Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 856. Bọn họ mua hot search hả? (2)



Chương 856. Bọn họ mua hot search hả? (2)



“Chứ gì nữa, tại sao trên mạng còn trả giá cao để cầu mua nhưng vẫn không ai chịu bán? Chẳng phải vì tiền có thể kiếm, nhưng món ngon của ông chủ Lâm chỉ được ăn một lần, lỡ như lần sau không tìm thấy người thì còn cái nịt à! Ai nỡ bỏ đây?”“Hức hức hức, vậy mà lại có người thích ăn chứ không thích tiền!”“Anh cẩn thận ngẫm lại xem trong số những người đuổi theo sau ông chủ Lâm, mấy ai không phải người phàm ăn? Đối với người phàm ăn, tiền chưa chắc hơn được đồ ăn đâu nha!”“Tôi cảm thấy rất nhiều khách hàng của ông chủ Lâm đều là người giàu á. Bởi vì người nghèo không có tiền để lần nào cũng mua vé máy bay chạy theo ông chủ Lâm đâu.”“Ông chủ Lâm mới giàu đấy! Một quầy hàng ven đường còn làm đến mức trâu bò hơn cả quán ăn nữa cơ.”Lâm Chu nghe cuộc trò chuyện của mọi người, lặng lẽ dọn đồ chuẩn bị thu quầy.Nhóm người vốn đang nói chuyện lập tức im bặt.Mọi người háo hức nhìn Lâm Chu.“Ông chủ Lâm, ngày mai anh còn bày quầy bán hàng nữa không?”“Đúng á đúng á, đến lúc đó chúng tôi sẽ qua sớm xếp hàng!”Lâm Chu: “Còn bán, có lẽ bắt đầu từ 10 giờ sáng.”“Ồ yé!”“Thế thì tốt quá, sáng mai tôi sẽ đến sớm, đúng lúc ngày mai tôi không đi làm!”“Bye bye ông chủ Lâm nha~”“Ông chủ Lâm đi đường cẩn thận~”Lâm Chu gật đầu, chào mọi người rồi nhanh chóng rút lui.Để lại nhóm khách hàng đứng yên tại chỗ, bốn mắt nhìn nhau.“À thì, có cần nói thời gian ông chủ Lâm đến bày quầy bán hàng cho những khách hàng ruột kia không?”“Tôi nghĩ là dù nói hay không thì hẳn sẽ có người chờ sẵn thâu đêm suốt sáng thôi. Nhưng suy tính lâu dài vẫn là nên nói trước một câu, vậy sẽ lấy được thiện cảm của nhóm khách hàng ruột. Từ đó họ sẽ có ấn tượng tốt với thành phố chũng ta.”“Có lý, vậy cứ nói đi.”“OK, mọi người có thể nói một chút. Vất vả lắm mới gặp ông chủ Lâm, không khoe sao được!”“Tôi đăng lên vòng bạn bè, Weibo, Tik Tok... Đến cả tên ID cũng đổi thành ‘đã từng thưởng thức tay nghề của ông chủ Lâm’ đây!”“...”Bọn họ trò chuyện sôi nổi.Nhóm khách hàng ruột của ông chủ Lâm cũng không chịu thua kém.Nhóm khách hàng quầy bánh bao của ông chủ Lâm không hổ là đội ngũ fans kỳ cựu, phản ứng mau lẹ, năng lực tổ chức lớn mạnh.Nửa tiếng sau khi nhận được tin tức đã ra thông báo.Thống kê tất cả những người đã xuất phát.Vừa khéo là chủ nhật, đa số mọi người đều nghỉ.Hôm nay đến thành phố Lật, sáng sớm mai sẽ đi xếp hàng, tuyệt đối không thành vấn đề.Hoặc ngồi máy bay hoặc cao tốc qua đó ngay trong đêm rồi đến thẳng địa điểm ông chủ Lâm bày quầy bán hàng.Làm đủ mọi cách để đi đến đấy.Tất nhiên chỉ có thể đi về trong một ngày.Vì các thành phố cách nhau quá xa, hết cách rồi.Tốn rất nhiều thời gian di chuyển.Suy cho cùng, ngày mai đã là ngày cuối cùng của tuần này.Nếu không đuổi đến, chắc chắn tuần này sẽ chẳng còn chút hy vọng gì luôn....Tuy nhóm khách hàng Tứ Xuyên mới thành lập chưa được bao lâu, nhưng trong nhóm cũng có rất nhiều người.Hơn nữa, bọn họ còn có kinh nghiệm tổ chức nhân lực để tìm kiếm ông chủ LâmTốc độ phát tin cũng khá nhanh.Cả nhà Ngô Thu Hào lần trước bỏ lỡ món bánh mè, ngay sau khi nhận được tin tức, bọn họ quyết định lần này không thể bỏ lỡ được.Ai ngờ rằng tuần bán bánh mè, bọn họ đã hẹn nhau đi, cuối cùng lại có bài kiểm tra, hết cách rồi.Ngô Thu Hào không thể đến tận nơi ăn bánh mè.May mà ba cậu ấy đã mang bánh mè về cho cậu ấy, cũng xem như đã nếm được mùi vị.Đôi khi người ta thích ăn món ăn ngon ông chủ Lâm nấu, không chỉ đuổi theo đồ ăn mà còn tận hưởng quá trình đuổi theo ông chủ Lâm, giống như đuổi theo vì sao vậy.Niềm vui được cùng mọi người đuổi theo ông chủ Lâm tại hiện trường cũng rất thú vị.Sau khi Ngô Thu Hào nhìn thấy cha mình nhanh tay giành được vé, cậu ấy nhớ đến đám anh em của mình.Cậu ấy lập tức hỏi thăm tình hình của bọn họ trong nhóm.Sau khi mấy người anh em ăn món gà xiên thố, có người nào không phải fan của ông chủ Lâm?Bây giờ chỉ sợ mọi người đều biết địa điểm ông chu Lâm bày quầy hàng tuần này rồi.Nói không chừng đã mua vé tàu luôn rồi!Đúng như vậy, Ngô Thu Hào vừa mới nhắn tin, mấy người anh em trong nhóm ai nấy đều vô cùng phấn khích.“Mua vé rồi, cha mẹ tôi không có thời gian rảnh, tôi đã nói sẽ đi cùng với các cậu.”“Tôi cũng mua được vé rồi, may mà tôi nhanh tay, vừa mua được vé tàu cao tốc vào giây trước, giây sau khi tải lại thì hết vé mất tiêu.”“Nói rõ có rất nhiều người ở chỗ chúng ta muốn đến thành phố Lật.”“Không phải cậu đang nói nhảm à, Thành Đô có bao nhiêu người, nhất định có rất nhiều fan của ông chủ Lâm.”“May quá, may quá, chúng ta đều giành được vé.” Hết chương 856.



Bạn cần đăng nhập để bình luận