Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 266: Nói chứ, bánh cuốn thịt kho kia ngon thế thật à? (1)

Chương 266: Nói chứ, bánh cuốn thịt kho kia ngon thế thật à? (1)Chương 266: Nói chứ, bánh cuốn thịt kho kia ngon thế thật à? (1)
Sau khi Mã Minh về đến nhà trấn an ba mẹ xong, thì vào phòng phấn khích lên mạng tìm thông tin của ông chủ Lâm.
Anh cứ nghe mấy khách hàng gọi ông chủ Lâm, cũng không biết tình huống cụ thể thế nào, đúng lúc tò mò.
Sau đó vừa tìm kiếm thông tin, anh lập tức nhìn thấy tin tức của mình.
Mã Minh:...
Mất mặt như vậy à?
Ngày hôm sau anh vừa ngủ dậy đã nhìn thấy bạn tốt gửi tin nhắn cho anh.
"Mày muốn xuất gia hả?"
"Là bởi vì chuyện với Từ Bạch Đình à?"
Thời gian dài tự nhiên cũng tin phật.
Ngày hôm qua vừa tìm kiếm tin tức liên quan đến ông chủ Lâm là hiện ra anh, bởi vì chuyện bánh cuốn thịt kho mà từ bỏ xuất gia, Anh đã biết chuyện này khó mà qua được.
Không phải tất cả nguyên nhân anh muốn xuất gia đều vì thất tình, đương nhiên sẽ không ném cái họa này lên người bạn gái cũ.
"Cũng đâu phải, chẳng phải lúc nào tao cũng tin vào Phật sao, muốn xuất gia cũng bình thường thôi mà."
Hôm nay đúng như dự đoán có người bạn lướt được.
Từ nhỏ Mã Minh chính là đứa trẻ ngoan nghe lời, ba mẹ bận công việc luôn sống cùng bà nội, sau đó bà nội lễ Phật, không ai dẫn anh cũng tự đi theo.
Mã Minh bất đắc dĩ thay đổi sắc mặt.
Trong nhà bởi vì thành tích của anh mà cãi nhau, áp lực vô hình đè lên anh khiến anh không thở nổi.
Sau này, trưởng thành rồi, trong thôn không có trường cấp hai cấp ba, anh bèn trở về sống với ba mẹ.
Thình lình thay đổi hoàn cảnh, giáo dục giữa nông thôn và thành phố va chạm, thành tích của anh xuống dốc không phanh, công việc của ba mẹ vẫn bận rộn như trước không ai quản anh, sau khi nhìn thấy thành tích này thì cực kỳ tức giận, đánh chửi đều là chuyện như cơm bữa.
Càng đừng nói nhà bọn họ, hoặc là nói cả thôn đều có tập tục sáng sớm đầu năm mới đi chùa dâng hương.
Hiện tại nhớ lại, cho dù biết ba mẹ vì tốt cho anh, nhưng ngày tháng áp lực của thời kỳ trưởng thành kia khiến anh vẫn không thể buông bỏ.
Nhưng ba mẹ rất tức giận với chuyện anh còn trẻ đã trầm mê lễ Phật, cảm thấy bởi vì thế này, không đặt tinh lực vào trong học tập cho nên thành tích mới xuống dốc không phanh.
Từ đó xảy ra mâu thuẫn càng lớn hơn.
Điều duy nhất khiến anh cảm thấy được thả lỏng chính là lễ Phật.
Cãi nhau đánh chửi không ngừng, học hành bổ túc, làm bài thi liên tục.
Mã Minh không biết bản thân còn phải cố gắng như thế nào mới có thể khiến ba mẹ, bạn gái vừa lòng.
Mới nhận chức, tiền lương thấp, bạn gái cảm thấy anh không đủ cố gắng, không có lòng cầu tiến, không có việc gì không biết nghĩ cách kiếm tiền, ngược lại thích lễ Phật, hai người liền chia tay.
Thất tình chỉ là một cọng rơm cuối cùng áp đảo anh.
Áp lực công việc, áp lực của ba mẹ giục cưới còn có mê mang không tìm thấy đường.
Nhưng mà anh thật sự còn chưa đủ cố gắng sao?
Vốn tưởng rằng lên đại học theo yêu cầu của ba mẹ, sau khi tốt nghiệp sẽ có thể trải qua cuộc sống mình mong muốn nhưng vẫn không được.
Chi bằng xuất gia đi.
Dù sao làm thế nào cũng không được.
Chuyện không thể nói ra tích góp quá nhiều, cũng chỉ có thể tìm ký thác trước mặt Phật tổ.
Nói ra miệng, cũng chẳng qua là chúng tôi đều vì tốt cho bạn, người nào không phải sống như vậy, không cần thiết.
Người bạn nghĩ lại thấy cũng đúng, thằng nhóc Mã Minh này luôn cầm chuỗi phật không rời tay, cái tuổi mà bạn cùng lứa xem tiểu thuyết, chỉ có anh ôm kinh Phật xem.
Ngày nào đó nếu thật sự xuất gia, bọn họ cũng không bất ngờ.
"Nói chứ, bánh cuốn thịt kho kia thật sự ngon lắm à?"
Nói đến bánh cuốn thịt kho, Mã Minh cũng thoát khỏi hồi ức.
"Thật sự rất ngon, tưởng tượng đến hương vị của bánh cuốn thịt kho tôi đều cảm giác tâm nguyện xuất gia của bản thân không thuần túy."
Đánh giá cao như vậy à?
Nghe thấy lời nói của Mã Minh, người bạn lập tức nổi lên hứng thú.
Vốn xem trên mạng đều nói ngon, anh ta còn chưa cảm nhận thực chất, thẳng đến khi người bên cạnh đề cử, anh ta mới cảm thấy không phải tin đồn vô căn cứ.
"Ngay trước cổng chùa Thường Trung đúng không?"
"Đúng, rất dễ tìm, mày qua bên đó nhìn thấy quây hàng mà nhiều người xếp hàng nhất là đúng rồi đó."
Mã Minh không ý thức được quầy hàng bánh cuốn thịt kho hot lên là ý nghĩa gì.
Ngược lại nhiệt tình đề cử cho người bạn.
Thẳng đến khi hơn 10 giờ anh đến chùa Thường Trung nhìn thấy phụ cận tụ tập một tốp người mới cảm thấy hơi sai Sai.
"Đìu mé, nhiều người như vậy?"
Mã Minh nghĩ đến tin tức của ngày hôm qua, hôm nay cố ý thay quần áo đeo khẩu trang và mũ, sợ bị người ta nhận ra.
Anh đến xem như cũng sớm, kết quả hiện trường đang xếp hàng ngay vị trí quầy hàng bánh cuộn thịt kho.
Quầy hàng còn chưa có người bán, đã xếp trước một hàng dài.
Trừ khách du lịch lướt được tin tức đến check in, còn có mấy khách hàng ruột quen Lâm Chu, sau khi đọc được tin tức biết vị trí Lâm Chu bày quầy hàng tuần này. Đội quân lớn cũng đến rồi, muốn ít người cũng khó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận