Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 187: Tuần này ông chủ Lâm nghỉ ngơi hai ngày cuối tuần? (2)

Chương 187: Tuần này ông chủ Lâm nghỉ ngơi hai ngày cuối tuần? (2)Chương 187: Tuần này ông chủ Lâm nghỉ ngơi hai ngày cuối tuần? (2)
Căn cứ phản ứng của những khách hàng đã ăn, hamburger này cực kỳ ngon. Ngon đến mức lật đổ thành kiến rằng 'đồ ăn nhanh kiểu hamburger chắc chắn không ngori.
Cảm giác chỉ có thể nhìn người ta ăn, mình lại không ăn được thật sự rất tra tấn người khác.
Cho nên hiện trường còn có không ít người bằng lòng ra giá cao mua hamburger.
Có người không cần tiền, chỉ muốn ăn, cũng có người bằng lòng vì tiền tài mà khom lưng, bán đi hamburger bản thân xếp hàng mua được.
Biết trong đám đông có người đang nhớ thương hamburger.
Khách hàng mới nhận được hamburger, trực tiếp xách theo cái túi đã đóng gói xong quay đầu bỏ chạy.
Cậu ta không muốn tiếp nhận sự mê hoặc của tiền tài, nếu có người tìm cậu ta mua hamburger, cậu ta nên bán hay không?
Còn không bằng nhanh chóng bỏ chạy, vậy thì không cần tiếp nhận khảo nghiệm.
"Ha ha ha cười bể bụng mất thôi, mấy anh em có thấy ánh mắt xịt keo đó của ông chủ Lâm không?"
Lâm Chu cũng nộp nhiệm vụ, lái xe về nhà.
Tuần sau tranh thủ khiến những khách hàng này không tìm thấy!
Nhưng theo đó, tính hiếu thắng cũng tăng lên một cách thần kỳ, Lâm Chu không nhịn được nảy sinh một suy nghĩ.
Nhiệm vụ tuần này hoàn thành thuận lợi hơn cậu tưởng tượng, không ngờ khách hàng có thể tìm tới tận nơi này, thật là làm cậu mở mang tâm mắt.
Đàn ông Hoa quốc không bao giờ nhận thua!
Khi Lâm Chu làm xong tất cả hamburger, bắt đầu dọn quán thì khách hàng còn lại mới lục tục rời đi.
"Có người nói người phát hiện ông chủ Lâm đầu tiên chính là cần thủ câu cá ở bên cạnh. Lúc đầu cần thủ không nhận ra ông chủ Lâm, lần đầu gặp hamburger ăn ngon như vậy nên đăng lên trên mạng. Kết quả bị một anh trai trong nhóm thấy được, cảm thấy rất giống như phong cách của ông chủ Lâm nên nhắn hỏi địa chỉ. Sau đó buổi tối đi qua nhìn xem, đúng là ông chủ Lâm thật."
"Nói thật, nếu không phải có người nhắn địa chỉ thì tôi cũng không thể tin được ông chủ Lâm lại đi gầm cầu bày quầy bán hàng đâu."
"Mọi người không cảm thấy ông chủ Lâm cho rằng chúng ta tìm không được ông chủ, kết quả lần nào cũng có thể tìm được vui lắm à."
"Cười chết mất, chắc chắn ông chủ rất ngạc nhiên không biết tại sao chúng ta tìm được ông chủ cho coi."
"Đừng hoảng, không có gì phải lo lắng. Người nhiều sức lớn, cùng lắm thì tôi đi mấy đầu đường canh giữ vậy."
"Ha ha ha ha, nhất là lúc ông chủ Lâm ngạc nhiên khiếp sợ hỏi chúng ta làm sao tìm được mình, kết quả không một ai nói cho ông chủ biết, toàn là bảo mật với chả bí mật, cười đau cả bụng luôn."
"Khá lắm, rất biết cách ghẹo ông chủ Lâm bứt rứt. Ngộ nhỡ tuần sau ông chủ Lâm tìm nơi nào đó càng vắng vẻ hơn tôi xem mấy người làm sao cho phải."
"Không ngờ được. Đúng là không tưởng tượng nổi. Ánh mắt kia của ông chủ Lâm rõ ràng là đang nói thế này mà cũng tìm được tui à?"
Chỉ có điều quây hamburger tuần này đã ngưng bán.
Mãi đến ngày hôm sau, các fan còn lại trong Nhóm khách hàng quầy gà rán của ông chủ Lâm mới biết được tuần này ông chủ Lâm đã bày quầy rồi.
Trong đó thần xe núi Thu Danh đuổi theo xe ba bánh của ông chủ Lâm ở tuần trước nhưng lại bại trận cảm thấy mình đã thắng lại một hồi, cảm thấy anh đây lại đỉnh vãi rồi.
Một trận chiến này, các fan thành công nhìn thấy Lâm Chu ăn mệt, cả đám vui vẻ cỡ miễn bàn, hận không thể tuyên dương khắp nơi không kiêng nể gì.
Tối hôm qua đã có một nhóm khách hàng ăn được hamburger ông chủ Lâm làm.
Các khách hàng ăn được hamburger chờ Lâm Chu dọn quán rồi thì đổi chiến trường, vào nhóm chat tiếp tục trò chuyện.
Nhóm bọn họ lấy được tin tức quá muộn.
"Đờ mờ, thiếu nữ đã thành bà già rồi chúng ta mới biết được tin. Đám người hàng bánh bao đúng là tró, không lộ tin tức tí nào luôn."
"Lúc đấy tôi đã bảo không cần phải tạo thêm một nhóm rồi mà. Bọn họ nhiều người, hơn nữa còn là khách hàng cũ của ông chủ Lâm, nói không chừng có được tin tức nội bộ gì đó. Nếu không tại sao lúc nào cũng tìm được người chứ."
"Haizz, khách hàng cũ thì sao, nhóm chúng ta cũng có thể chậm rãi phát triển mà. Chủ yếu là cứ có cảm giác chen không lọt cơ."
"Đừng nói mấy chuyện vô bổ nữa, hamburger giới hạn mà chưa được ăn đã ngưng bán mất rồi!"
"Từ từ, trong nhóm khách hàng quây bánh bao có người của chúng ta không? Phái ai đó qua nằm vùng đi."
"Đúng đấy, trưởng nhóm qua đó giao lưu đi, khiển trách bọn họ độc chiếm tin tức. Đã bảo là có tin tức thì chia sẻ cho nhau cơ mà. Lần sau chúng ta tìm được ông chủ Lâm trước cũng chẳng hó hé gì cho rồi!"
"Mạnh mẽ khiển trách bọn họi"...
Ngủ một giấc tỉnh dậy, chuyện đầu tiên Lâm Chu làm khi mở mắt ra chính là kiểm tra số dư trong tài khoản.
Hề hề, phần thưởng nhiệm vụ lần này là một triệu.
Thiếu tiền thì có tiền ngay, good job thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận