Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 691: U là trời, mọi người ơi, ai có thấu! (1)

Chương 691: U là trời, mọi người ơi, ai có thấu! (1)Chương 691: U là trời, mọi người ơi, ai có thấu! (1)
Cô dùng xong thịt và canh thì đến lượt miến.
Gắp một đũa miến lên ăn vào miệng, lại hút rột rột, lập tức hút lên được những sợi miến dài, trơn mềm.
Sau khi nhai vài lần, cảm nhận được sợi miến dẻo dai nhẹ nhàng trượt vào miệng, phối với miếng bò trong tay, cô vừa hút miến vừa gặm thịt. Khoảnh khắc này, cô thật sự hạnh phúc tới nỗi không điều gì khác có thể thay thế được.
Không lâu sau, bên cạnh cô có rất nhiều khách hàng khác lần lượt ngồi xuống. Trong toàn bộ nhà ăn toàn là tiếng mọi người hút miến, không có lấy một người nói chuyện, tất cả đều đắm chìm vào ăn uống.
Dù lúc này có người hét lên một câu: "Có ai đến kìa", chắc cũng không có người nào ngẩng đầu lên nhìn.
Trong mắt mọi người chỉ còn lại bát canh miến thơm ngon tuyệt vời này.
Không bao lâu, người đàn ông bản địa bưng bát thịt dê thập cẩm vừa mua được đưa đến trước mặt khách du lịch.
Trong chớp mắt, khách du lịch kích động chuyển tiền mua thịt dê thập cẩm và 1000 tiên boa sang.
Mấy đêm không ngủ, dưới mắt cô đã xuất hiện quầng thâm.
Đến Bạch Hà ba ngày, cuối cùng anh ta cũng ăn được bát canh miến này rồi!
Tiểu Du cạnh đó trông thấy thao tác này, đột nhiên cảm thấy chính mình không ngủ, rạng sáng 2,3 giờ đã đến xếp hàng hơi bị ngốc.
Người đàn ông nhận tiền, miễn cưỡng không nhìn canh miến nữa rồi rút lui.
Tuy người đàn ông bản địa rất thèm nhưng nghĩ đến chuyện một bát canh miến có thể bán sang tay được 1000 tệ, giao dịch đảm bảo lời không lỗ, ăn ít một chút cũng được.
Sao người khác có thể nghĩ ra chuyện nhờ người mua thay mà cô lại không nghĩ tới chứ!
U là trời, mọi người ơi, ai có thấu!
Nếu anh không muốn tự mình xếp hàng thì vẫn có trợ lý.
Tiểu Du bưng bát nước nóng sưởi ấm tay, cảm thán với Tiểu Soái bên cạnh.
Tiểu Soái không lên tiếng.
"Có thể nhờ người đến xếp hàng thay nữa hả! Sao em không nghĩ ra nhỉ!"
Tiểu Soái nghiêm túc bịp bợm.
Nhưng lý do tại sao thì mời mọi người tự tưởng tượng.
"Chính mình cố gắng xếp hàng vậy thì khi ăn sẽ càng ngon hơn. Em không cảm thấy lần nào ăn canh miến của ông chủ Lâm cũng ngon hết à!"
Anh không cần ngày nào cũng đến xếp hàng từ sớm tinh mơ thế này.
Tiểu Du gật đầu như có điều suy nghĩ, nghe khá là có lý.
Tiểu Soái cũng nhìn thấy, nhưng không chờ anh tiếp lời, ánh mắt Tiểu Du lại dời sang chỗ khác.
Thoáng chốc, Tiểu Du đã quên béng chuyện nhờ người xếp hàng thay vừa rồi, cặp mắt không ngừng đảo dọc đảo ngang, nhìn cái này ngó cái kia.
Sáng sớm đến xếp hàng, ăn một phần canh miến ông chủ Lâm làm thật sự sẽ giúp tâm trạng vui vẻ cả ngày.
Tuy cô không ăn hết thập cẩm thịt trong một lần, nhưng vẫn có thể mang về khách sạn nhờ nhà bếp của khách sạn hâm nóng lại giúp, thế thì dùng được cho cả bữa trưa, thậm chí bữa tối.
"Hôm nay nhiều người nước ngoài thật nha! Mấy chục người bên kia toàn là người nước ngoài."
Cô là cô gái phương nam ăn rất ít mà vẫn có thể ăn cả bát canh miến do ông chủ Lâm làm.
"Anh xem bên này có nhiều blogger nổi tiếng trên mạng lắm kìa! Có cả người em follow nữa, lúc nãy còn có người bước tới muốn chụp ảnh chung." Tốc độ suy nghĩ câu đáp lời của Tiểu Soái không theo kịp tốc độ chuyển chủ đề của Tiểu Du.
Anh đành nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng còn gật đầu đối đáp.
"Đúng rồi, chẳng phải chợ sáng Bạch Hà nổi tiếng lên à! Cục Du lịch và Văn hóa Tứ Xuyên bọn em cũng đăng video quảng cáo, cười chết em rồi."
Nói đến đây, Tiểu Du lại nhớ tới đoạn video tuyên truyền của Cục Du lịch và Văn hóa Tứ Xuyên cô đã xem được trong ngày.
"Có lẽ vì thấy chợ sáng Bạch Hà hot lên, rất nhiều khách du lịch ghé đến nên không ít thành phố đều đang quảng bá thành phố của họ trên mạng, Tứ Xuyên cũng học theo. Sau đó thì đăng video, anh đoán xem kết quả là gì."
Tiểu Du cực kỳ vui vẻ, lấy điện thoại ra, mở phần bình luận trong video mà cô đã like cho Tiểu Soái xem.
Nội dung trong video đại khái là chợ sáng Bạch Hà trở nên nổi tiếng, chợ đêm Tứ Xuyên cũng đích thân ra trận, còn tỏ ý mong ông chủ Lâm có thể đến Tứ Xuyên bày quầy bán hàng, Cục Du lịch và Văn hóa Tứ Xuyên rất chào đón ông chủ Lâm.
Phối hợp với ảnh chụp những món ngon của Tứ Xuyên, thật sự rất hấp dẫn.
Nhưng mở khu bình luận ra thì không hẳn là vậy.
Bên dưới toàn là bình luận của dân mạng có ID ở Tứ Xuyên đang quậy tưng bừng.
"Các anh tự nóng một mình là được rồi, sao phải làm các bạn thân yêu ở nơi khác của tôi nóng theo làm gì?"
"Èo, mời rời trận đi! Ván này, Tứ Xuyên chúng tôi không tham gia đâu."
"Một cái chân gà anh xiên bằng tám cây que, vậy mà còn không biết xấu hổ so sánh giá cả với Bạch Hà người ta?"
(Câu trên ý chỉ việc làm ăn gian dối. Phỏng theo vụ việc một quán ở Thành Đô, Tứ Xuyên bán một cái chân gà bị xiên bằng 14 cây que, do người dân đăng tải video lên mạng. Chủ quán giải thích một xiên giá 3 hào, một cái chân gà giá 3 tệ nên xiên nhiều que để quán dễ tính tiền theo số xiên que. Nhưng giải thích như vậy vẫn không rõ ràng vì có sự chênh lệch giá: 14 que là 4,2 tệ chứ không phải 3 tệ/chân gà như chủ quán nói. )
Bạn cần đăng nhập để bình luận