi mới vừa nhìn thấy anh ta nhìn chằm chằm bộ phận vịt trong tay chúng ta, hơi nguy hiểm."
Xảy ra chuyện như vậy, mọi người nhất thời cảm giác địa điểm ông chủ Lâm bày quầy hàng có thể sắp không giấu được, đều hơi hối hận.
"Các anh nói xem người đó có tin không?”
Khác nào một người đi ngang cũng có thể nghe thấy mưu đồ bí mật của bọn họ.
Không đúng, đây không phải mưu đồ bí mật, rõ ràng là mưu đồ công khai.
Nói chính xác cũng không phải mưu, là sợ người khác không biết chuyện này. "Haizl"
Sau khi diễn mở màn, chàng trai vừa uống trà sữa, vừa ăn chân vịt, không nhịn được thở dài.
Nếu thời gian trở lại hai tiếng trước, lựa chọn giữa nói hay không nói vị trí của ông chủ Lâm cho Quách Cường, anh khẳng định lựa chọn không nói.
Nhiều nhất anh có thể mua thêm chút bộ phận vịt, chia một ít cho anh ta, dù sao thêm một người biết khác gì thêm một phần nguy cơ bại lộ.
Hướng phát triển của sự việc hiện tại đã không nằm trong sự khống chế của anh.
Khó trách những khách hàng ruột của ông chủ Lâm đều nói, sau khi phát hiện ông chủ Lâm nhất định phải giữ bí mật này. Khẳng định là có vết xe đổ.
Trách anh không tiếp thu sự dạy dỗ của người trước, lần đầu tiên ăn được món ngon mà ông chủ Lâm làm, không có kinh nghiệm.
"Các anh xem, trên hàng ghế khán giả rất nhiều người đều đang ăn bộ phận vịt, đều mua ở chỗ ông chủ Lâm phải không?”
Khán giả xem kịch của hôm nay nhiều hơn hôm qua không ít.
Vị trí chuẩn bị không đủ ngồi, rất nhiêu khán giả xung quanh tự mang băng ghế, hiện trường thình lình rộng hơn rất nhiều.
"Cho dù mọi người không biết đây là quầy hàng của ông chủ Lâm, nhưng vẫn biết rõ mùi vị có ngon hay không, ngày hôm qua cũng có rất nhiều người vừa xem kịch vừa ăn bộ phận vịt, lúc hết kịch cháu muốn mua cũng không mua được, hôm nay mua nhiều, khẳng định đủ ăn."
Chàng trai vừa mở gan vịt, lưỡi vịt ra cho ông nội, vừa nói.
Răng của ông nội anh không tốt, ăn nhiều xương không tiện, gan vịt mềm, lưỡi vịt cũng không có xương, ăn vừa hợp.
Còn có tàu hũ ky, chế phẩm từ đậu cũng không cần nhai nhiều.
Ông cụ uống trà sữa mà người trẻ tuổi thích, cảm nhận được vị ngọt, uống rột rột không ngừng, kết hợp với bộ phận vịt vừa cay vừa thơm, quá tuyệt. ...
Lâm Chu dọn quầy lái xe ba bánh đến bên ngoài dừng xe xong, trở vê sân khấu xem kịch.
Sau đó fan của cậu quay lại tìm một vòng ở phố ăn vặt, cũng không thấy có ai bán cổ vịt, lại rơi vào hoài nghỉ bản thân.
Chẳng lẽ anh ta đã đoán sai, đám người kia nói thật sự là ông chủ Lý?
Bạn cần đăng nhập để bình luận