Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 677: Sao nhiều người đồng hành thế!

Chương 677: Sao nhiều người đồng hành thế!Chương 677: Sao nhiều người đồng hành thế!
Tiểu Du nghe nói như thế, lại không nhịn được muốn nói, cô bèn đến gần Tiểu Soái trước mặt: "Đông người như thế, chỉ sợ là những khách hàng ruột của ông chủ Lâm đã đuổi đến rồi."
Tiểu Soái cũng gật đầu, không biết từ đâu lấy ra cái ghế kêu Tiểu Du ngồi xuống chờ.
Ông chủ Lâm còn chưa bày quầy, bọn họ chỉ có chờ.
"Cô có lạnh không, mang đủ trang bị giữ ấm chưa, hôm nay có tuyết, chỉ sợ nhiệt độ không khí sẽ giảm xuống."
Nhìn thời tiết này sẽ có tuyết rơi, đến lúc đó những khách du lịch phía nam không biết có thể thích ứng nhiệt độ không khí này không.
Nhưng Từ Tiểu Soái chỉ quan tâm Tiểu Du.
"Chắc là đem đủ ý, tôi đã đem áo lông vũ của mình theo rồi."
Tiểu Du được Tiểu Soái nhắc nhở, mới cảm giác khí hậu của Bạch Hà khác với Tứ Xuyên.
Cũng có cảm giác chừng mực, sau khi hạ cánh sợ cô lo lắng, chủ động dẫn cô ngồi xe taxi miễn phí đưa đón mà người bản địa Bạch Hà sắp xếp.
Trước đó xuống máy bay, bởi vì trong lòng nhớ thương ông chủ Lâm, do đó cũng không rảnh chú ý cái khác.
Thấy người này từ trên máy bay muốn hẹn cô xuống máy bay cùng tìm ông chủ Lâm, tới chỗ ông chủ Lâm, lại muốn hẹn cô ngày mai.
"Áo lông ở phương nam chưa chắc dùng được, ngày mai tôi dẫn cô đi đến một tiệm áo lông vũ đặt may thủ công ở Bạch Hà xem thử, quần áo giữ ấm vừa đẹp, lại không có mấy ai biết."
Lúc này xếp hàng rồi chỉ còn chờ ăn, lực chú ý của cô không tập trung như vậy nữa liền cảm nhận được không khí lạnh từ bốn phương tám hướng.
Ý nghĩ biểu thị rất rõ ràng. Tiểu Du cũng không phải đồ ngốc. Cô cũng khá có thiện cảm với Tiểu Soái, hai người gặp nhau trên khoang hạng nhất của máy bay, chứng tỏ kinh tế cũng ổn.
Lúc này gió lạnh gào thét, trong không khí đều là hơi lạnh. Hơn nữa không chỉ lạnh mà còn khô.
Trong đám người, Lạc Vũ là blogger về món ngon nổi tiếng, vậy mà một lúc đã gặp được tận mấy người đồng hành.
Mấu chốt là chiều cao 185cm, ngoại hình cũng ổn, tuy hơi lớn tuổi nhưng tính cách, cách nói năng đều có thể bù lại điểm này.
Đi ra ngoài chơi một chuyến lại có cuộc gặp gỡ tuyệt vời, Tiểu Du rụt rè gật đầu.
Dọc đường cũng rất quan tâm đến cảm nhận của cô, chu đáo lại duy trì khoảng cách.
Vì cứ ngồi mãi không cử động thân thể nên mọi người cảm giác hơi cứng tay cứng chân, liền đặt các đồ vật cá nhân lên ghế giữ chỗ, mọi người cảm thấy lạnh thì đứng lên nhảy một chút là đỡ hơn nhiều.
“Trùng hợp vậy!"
Người Bạch Hà chuẩn bị ghế cho mọi người xếp hàng, trực tiếp trở thành nơi giữ chỗ cho mọi người.
Chỉ thấy mọi người không ai dẫn theo trợ lý, cũng không xách theo camera là biết, xác nhận qua ánh mắt đều là người đến ăn cơm.
"Tôi cứ mãi tò mò ông chủ Lâm nổi tiếng lâu như vậy, sao không ai đăng video, tôi còn tưởng không ai ăn được, không ngờ ai cũng là người thông minh hai”
Tuy rằng lần này có thể thông qua văn hóa du lịch Bạch Hà biết vị trí của ông chủ Lâm.
"Ông chủ Lâm hot như vậy, nào cần chúng ta tuyên truyền, đăng lên, nói không chừng còn bị nói thành cọ nhiệt độ, chủ yếu quá nhiều người cướp miếng ăn, tôi vốn muốn biến ông chủ Lâm thành quầy món ngon sưu tầm tư nhân, không ngờ ông chủ Lâm lại chạy đến phương bắc bày quầy hàng, sau này cũng không biết đi đâu, nếu chạy cả nước, e rằng không giấu được mất." Không ngờ có một ngày lại có thể gặp nhau ở chỗ ông chủ Lâm, đúng là không ngờ được.
Bình thường ở trên mạng, mọi người cũng chỉ là lướt được nhau nhưng chưa từng gặp mặt riêng tư.
Lạc Vũ nói xong liền thở dài.
Trong năm người có ba người là blogger món ngon, hai người là blogger du lịch.
Nhưng cũng để mọi người biết ông chủ Lâm không chỉ bày quầy hàng ở xung quanh Giang Đông, cũng sẽ đổi địa điểm.
Còn đổi đến nơi xa như vậy, sau này khó mà tìm người đây.
"Nếu ông chủ Lâm mở tài khoản thì tốt rồi, đi đâu bày quầy hàng thì thông báo trước."
"Anh mơ đẹp quá đó, ông chủ Lâm sợ bị người ta tìm được, buôn bán quá tốt đổi nơi bày quầy hàng, anh còn trông cậy vào anh ấy chủ động lộ địa chỉ á, nghĩ gì vậy trời."
"Thật đúng là tay nghề tốt, buôn bán ở chỗ nào cũng đắt hàng nên mới tùy hứng như vậy!"
"Tất cả mọi người liều ghê, trời lạnh như thế, ba giờ đã có người đến xếp hàng."
"Còn không phải sao, hôm qua tôi đến lúc bốn giờ còn phải chờ cả nửa ngày, chỉ bằng đến sớm một chút, ăn xong sớm về sớm ngủ một giấc cho đã."
Lại là 5 giờ sáng, Lâm Chu đúng giờ đến chợ sáng.
Nhìn hiện trường còn đông người hơn hôm qua, cậu không hề bất ngờ.
Kể từ khi cậu xem đoạn video do Văn hóa du lịch Bạch Hà đăng lên giữa trưa hôm qua, cậu đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Số người đến hôm nay là chuyện nằm trong dự liệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận