Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 551: Người đàn ông xiên nướng

Chương 551: Người đàn ông xiên nướngChương 551: Người đàn ông xiên nướng
Dưới ánh đèn lờ mờ bên ngoài, có thể thấy đủ loại xiên nướng trong đó ngon đến mức nào.
Những xiên thịt vàng ươm bóng loáng được chụp dưới ánh đèn flash, thấy rõ bột ớt và bột thì là bên trên.
Ngoài ra còn có một ít màu nâu cháy cạnh trên bề mặt thịt xiên, mùi than củi xộc vào mũi.
Thơm quá đi mất!
Người đàn ông say sưa hít vào, lắc đầu ngây ngất.
Không đúng, cách một màn hình mà anh ta vẫn ngửi được mùi thơm à?
Sau đó, anh ta vừa ngẩng đầu nhìn phía ngoài xe đã thấy có một người bưng đĩa xiên nướng bước ra khỏi trang trại!
Đúng, người nọ đang đứng bên đường, vừa nhìn dòng xe ùn tắc bọn họ vừa ăn một ngụm lớn xiên nướng.
Người đàn ông xiên nướng vừa ăn vừa tấm tắc khen ngợi.
Lần lượt có người hạ cửa sổ xe xuống, thò đầu ra lẳng lặng nhìn người đàn ông xiên nướng này.
"Tôi sống tới chừng này vẫn chưa từng ăn đồ nướng nào ngon thế này, ôi má ơi-"
"Thơm, thật sự rất thơm-"
Rất nhanh, từng chủ xe trong dòng xe dài thật dài đều hạ cửa sổ xe xuống và ló đầu ra nhìn người đàn ông xiên nướng.
"Ngon đỉnh của chóp!"
Mùi thơm thịt nướng nhanh chóng lan tỏa khắp vùng.
"Khoe khoang quang minh chính đại kiểu này, anh ta chưa bao giờ chịu khổ đâu nhỉ?"
"Thằng nhãi này quá thiếu đòn, con cái nhà nào, có ai quen biết anh ta không?"
"Tôi hơi ngứa tay, lên đánh anh ta một cú có phạm pháp không?”
Như thể đang cảm thán vị ngon của món ăn, cũng giống như đang khoe khoang, làm nhóm chủ xe nhìn mà nghiến răng nghiến lợi.
"Cái đệch!"
"Đi đi đi, nếu không đi lên xiên anh ta thì tôi thật có lỗi với những gì anh ta đã làm."
Nhóm chủ xe anh một câu tôi một câu, bọn họ còn chưa kịp mở cửa xe bước xuống, không biết một con chó từ đâu chạy như bay đến, nhào tới chỗ người đàn ông xiên nướng.
"Không được, tôi không nhịn được nữa, để tôi đến dạy anh ta cách làm người!"
Thao tác đột ngột xuất hiện này dọa nhóm chủ xe choáng váng.
Âm thanh rít gào này khiến các khách hàng ở gần đó giật nảy mình, đủ để chứng minh giọng hét kinh hoàng đến cỡ nào.
"AI
Anh ta không có thời gian để ý đến tình trạng của mình, nhìn xiên nướng rơi hàng loạt thì hét lên hoảng sợ.
Anh ta cũng bị đụng lui về phía sau mấy bước vì lực xung kích của chú chó này, suýt nữa đã không đứng vững ngã dập mông.
"Xiên nướng của tôi!"
Thao tác này ập tới, chỉ thấy người đàn ông xiên nướng đang đắc ý không kịp chuẩn bị, hoàn toàn không đề phòng, đĩa xiên nướng trong tay lập tức rơi xuống đất.
Lúc này, tất cả xiên nướng của người đàn ông đều rơi xuống đất.
Toàn bộ quá trình diễn ra trong chưa đầy một phút, chú chó không biết từ đâu bay đến ngoạm một miệng xiên nướng rồi vụt chạy đi. Bỏ chạy ngay trước ánh mắt tuyệt vọng của người đàn ông xiên nướng!
Nhóm chủ xe bước xuống xe nhìn thấy cảnh này, không giữ nổi vẻ mặt đau khổ lúc nãy nữa, bật cười thành tiếng.
"Phụt-"
"Phụt-. Thật ngại quá, tôi không cười anh đâu. Há há há há, tôi không muốn cười đâu mà, ngại quá đi."
Chủ xe bước xuống xe trước mặt người đàn ông xiên nướng thấy dáng vẻ thê thảm của anh ta, không kìm được vịn cửa xe cười gập cả người.
Xung quanh không ngừng vang lên tiếng cười, làm người đàn ông xiên nướng sụp đổ, mặt mày đỏ bừng: "Con chó ngu ngốc từ đâu đến hả? Tao với mày không đội trời chung, aaal"
"Đừng để tao tìm được mày!!!"
Người đàn ông nổi điên hét lên, nhặt xiên nướng rơi trên mặt đất, khóc đến đau lòng!
Đây là xiên nướng ông chủ Lâm làm đấy!
Đây là lần đầu tiên anh ta được thưởng thức tay nghề của ông chủ Lâm kể từ khi cậu đến nơi khác bày quầy bán hàng!
Đây là xiên nướng anh ta lặn lội chạy xe trong đêm đến tận nơi sau khi thấy nhắc nhở trên phần mềm nhỏ, trở thành nhóm khách đầu tiên mới mua được đấy!
Bây giờ không còn gì cả.
Cái gì cũng không còn!
Đàn ông ít khi rơi nước mắt, chỉ vì chưa chạm tới chỗ đau của họ.
Người đàn ông xiên nướng không có xiên nướng, niềm vui đã mất.
Không khống chế nổi tâm trạng đau khổ nữa!
"À thì, hình như nó là chó lang thang trong thôn kia, khó tìm lắm."
Chủ xe đứng xem kịch vui bên cạnh còn xát muối vào vết thương. Thà người nọ đừng nói còn hơn!
Người đàn ông xiên nướng nhìn đống xiên rơi trên mặt đất bằng vẻ mặt dữ tợn.
Cả đám chủ xe vây xem kịch vui đều cảm thấy không đành lòng.
Dù lúc nãy dáng vẻ khoe khoang xiên nướng của người đàn ông thối này rất đáng ghét, nhưng quả báo thật sự đến quá nhanh, nhanh đến mức làm người ta không kịp chuẩn bị.
Không cần bọn họ ra tay, anh ta đã bị báo ứng rồi.
Tất cả mọi người không biết nên nói gì mới phải.
"Cái đó, không thì hẳn là trong trang trại có nước đấy, anh đi rửa lại đi, nhờ ông chủ Lâm xử lý giúp anh một chút. Tất cả đều là mua bằng tiền, ném đi lãng phí thì tiếc lắm. Đây là xiên nướng của ông chủ Lâm mài!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận