Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 250: Ông chủ, tôi lấy ba cái thập cẩm được không?

Chương 250: Ông chủ, tôi lấy ba cái thập cẩm được không?Chương 250: Ông chủ, tôi lấy ba cái thập cẩm được không?
Người bạn còn chưa mua được đẳng sau nhìn anh ta ăn một mình mà đỏ hết cả mắt.
Thật sự là làm người ta thèm chết mất!
Tiểu Vương đứng xếp hàng trong đội ngũ, đọc tin nhắn Văn Nam gửi đến thì trả lời bằng một dấu chấm hỏi.
Bên kia lập tức gửi tin sang.
"Anh trai à, mang về cho em hai cái bánh cuốn thịt bò và bao tử bò nếm thử đi."
"Thôi đê, mỗi người giới hạn mua ba cái, một mình tôi vừa vặn đủ ăn thôi. Đã hỏi anh có đến không mà, bây giờ hối hận rồi chứ gì!"
Tiểu Vương từ chối ngay tắp lự.
Ba cái mới đủ cho anh ta ăn no, chia cho Văn Nam hai cái rồi anh ra ăn cái gì, nghĩ thôi cũng biết không thể nào.
Nào có thể tỉnh táo để tự hỏi làm thế nào tối đa hóa lợi ích.
Sớm biết thế đã nói cho mấy người trong nhóm vị trí của ông chủ Lâm trễ tí rồi, vậy thì sẽ có ít người mua, chắc chắn không giới hạn lượng mua.
Nếu như bây giờ quyết định, có lẽ anh sẽ có cách giải quyết lý trí hơn.
Tóm lại là tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng không nói cho mọi người vị trí thì anh không có đủ tiền để bao trọn.
Nhưng dưới tình huống lúc đó, trong đầu anh toàn là bao trọn bao trọn, ăn cho thỏa thuê một lần!
Khoảnh khắc đọc được tin nhắn này, Văn Nam hối hận xanh cả ruột.
Trốn trong phòng trà nước ăn bánh cuốn thịt kho vừa hâm nóng cũng cực kỳ mỹ mãn. ....
Sự chấn động khi nguyện vọng được thực hiện, cùng với sự kích động khi gặp được ông chủ Lâm, tóm lại lúc đó anh không tài nào tỉnh táo được.
Nhưng ngẫm lại bảy, tám chục cái bánh cuốn thịt kho còn đang chất đống trong tủ lạnh ở nhà thì tâm trạng của anh vẫn rất tốt.
Anh không ngờ đến việc cầu nguyện mà có thể có linh như vậy.
"Quầy hàng bên kia đông người thế nhỉ? Đang bán gì vậy? Ngửi mùi thơm quá đi mất!"
Cậu cuốn từng cái từng cái một, tốc độ rất nhanh. Không lâu sau, xung quanh quầy hàng của cậu đã có một đám người tụ tập đứng gặm bánh cuốn thịt kho.
Điều này khiến những người đi làm vừa tan tâm, đến phố buôn bán để kiếm ăn rục rịch trong lòng.
Hôm nay, bánh cuốn thịt kho có nhiều loại nên Lâm Chu cũng chuẩn bị nhiều phần vỏ bánh cuốn dẹt hơn.
Một cô gái cắt tóc ngắn gọn gàng lôi kéo đồng nghiệp của mình, từ đằng xa đã nhìn thấy quầy hàng của Lâm Chu.
Vừa nãy cô còn nghe cô gái tóc ngắn nói bên này có một quán bún bò ngon lắm kia mà. Nào là nước canh đậm đà, cay thơm sướng miệng, ngon vô cùng luôn.
"Không đi ăn bún gạo quán kia à?"
Liếc mắt cái là thấy quầy hàng của Lâm Chu buôn bán đắt khách nhất.
Cũng do có ngôi chùa là địa điểm du lịch nên xung quanh có rất nhiều hàng quán.
Đồng nghiệp nữ nhìn cô gái tóc ngắn đang kích động, nghi ngờ hỏi.
Phía đối diện con phố buôn bán này có một tòa nhà văn phòng. Mấy người đi làm đến giờ tan tâm mà không muốn gọi thức ăn ngoài, cơ bản đều đến con phố này mua đồ ăn.
Mới đó đã đổi mục tiêu rồi hả?
"Đi ăn bún gạo chứ, nhưng mua cái bánh cuốn thịt kho ăn cùng chắc là càng thơm hơn." Khi hai người đến gần hơn một chút, cô gái tóc ngắn nhìn thấy trên xe ba bánh có gắn tấm bảng ghi bánh cuốn thịt kho thì rất chi là động lòng.
Cách xa như vậy vẫn ngửi được mùi thơm của thịt kho cơ mà. Cả mấy người xếp hàng trước mặt nữa, gần như trong tay ai cũng có một cái bánh cuốn thịt kho rồi, chắc chắn mùi vị không tệ.
Đồng nghiệp nữ không quá chú trọng việc ăn uống cho lắm, tùy tiện đi theo cô gái tóc ngắn xếp hàng đằng sau đám người.
"Nhiều người quá đi mất. Trời nắng gắt thế này, cô thật sự muốn xếp hàng mua bánh cuốn thịt kho à?"
Chưa đến hai phút, đồng nghiệp nữ đã bị ánh nắng mặt trời hun đến muốn bỏ đi.
"Chị em ây, ngửi mùi thơm này, cô không muốn nếm thử hả?"
Đồng nghiệp nữ không nói gì.
Càng đến gần mùi thơm lại càng nồng nàn hơn, cô cũng khó mà nói ra hai chữ không ăn.
Cô gái tóc ngắn thấy phía trước còn đến tận mười mấy người thì rất sốt ruột.
Bụng cô đói đến kêu ùng ục, những người mua được cạnh đó còn ăn ngấu ăn nghiến như hổ đói, hại cô thèm chảy nước miếng.
Rất nhiều người lục tục chạy đến xếp hàng vì tò mò, muốn ăn thử.
"Bữa trưa chúng ta ăn bánh cuốn thịt kho đi. Nhiều người xếp hàng như vậy, mùi vị chắc chắn rất ngon. Nếu không thì ai lại chịu đứng xếp hàng dưới nắng giữa trưa thế này."
"Có lý.'
Thế là lại thêm một đôi tình nhân nhỏ gia nhập.
Càng đến giờ cơm trưa, đội ngũ xếp hàng ngày càng đông.
Lâm Chu thấy nguyên liệu không còn thừa bao nhiêu, hô to với những khách hàng phía sau: "Mọi người đừng xếp hàng nữa, tôi sắp bán hết rồi. Mọi người đi ăn món khác đi."
Nguyên nhân khách hàng đông như vậy không chỉ vì có khách hàng ruột tìm tới, mà còn có thêm khách du lịch viếng thăm danh lam thắng cảnh ở ngôi chùa và nhân viên làm việc trong các văn phòng gần đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận