Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 151: Cừ thật, đây là trò lừa đảo kiểu mới gì sao! (1)

Chương 151: Cừ thật, đây là trò lừa đảo kiểu mới gì sao! (1)Chương 151: Cừ thật, đây là trò lừa đảo kiểu mới gì sao! (1)
Lúc đang đói ngủ không được, ăn được một bữa khuya như vậy, lúc này thật sự là ngàn vàng cũng không đổi!
"Chuyến này ra ngoài không lãng phí, quá ngon!"
Bạn tốt ăn đến miệng đầy dầu mỡ, từ một bàn tay đeo găng tay đến hai tay đều đeo găng tay, làm nhiều phối kết hợp.
Quý Tử Minh thấy vậy lắc đầu, không văn nhã, thật sự là không văn nhã.
Giây tiếp theo, chỉ thấy hai tay đã đeo bao tay của anh cầm lấy một cái cánh gà lên, bẻ đôi tách sang trái phải, hai cái xương của cánh gà cứ như vậy chia lìa với thịt gà.
Thịt gà bị róc xuống hoàn chỉnh.
Anh chậm rãi cầm một miếng lên ăn.
Nguyên một miệng, khỏi cần nói thỏa mãn cỡ nào.
Sao liếc mắt một cái đã không nhịn được gia nhập trong đó rồi!
"Người anh em à, mày học được tuyệt kỹ này từ khi nào vậy? Dạy tao với!"...
Khi cô tỉnh táo lại, người đã đứng xếp hàng trước quây hàng.
Một người đi ngang qua, chỉ nhìn lại vài lần bụng đã phát ra tiếng vang inh ỏi, miệng ứa nước miếng.
Trước quầy hàng của Lâm Chu, gần như trong tay mỗi người đều đang cầm gà rán ăn.
Quào, đây là trò lừa đảo mới gì àI
Bạn tốt nhìn mà ngơ ngác.
Kế hoạch giảm béo hôm nay tuyên bố thất bại!
Lúc này hối hận cũng đã muộn.
Cô chỉ đi ngang qua quầy gà rán, nhìn thêm mấy lần đã ăn hai cái đùi gà.
Người qua đường cầm đùi gà lớn ăn vẻ mặt thỏa mãn, chờ cô phản ứng lại thì đùi gà rán mà đêm khuya cô ăn đã hóa thành mỡ bám trên người cô.
Để cảnh báo bản thân sau này không bị lừa.
"Mấy chị em ơi, lừa đảo kiểu mới đã xuất hiện, hy vọng trên đường mọi người gặp phải nhất định phải đề cao cảnh giác nhé!"
Cô thuật lại đầy đủ sự việc đã trải qua, còn đăng ảnh chụp đùi gà lớn.
Chuyện kinh khủng như vậy nhất định phải đăng lên để cảnh báo mọi người!
Cuối cùng lưu luyến không rời tắt di động, nhớ lại vị ngon của đùi gà thỏa mãn tiến vào mộng đẹp.
Cô gái run rẩy nhấn vào tin nhắn nền, sau đó mới nhớ tới video mình đăng trước khi ngủ tối qua, lúc này số lượt like đã vài ngàn, còn có bình luận và lượt chia sẻ cực kỳ cao.
Cô sắp nổi tiếng rồi sao?
Tình huống gì?
Vừa mở douyin ra đã bị thông báo tin nhắn nên chấm đỏ 99+ dọa sợ.
Cô có làm gì đâu chứ?
Ngày hôm sau, cô vừa mở mắt đã quên mất hành vi nổi điên trước khi ngủ này.
Lúc này cô gái càng luống cuống, nhanh chóng ấn mở khu bình luận ra xem.
"Chủ post không phải người mà, nửa đêm nửa hôm ăn đùi gà cũng thôi đi, còn đăng lên làm người ta thèm!"
"Chứ gì nữa. Tôi muốn hỏi cô giờ này tôi đi đâu mua đùi gà bây giờ!" "Với cả... đây là đùi gà gì thế? Sao không giống loại tôi từng thấy? Sao không đăng địa chỉ hải"
"Nông cạn. Thời buổi này không cần lên phố cũng mắc phải trò lừa đảo mới, tôi chỉ lướt video cũng đã muốn đi mua đùi gà ăn đây này!"
"Tôi trúng chiêu rồi à? Giờ trong đầu tôi toàn là đùi gà rán!!!"
"Trời ơi, thế mà lại lan truyền trên mạng, tôi bị chủ post lừa rồi!"
"Đây là đùi gà gì? Trông ngon thết Mua ở đâu? Chủ post trả lời tin nhắn riêng tư đi! Mua ở đâu vậy!!!"
"Tôi hoài nghi đây là quảng cáo, tôi vốn không muốn ăn đùi gà, bây giờ lại thèm."
Cô gái cũng không ngờ video "bóc phốt" mà mình tiện tay đăng trước khi đi ngủ lại nổi như vậy.
Còn nổi một cách khó hiểu.
Xem ra rất nhiều người trên mạng phẫn nộ vì bị thèm ăn vào ban đêm.
Cô ngộ ra rồi!...
Ngày hôm sau, lúc Lâm Chu tỉnh lại, phòng tập thể thao trong nhà đã rực rỡ hẳn lên, có thêm rất nhiều thiết bị chuyên nghiệp.
Đồng thời quản gia còn hỏi thăm huấn luyện viên thể hình, nếu Lâm Chu cần thì có thể hẹn trước.
"Cháu cần, quản gia Tôn chú thật chu đáo."
Lâm Chu đang cần một huấn luyện viên thể hình, tốt nhất biết bơi lội, có thể chỉ dạy kỹ năng bơi cho cậu.
Tuy cậu biết bơi nhưng chỉ biết bơi chó, lúc bơi vừa chậm vừa tốn sức.
Nếu hiện tại không thiếu tiền, vẫn nên tìm huấn luyện viên gia đình học tập cho tốt.
"Vâng thưa cậu, thời gian hẹn khoảng mấy giờ?"
"Trước cơm tối đi."
Tuần này ban ngày và buổi tối đều khá rảnh, từ đêm đến rạng sáng mới là thời điểm bận rộn.
"Đúng rồi, cháu đã đặt một chiếc xe để đi mua đồ ăn, mọi người ra ngoài mua đồ ăn gì đó cũng có thể lái."
Tục ngữ nói rất hay, xe là vợ nhỏ của đàn ông.
Lúc Lâm Chu đạt được phần thưởng năm triệu, ý tưởng đầu tiên là muốn mua xế xịn.
Nhưng xe cậu thích thì không đủ tiền mua, thế là định tiết kiệm, lui mà cầu tiếp theo. Nếu không mua được xịn nhất thì mua tạm cái hòm hòm, làm con xe hai, ba triệu cho vào gara, dùng để đi mua sắm.
"Vâng thưa cậu, cần tôi đi lấy xe không?"
"Không cần, buổi chiều cháu đi mua gà thuận tiện lái về."
Đúng vậy, Lâm Chu dự định gọi xe đi 4s lấy xe, đi mua gà sau đó vừa hay lái trở về.
Nói chuyện xong, Tôn Đức Nghiệp chỉ huy mấy dì giúp việc dọn cơm trưa đã chuẩn bị xong lên bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận