Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 573: Không phải chứ! Anh làm thật à! (1)

Chương 573: Không phải chứ! Anh làm thật à! (1)Chương 573: Không phải chứ! Anh làm thật à! (1)
"Người anh em được phết! Anh sành ăn nhỉ! Nói ra suy nghĩ của tôi hoàn hảo thế này, anh là nhà ẩm thực à?"
"Chứ còn gì nữa! Chỉ hận thời gian đọc sách của tôi quá ít! Ví dụ như tôi chỉ biết nói ăn ngon thôi."
Lạc Vũ được khen thì cười khẽ.
Lâm Chu cũng không nhịn được nhìn anh.
Người này đúng là sành ăn.
"Hê hê, nghề của tôi là review món ngon nha! Không đến mức là nhà ẩm thực, nhưng ngày nào cũng chạy theo sau ông chủ Lâm nên học được một số kỹ thuật ấy mà."
Chuyện này là sự thật.
Kỹ thuật và thói quen nấu nướng của đầu bếp cũng tương tự như của nhà văn, hoạ sĩ. Thấy nhiều, ăn nhiều sẽ có chỗ na ná nhau.
Muốn nhờ vào đồ ăn để nhận ra ông chủ Lâm rất đơn giản.
Ăn bánh bao hấp cũng có ưu, khuyết điểm, đề tài này khá thú vị!
Tài nghệ nấu nướng của ông chủ Lâm thật sự nằm ngoài tâm hiểu biết của anh.
Lạc Vũ nghe vậy, ngược lại thoáng im lặng.
"Anh trai, anh là người review món ngon nhỉ? Anh nói chúng tôi nghe món ngon do ông chủ Lâm làm có đặc điểm gì đi. Sau khi chúng tôi biết còn có thể thông qua món ăn tìm được ông chủ Lâm."
Anh chỉ có thể đại khái nếm ra một chút. Còn nếu muốn nói, anh chỉ có thể nói là ngon đến mức vượt quá nhận thức.
Nhóm khách hàng ruột nghe vậy càng thêm hứng thú.
Sau lần anh ăn bò bít tết, kèn Xô-na, anh vẫn luôn chú ý tin tức của Lâm Chu, đi theo phía sau cậu để ăn.
Thật ra, Lạc Vũ không phải một trong những khách hàng sớm nhất của ông chủ Lâm.
Lúc ông chủ Lâm hot lên, cả mạng đều nói đồ ăn ông chủ Lâm bán rất ngon. Được nhóm fans đề cử nhiều, cộng thêm việc dù cậu chỉ bày quầy ở ven đường nhưng vẫn có thể trở nên nổi tiếng trên toàn mạng như vậy đã khơi gợi hứng thú của anh.
"Chỉ cân anh ăn được món gì đó ngon đến mức phá vỡ tâm hiểu biết của anh về món ngon thì rất có thể người làm ra nó chính là ông chủ Lâm. Tôi từng vào nam ra bắc, chạy qua rất nhiều thành thị, ăn rất nhiều thứ. Từ đó đến nay, món ngon có thể khiến tôi kinh ngạc, có thể làm tôi kiên trì theo đuổi chỉ có đồ ăn do ông chủ Lâm làm."
"Hơn nữa, trong đồ ăn ông chủ Lâm làm, gia vị chỉ là thứ yếu, hương vị chính gốc của nguyên liệu mới là thứ quan trọng nhất. Tôi đã ăn mấy lần, lần nào cũng có thể nếm được mùi vị gốc của nguyên liệu, cực kỳ ngoạn mục. Ngay cả món nướng rất đậm vị cũng thế. Chẳng hạn như bánh bao này, khi cắn một ngụm, bánh bao thịt bò thơm ngon vị thịt bò, bánh bao đậu hũ có hương vị và kết cấu của đậu hũ. Thật sự rất tuyệt."
Đương nhiên, trong số các video review món ăn của anh, không có đoạn nào về ông chủ Lâm.
Anh còn không đủ ăn, sao có thể hấp dẫn nhóm fans đến được!
May mà anh làm công việc blogger review món ăn, có đủ tự do để thực hiện tất cả những gì anh muốn làm.
"Ông chủ dùng nguyên liệu toàn là hàng chất lượng, đều là loại nguyên liệu rất phù hợp. Thái độ nghiêm túc với món ăn của ông chủ Lâm là điều mà rất nhiều đầu bếp không có."
"Đúng đúng đúng, tuy ông chủ Lâm bày quầy bán ven đường, nhưng điều kiện vệ sinh còn tốt hơn rất nhiều nhà hàng nha! Xưa nay tôi ăn ở đây chưa bao giờ bị tiêu chảy, trong khi tôi rất dễ bị tiêu chảy khi ăn ở những hàng quán ven đường khác."
Hóa ra đã có từ lâu, chỉ là cả đám đều cắm đầu ăn, gia nhập nhóm khách hàng. Trước đó cậu lướt xem video còn thấy có người tò mò sao ông chủ Lâm bày quầy bán hàng hot như vậy mà lại không có người nổi tiếng trên mạng hay blogger món ngon nào đến review.
Cậu thật sự không biết còn có blogger đuổi theo sau cậu để thưởng thức món ngon.
Đời người có thể nếm được món ngon thế này, trong cuộc sống, âu cũng là niềm vui bất ngờ sau khi làm việc.
Lâm Chu nghe được một loạt lời khen này, suýt nữa mặt mũi đã đỏ bừng.
"Tốt thật đấy! Tuần trước ăn đồ nướng, tuần này được ăn bánh bao."
"Ông chủ Lâm, đứa nhỏ thèm muốn chớt rồi, còn bao lâu nữa mới có vậy?"
Thấy ông chủ Lâm càng nói càng hăng say với các khách hàng phía trước, những người chưa ăn được chỉ có thể điên cuồng nuốt nước miếng. Cảm giác này ai thấu hả cả nhà ơi!
Lâm Chu nhìn thoáng qua bánh bao còn đang hấp rồi trả lời: "Phải đợi thêm khoảng sáu phút nữa."
"Được rồi được rồi, tôi đã đói khát lắm rồi!"
Cả nhóm khách xếp hàng không biết mình đã nuốt bao nhiêu nước miếng.
Mọi người trông mong nhìn nồi hấp trên quầy hàng. ...
Sự trở lại lần này của Lâm Chu khiến những khách hàng chưa được ăn bánh bao lúc trước quá đỗi ngạc nhiên và mừng rỡ.
Chờ đến khi mẻ bánh bao thứ hai ra lò, các khách hàng ruột nên đến đều đã đến.
Đại Bảo vừa đến nơi, không kịp chờ Cao Gia Chí bước xuống đã nhảy khỏi xe điện, lao thẳng đến trước mặt Lâm Chu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận