Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 280: Người giàu có đại gian đại ác này!

Chương 280: Người giàu có đại gian đại ác này!Chương 280: Người giàu có đại gian đại ác này!
"Đừng cười nữa, tiền lương của chúng ta đều tăng được chưa, giám đốc Hoàng khẳng định sẽ không làm cuộc mua bán lỗ vốn."
"Tôi không hiểu nổi người có tiền, tại sao thích bày quây hàng chứ?"
"Không biết nữa, chúng ta lấy tiền làm việc, chỉ cần ông chủ vừa lòng, cái gì tôi cũng làm."
Dưới tình huống có tiền, cho dù các nhân viên đi làm cũng mang theo nhiệt huyết.
Lời nói của ông chủ chính là tôn chỉ đối với bọn họI
Một đám người di chuyển tốc độ cao, cần mua đồ ăn thì mua đồ ăn, cần thay đổi phòng bếp thì thay đổi, cần mua đồ gia dụng cho phòng bếp thì đi mua.
Không đến một tiếng, một phòng bếp một hai trăm mét vuông đã dọn dẹp xong, sau đó bắt đầu lắp ráp, do thời gian có hạn, toàn bộ đều mua thiết bị làm bếp thành phẩm.
Trong phòng hội nghị, Lâm Chu cũng nghe xong quá trình báo báo thu mua cao ốc Tử Nguyên của đám người Hoàng Chính Hạo, còn có chuyện mua lại cả công ty của anh ta.
"Được, vậy dựa theo hợp đồng mà làm đi, hằng ngày tôi chạy tới chạy lui sẽ không ở một chỗ, mỗi quý báo cáo lại công việc là được."
Cả tòa cao ốc này hiện tại là của cậu.
Lâm Chu nhìn tài khoản nhận phía trên hợp đồng là tài khoản ngân hàng của cậu, nhất thời hiểu được hệ thống đã sớm sắp xếp xong rồi.
Hằng ngày mọi chuyện thu thuê quản lý cao ốc đều do Hoàng Chính Hạo quản lý thay.
Trừ tâng trên cùng dùng cá nhân ra, tầng lầu còn lại đầu cho thuê, sau đó cậu chỉ cần nằm thu tiền là được.
Căn bản không cần cậu lo lắng, chờ lấy tiền là được.
Lâm Chu tổng kết một từ để hình dung thân phận mới cậu, chính là chủ nhà cho thuê.
Lâm Chu cũng có hiểu biết đối với chuyện mà công ty của Hoàng Chính Hạo cần làm.
"Hiện tại bộ phận vệ sinh, phòng bảo vệ, phòng tài sản, phòng tài vụ của cao ốc đều là người của chúng ta phụ trách, kế tiếp do người phụ trách của các bộ phận báo cáo với anh."
Hội nghị này họp một lần hết ba tiếng.
Thái độ sao cũng được của Lâm Chu cũng không khiến đám người Hoàng Chính Hạo thả lỏng, ngược lại càng thêm nghiêm túc đối đãi.
Đợi sau khi hội nghị kết thúc, Lâm Chu lại kêu Hoàng Chính Hạo chuẩn bị cho cậu một phòng nghỉ và phòng thay đồ.
Nếu không có công ty chuyên môn thay cậu quản lý làm những việc này, Lâm Chu cảm thấy bản thân căn bản không quản lý nổi một tòa nhà văn phòng lớn như thế, càng không có thời gian ra ngoài bày quầy hàng.
Cho nên cao ốc Tử Nguyên - phần thưởng của hệ thống này còn nhân tiện mang đến một công ty quản lý. Thật sự đủ chu đáo.
Công việc bảo trì hằng ngày của một tòa nhà văn phòng lớn rất rườm rà, cần nhân viên bảo vệ duy trì trật tự an toàn, còn cần bộ tài sản đến quản lý, ví dụ như bãi đỗ xe, quản lý thuê, quản lý hợp đồng v. v...
Cậu vốn muốn có chút cảm giác nghi thức, tiếp nhận một tòa nhà văn phòng sao cũng phải trang trọng tí, ví dụ như mặc tây trang.
Lâm Chu nghĩ đến lần trước khi làm âu phục theo yêu cầu có lưu số đo, lập tức tìm ra gửi cho Hoàng Chính Hạo.
"Phòng nghỉ và phòng thay đồ đều đã chuẩn bị xong, tôi dẫn anh qua, về phần quần áo anh quen dùng quần áo làm theo yêu cầu hay là mua đồ may sẵn?" Hiện tại đã làm rõ, cậu vốn chính là chủ nhà cho thuê kia, vậy không sao rồi, vẫn nên thoải mái như thế nào thì như thế ấy.
Vì thế mới có tổ hợp kỳ quái, tây trang phối với xe ba bánh.
"Đều được, tôi mặc không quen tây trang, trước mua cho tôi vài bộ may sẵn đi, rộng rãi thoải mái là được, tôi gửi anh số đo."
Nhưng so với ký nhận phần thưởng, cậu càng quan tâm đến nhiệm vụ tuần này.
Lâm Chu đi vào phòng nghỉ, nhìn thấy 'phòng nghỉ còn lớn hơn phòng ngủ nhà cậu, có nhận thức rõ ràng đối với câu tầng khu vực tư nhân của Hoàng Chính Hạo.
To dã manl
Tầng cao nhất! Tâm nhìn siêu cấp tốt toàn bộ còn là cửa sổ trong suốt sát đất, lúc này ngoài phòng đèn đuốc sáng trưng, đứng ở trước cửa sổ sát đất xem cảnh đêm của thành phố, thật sự có cảm giác choáng ngợp trong đèn đuốc.
Kẻ có tiền thật biết hưởng thụ!
Lâm Chu nhìn phòng tắm, có đủ đồ dùng cá nhân mới, khăn tắm áo tắm cũng có, thế là yên tâm đi vào phòng tắm rửa một cái.
Chờ lúc đi ra nhìn thấy các loại quần áo đã mua trở về, treo trên giá đồ, xếp thành mấy hàng.
Lâm Chu: ...
Kẻ có tiền đại gian đại ác này!
Không đúng, kẻ có tiền là bản thân cậu.
Vậy không sao rồi!
"Đã dọn dẹp xong phòng bếp rồi à?"
Lâm Chu vốn đang lo lắng có khi mấy tiếng không đủ để thu dọn ra một phòng bếp đây.
Nhưng bây giờ, cậu có nhận thức mới đối với năng lực của nhân viên trong công ty của Hoàng Chính Hạo.
Cậu thay quần áo xong rồi thoái mái sạch sẽ đi tới, thấy Hoàng Chính Hạo còn đang ở trong văn phòng của mình thì hỏi thăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận