Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 130: Gờ giảm tốc cho người đi đường (2)

Chương 130: Gờ giảm tốc cho người đi đường (2)Chương 130: Gờ giảm tốc cho người đi đường (2)
Cao Gia Chí: ”...'
Chảo dầu đang sôi chào, vừa thả đùi gà vào là sẽ chìm xuống, phát ra tiếng vang xèo xèo, lớp bọt dày nổi lên trong chảo dầu bao quanh đùi gà, khiến người ta không thấy rõ bóng dáng đùi gà đâu nữa.
Sau đó, hơi nóng bốc lên cùng hương vị thơm phức hòa vào không khí.
Khiến bụng của mọi người cũng sôi ùng ục.
Trong quán mì hoành thánh ở cách đó không xa, người đàn ông say rượu đang định ăn gì làm ấm dạ dày ngửi được mùi gà rán thơm lừng quẩn quanh bốn phía thì phát thèm.
So với mùi thơm của gà rán, dường như mì hoành thánh thanh đạm chẳng mấy hấp dẫn nữa.
Anh ta bưng bát mì hoành thánh lên, vừa đi vừa ăn, đi đến trước quầy hàng của Lâm Chu mua thêm cái đùi gà cho mình.
Trên cơ bản, khi nào có người mua cậu mới rán tại chỗ nên cần vài phút.
Lâm Chu có yêu cầu rất cao với nguyên liệu nấu ăn.
Anh ta cắn một miếng vào đùi gà thơm ngào ngạt, bản thân cũng tỉnh rượu hơn nhiều.
"Đây không phải đùi gà bình thường, là gà thả rông trên núi, nó leo núi suốt ngày, chất thịt đùi gà rất đàn hồi."
Đùi gà rán do Lâm Chu làm quả thật ngon tuyệt, muốn tươi có tươi, muốn xốp giòn có xốp giòn, đồng thời còn giữ được độ mềm mại tươi ngon của thịt gà. Chỉ cần ăn một lần đã trở thành khách quen.
"Ngon quá, ông chủ làm đùi gà rán này thế nào vậy, ngon nhức nách!"
"Đùi gà tôi dùng không phải hàng đông lạnh mà là đùi gà tươi sống vừa được làm thịt, tươi và mọng nước, đương nhiên hương vị sẽ khác.”
Chờ cậu rán đùi gà xong, người đàn ông đã ăn hết bát mì hoành thánh.
Ngày đầu tiên Lâm Chu bày quầy gà rán đã bán rất chạy, chỉ mới hơn 2 tiếng đồng hồ mà cậu đã bán hết đùi gà và dọn hàng.
"Hèn gì thơm như vậy, đùi gà vừa tươi vừa mềm."
Cắn một miếng đúng là ngon đến tê tái. ...
Bán mười tệ một cái đã là giá vốn.
Cha con chú Trương cho nhiều cua lông quá, mai dùng để làm món gà rán vị gạch cua cũng tốt, chắc chắn ngon không chịu nổi.
Làm Lâm Chu thấy hơi thèm.
Trên đường về, cậu tiện thể mua một xâu thịt nướng làm bữa ăn nhẹ giữa khuya.
Mùa hè, rất nhiều quán ăn khuya đến giờ này còn chưa dẹp quầy đâu, nhiều người còn đang ăn đồ nướng, uống rượu.
Gọi chú Trương đến ăn một bữa.
Lâm Chu còn tiện tay cho anh ta một điếu thuốc.
Cậu ung dung đạp xe ba bánh về biệt thự.
Hơn nữa gà rán do cậu đích thân làm rất sạch sẽ và hợp vệ sinh, ngoại trừ hơi nhiều dầu ra thì không có khuyết điểm gì.
Ngày nào cũng ăn mấy bữa cơm dinh dưỡng cho người cao tuổi kia quả thật hết sức nhạt nhẽo.
Bảo vệ cổng cũng là người quen cũ.
Để ông cảm nhận được món ăn được giới trẻ yêu thích ngon cỡ nào. "Cảm ơn cậu Lâm, chúc cậu Lâm ngủ ngon."
"Chúc anh ngủ ngon."
Anh trai bảo vệ nhìn Lâm Chu rời đi, lại nhìn biển hiệu trên xe ba bánh của cậu thì gật gù hiểu rõ, xem ra tuần này cậu ấy bán gà rán.
Các nhân viên bảo vệ dõi theo Lâm Chu đi làm hàng ngày đã tìm ra quy luật. Đó là lúc Lâm Chu ra ngoài bày quây thì mỗi tuần sẽ đổi món bán một lần.
Có lẽ đây là sở thích đặc biệt của người giàu.
Lâm Chu là người giàu thân thiện nhất khu biệt thự Hoàng Gia nên cậu rất nổi tiếng với đội bảo vệ.
Cậu thường xuyên trở thành chủ đề bàn tán của các nhân viên bảo vệ trong thời gian rảnh rỗi.
Hôm sau, Lâm Chu thức dậy ăn bữa trưa sớm, sau đó vẫn đạp xe ba bánh ra ngoài mua nguyên liệu.
Lần này, cậu đi đến một trại chăn nuôi theo lời đề cử của lái buôn bán gà hôm qua.
Cậu chỉ cần đùi gà tươi mới, chủ tiệm gà lại không có nhiều đùi gà tươi như vậy nên cũng khó bán được, thế là đề cử trại chăn nuôi cho cậu.
Trong đó nuôi đủ loại gà, vịt, ngỗng, toàn là nguyên liệu sống!
Cậu mua năm mươi con gà sống, tất cả là gà choai choai, kích thước nhỏ, chủng loại có chất thịt tươi non.
Chặt riêng đùi gà và cánh gà ra, sau đó chặt thân gà thành từng miếng.
Cậu mua lượng lớn như thế, vừa nhìn đã biết để làm ăn buôn bán.
Sau khi Lâm Chu chọn mua gà sống, nhân viên trại chăn nuôi sẽ giết mổ chúng ngay tại chỗ.
Lâm Chu đứng một bên với ông chủ đang hút thuốc, nhân thể trò chuyện.
"Chú em kinh doanh gì mà mua nhiều gà thế?"
Trại chăn nuôi chủ yếu làm ăn mua bán với lái buôn đến nhập hàng. Kiểu cố định bao nhiêu gà, vịt, ngỗng vân vân.
Nhưng ít ai mua để giết thịt ngay như Lâm Chu.
"Tôi kinh doanh gà."
Ông chủ: "..."
Thằng nhóc biết ăn nói ghê nhỉ!
"Dùng làm gà rán."
Thấy ánh mắt ông chủ trở nên quái quái, Lâm Chu vội giải thích.
Thỉnh thoảng nói thiếu một chữ là trở nên sai trái ngay được
Gà đôi khi không phải gà, Lâm Chu nói kinh doanh gà dễ bị hiểu thành dắt gái.
* Gà đôi khi không phải gà, Lâm Chu nói kinh doanh gà dễ bị hiểu thành dắt gái.
Nghe Lâm Chu giải thích, ông chủ yên tâm mỉm cười.
Gà choai của ông chủ không hề rẻ, giá 13 tệ một cân liên đấy. Một con gà mấy cân đã mấy chục tệ rồi, cứ thế làm thành gà rán ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận