Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 554: Du lịch mùa thu? (1)

Chương 554: Du lịch mùa thu? (1)Chương 554: Du lịch mùa thu? (1)
Thậm chí có người kích động, không khống chế được kêu lên, trực tiếp bại lộ chuyện rạng sáng mình còn chưa ngủ, nghênh đón sự ngăn cấm của ba mẹ.
Sau đó trực tiếp biến mất.
Thời gian quả thật trễ lắm rồi, ngày hôm sau mọi người đều phải đi học, hẹn buổi sáng đến trường học tán gẫu, liền trực tiếp giải tán đi ngủ.
Ngày hôm sau, một đám học sinh tiểu học vừa nghe chuông báo thức vang lên đã bò dậy.
Cho dù thức đêm trên mắt mang theo hai quầng thâm, cũng không thấy bọn chúng ngủ nướng trên giường.
Ai nấy cũng tràn đầy tinh thần trèo ra khỏi giường, chạy đến trường.
Thậm chí có đứa còn không kịp ăn sáng, đứa nào đứa nấy vừa đến lớp ném cặp xuống, đã sốt ruột vây lấy bàn của Hồ Giai Di, nghe cô bé nói chỉ tiết kế hoạch này.
"Đầu tiên, ông chủ Lâm chỉ bày quầy hàng một tuần, hôm nay đã là thứ ba, lúc này chúng ta thương lượng xong, chờ sau khi tiết đọc buổi sáng kết thúc, thì đi tìm chủ nhiệm lớp nói chuyện, thực hiện càng sớm càng tốt."
Đây chính là kế hoạch mà bọn chúng thiết lập nhiều lần vì ăn món mà ông chủ Lâm làm.
Một đám học sinh đều gật đầu, tỏ vẻ không thành vấn đề.
Chuyện tìm chủ nhiệm lớp này là chuyện nhóc phải làm.
Sau đó tâm mắt của mọi người nhìn về phía Trân Phong, Trần Phong là lớp trưởng.
Kế hoạch này hoàn toàn có thể tiến hành.
Trân Phong cũng rất bình tĩnh gật đầu.
"Sau đó kế hoạch này là như vậy, trước tiên kêu lớp trưởng đi tìm chủ nhiệm lớp nói chuyện du lịch mùa thu, hàng năm thời gian này trường chúng ta đều sẽ tổ chức du lịch mùa thu, địa điểm được lựa chọn theo nơi mà chúng ta viết bỏ phiếu, đến lúc đó toàn bộ chúng ta viết nông trường mà ông chủ Lâm bày quầy hàng, kêu giáo viên dẫn chúng ta đi, như vậy vừa không cần làm phiền người nhà, cũng có thể ăn được đồ nướng mà ông chủ Lâm làm, không thành vấn đề chứ?"
Chỉ cần kế hoạch của bọn chúng có thể thuận lợi tiến hành, khẳng định có thể ăn được đồ nướng thơm ngonl
Lần này là cơ hội hiếm có cỡ nào!
Ông chủ Lâm ở ngay trong thành phố.
Kế hoạch thành công ít ỏi không có mấy.
Bọn chúng cực kỳ coi trọng kế hoạch tác chiến lần này.
Trân Phong nói xong, tất cả học sinh đã đến lớp đều trả lời.
Trên mặt ai nấy cũng mang theo ý chí chiến đấu sục sôi.
"Cứ như vậy đi, còn có người chưa tới, chờ khi mọi người đến đông đủ, thì thông báo cho nhau kế hoạch của chúng ta, chờ tớ đi đến văn phòng chủ nhiệm lớp trở về sẽ thông báo tình huống cho các cậu."
Ngay cả tiết đọc buổi sáng cũng không thì thầm to nhỏ, mà là vẻ mặt nghiêm túc chờ đợi kế hoạch thực thi.
Chủ nhiệm lớp bưng trà đi theo phía sau Trần Phong vào phòng học.
Đối với việc lần này các học sinh cũng thương lượng xong rồi đến tìm anh, chủ nhiệm lớp rất hài lòng.
Học sinh trường quốc tế của bọn họ trưởng thành khá sớm, làm việc có quy hoạch, có sắp xếp, trước kia có biểu diễn hoặc là thi đấu gì, học sinh không đợi trường học thông báo đã có thể biết từ sớm, làm chuẩn bị. Cho nên chủ nhiệm lớp cũng quen rồi.
Trong văn phòng, chủ nhiệm lớp nghe thấy Trần Phong đến tìm anh nói chuyện du lịch mùa thu cũng không kinh ngạc. "Được chứ, vậy thừa dịp thời gian tan học, chúng ta vào lớp làm bình chọn đi."
Thời gian Trần Phong đi tìm chủ nhiệm lớp, tất cả học sinh trong lớp đều được thông báo vào chõ, đạt thành nhất trí.
Đi ngang qua các lớp khác, đều nhìn thấy lớp khác rất lộn xộn, ồn ào. Chỉ có lớp bọn họ, ai nấy đều ngồi ngay ngắn tại vị trí, im lặng, thật khiến người ta phải ghé mắt.
“Quào, hôm nay ngoan vậy à?"
Chủ nhiệm lớp nhìn dáng vẻ của những đứa nhóc đã biết tất cả mọi người rất chờ mong chuyến du lịch mùa thu này.
Bằng không không đến mức chỉnh tề nhất trí chờ anh qua như vậy.
"Vẫn là quy tắc cũ, viết nơi mấy đứa muốn đi lên giấy, dựa theo đếm số phiếu, đi nơi có số phiếu nhiều nhất."
Chủ nhiệm lớp giống như mấy ông chủ ngồi không hưởng lợi, ngồi bên cạnh bục giảng, giao vị trí bục giảng cho Trần Phong.
Lớp trưởng sắp xếp đi.
Chỉ thấy chủ nhiệm lớp vừa dứt lời, mọi người bên dưới lặng lẽ lấy ra tờ giấy đã chuẩn bị xong, từng người xếp hàng đi lên bục giảng giao ra.
Quào! Cái này cũng chuẩn bị xong rồi à?
Chủ nhiệm lớp trừng to mắt.
Nhìn Trần Phong thích thú đọc mấy tờ giấy nội dung giống nhau, cảm thấy hơi phiền phức, nghĩ dù sao sau khi chọn ra vị trí, chủ nhiệm lớp cũng phải biết, còn không bằng trực tiếp ghi, lười đọc.
Đọc mấy chục câu một lần cũng khá mệt.
Vì thế Trân Phong cũng không diễn nữa, trực tiếp viết trên bảng đen địa điểm nông trường mà tuần này Lâm Chu bày quầy hàng.
Tình huống gì?
Chủ nhiệm lớp sững sờ nhìn cảnh tượng này không ngồi ghế nữa, trực tiếp đứng lên, đầu tiên là nhìn thoáng qua các học sinh phía dưới, không một ai dị nghị về địa điểm, lờ mờ có dáng vẻ chờ mong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận