Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 714: Ặc... mùi vị rất sảng khoái (1)

Chương 714: Ặc... mùi vị rất sảng khoái (1)Chương 714: Ặc... mùi vị rất sảng khoái (1)
Bọn họ có thể đứng ở trước quầy hàng của ông chủ Lâm quay video thanh minh, vừa vặn hiện trường đông người, có thể để những người khác hỗ trợ quay một lát.
Sự việc rất đơn giản.
Nhưng Tiêu Phàm không biết có phải lần trước bị con hổ dọa rồi hay không, rõ ràng anh không sợ hổ lắm nhưng vừa tới gần con hổ thì theo phản xạ nhữn chân.
Hai người vốn đi đến trước mặt ông chủ Lâm.
Cho nên kế hoạch bị ép chết non, hai người bắt đầu nghĩ cách khác.
"Thật sự không được, chúng ta ăn trước, ăn no chắc chắn sẽ có sức."
Lưu Hàng nhìn Tiêu Phàm nhữn chân tựa vào gốc cây lại thở dài.
Ngày hôm qua cộng thêm hôm nay, anh đã không biết đã thở dài bao nhiêu lần.
Nhưng bụng lúc đó lại không ăn được quá nhiều dễ đói không có nghĩa là không biết no.
Nên tránh hiềm nghi.
Lưu Hàng theo sát cũng lấy hai bát.
Lâm Chu nghe thấy lời nói của anh thì bắt đầu múc đậu hũ.
"Có lý, ông chủ Lâm, tôi lấy hai bát đậu hũ nóng, mỗi bát một loại nước sốt."
Đậu hũ không để ăn no, hai phần mới vừa đủ ăn, ăn xong còn dễ bị đói.
Lần này sự việc chấm dứt, anh quyết định một tháng sau sẽ không hẹn người này ra chơi nữa.
Ăn đậu hũ mà ông chủ Lâm làm miễn phí không nói, còn không cần trả tiền.
Từ từ, không cần trả tiền?
Đìu mé, tại sao con hổ hạnh phúc như vậy chứ!
Bọn họ cũng không thể giống như con hổ, cứ ngồi xổm trước mặt ông chủ Lâm đòi ăn ké, đói bụng thì ăn một bát, còn không phải trả tiền.
Khách hàng thì ai nấy cũng cách cậu cả hai trăm mét, tuyệt vời ông mặt trời.
Tuần này, múc xong đậu hũ, Lâm Chu không còn gì làm, chỉ có thể đứng bên cạnh quầy hàng nhìn.
Con hổ thì vùi đầu ăn, không để ý tới cậu
Đậu hũ làm xong, bán rất thuận tiện, không giống hai tuần trước đó, vừa bày quầy hàng vừa bận rộn, được cái không buồn chán.
Hiện tại cậu chỉ trông cậy vào hai chàng trai quay video đính chính, thuận tiện bại lộ địa chỉ của cậu, sau đó sẽ khách hàng có gan lớn chạy tới tìm cậu.
Bối cảnh phía sau chính là ông chủ Lâm và con hổ.
Vì thế hai người to gan, nhờ một nhân viên vũ trang hỗ trợ quay, có cảm giác an toàn.
Chủ yếu có liên quan với việc nhìn con hổ cả nửa ngày riết thân thể cũng quen.
Không bao lâu, Tiêu Phàm ăn xong đậu hũ quả thật cảm giác không nhũn chân nữa.
Tiêu Phàm đi đến trước quầy hàng của Lâm Chu, tuy chân hơi run nhưng vẫn có thể đứng vững, không quay nửa người dưới là được.
Chỉ cần khách hàng đông, cậu sẽ không buồn chán.
Bối cảnh như vậy rất có thực lực khiến video đính chính của hai người càng có sức thuyết phục hơn.
Trong quá trình quay video, con hổ ăn xong đậu hũ, Lâm Chu sợ nó quấy rối, lập tức cho nó thêm một chậu. Sau đó con hổ mới vừa ngẩng đầu lên lại cúi xuống.
Video thuận lợi quay xong, ánh mắt Tiêu Phàm nhìn Lâm Chu tràn ngập cảm kích.
Trên mạng đồn tính tình ông chủ Lâm rất tốt, cực kỳ dễ nói chuyện, chỉ cần không chen hàng, không quấy rầy cậu bày quầy hàng, chuyện còn lại đều dễ thương lượng.
Không ngờ ông chủ Lâm có thể chu đáo như vậy.
Vì video đính chính của bọn họ, còn chu đáo cho con hổ tiếp tục ăn đậu hũ.
Cảm động khóc mất.
Khó trách trên mạng nhiều người thích ông chủ Lâm như vậy.
Thế này ai có thể không thương chứi!
“Quay xong chưa?”
Lâm Chu thấy con hổ không làm phiền, video thuận lợi quay xong, tò mò hỏi.
Có video này tuyên truyền, ngày mai khách hàng của cậu sẽ tới nhiều thật nhiều nhỉ. Lâm Chu vô cùng chờ mong.
"Quay xong rồi, hiệu quả tốt lắm, cảm giác không cần edit cứ vậy mà đăng là được."
Nhân viên vũ trang ấn mở video đã quay xong đưa cho Tiêu Phàm và Lưu Hàng xem.
Nhìn thử nhìn ảnh này đi quay tốt quá luôn.
Nếu đã có ông chủ Lâm, cũng có con hổ, đương nhiên hai nhân vật chính cũng quay được rồi, ở trung tâm hình ảnh.
Làm không khác gì một hiện trường hôn lễ, rất chỉn chu.
Tiêu Phàm và Lưu Hàng xem video.
Cũng cảm thấy quay rất ổn, nên giải thích đều giải thích rõ ràng, con hổ trên tin tức cũng xuất hiện trên ống kính.
Còn có ông chủ Lâm đại biểu cho lưu lượng.
Đợt này ổn rồi.
Video đăng lên, rất nhanh có thể làm sáng tỏ.
Tiêu Phàm gấp gáp đăng video ra, sau đó @ tài khoản của Lưu Hàng, kêu anh chia sẻ.
Vậy thì hai người đều bảo vệ được trong sạch của mình.
"Ông chủ Lâm, rất cảm ơn anh, nếu không có anh ở đây, tôi cũng không nghĩ ra có cách nào hay có thể tự chứng minh sự trong sạch."
Giải quyết được một chuyện lớn, tâm trạng của Tiêu Phàm thoải mái hơn rất nhiều, nhìn con hổ cũng cảm thấy cực kỳ đáng yêu.
"Không sao, có thể xóa bỏ hiểu lầm là tốt rồi."
Lâm Chu cười ôn hòa, vì để lên hình, cậu còn cố ý tháo khẩu trang xuống.
Hiện tại chỉ chờ mạng hoạt động.
Ông chủ Lâm và con hổ ở núi Đại Bạch là hashtag hot nhất hiện giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận