Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 75: Bây giờ tớ nghe thấy leo núi là đau chân cực! (1)

Chương 75: Bây giờ tớ nghe thấy leo núi là đau chân cực! (1)Chương 75: Bây giờ tớ nghe thấy leo núi là đau chân cực! (1)
Sau này công ty cũng sẽ hợp tác dễ dàng hơn.
Cho nên Lục Thiển bị cuộc gọi của cha cô đánh thức.
Mơ mơ màng màng nghe thấy tin tức này, cô sững sờ cả người.
Nhưng bởi vì cô đúng là có chút thiện cảm với Trương Minh Viễn thật, nên không có từ chối.
Trái lại nhăn nhó hỏi, như vậy có phải nhanh quá không.
Không ngờ mặt ngoài nhìn Trương Minh Viễn không có biểu cảm gì, ai dè trong âm thầm lại chủ động như thế.
Không phải là trong ngoài bất nhất đấy chứ
Hai người cha già còn giúp các cô hẹn sáng sớm mai cùng nhau đi leo núi, bồi dưỡng tình cảm.
Thấy Lục Thiển nghe điện thoại xong thì có vẻ mặt không đúng, bèn hỏi: "Sao thế, bác Lục nói gì đó?"
Sau khi nghe xong Lục Thiển quả thực là khóc không ra nước mắt.
Ngày hôm qua xuống núi xong cô nằm trên giường tê liệt suốt cả một ngày, mệt đến không muốn động đậy tí nào.
Leo núi là việc cho người làm à?
Cô đây là vì tìm đối tượng, còn phải đi leo núi nữa?
Bạn thân bên cạnh cũng bị tiếng nói của hai cha con Lục Thiển đánh thức, yên lặng chơi điện thoại di động.
Lần đầu tiên xem mắt chính là đi leo núi, chắc chắn bọn họ rất thích.
Bạn thân thấy Lục Thiển thảm thương than thở như thế, không nhịn được bật cười thành tiếng.
"Chuyện khác thì không có gì, Trương Minh Viễn đúng là rất tốt, bê ngoài ok, năng lực mạnh mẽ, vẫn còn độc thân, cũng không có tin bên lề gì cả, chính là hẹn đi leo núi là cái quỷ gì chứ!"
"Bây giờ tớ nghe thấy leo núi là đau chân cực!"
"Cha tớ nói Trương Minh Viễn rất hài lòng với tớ, hẹn tớ sáng ngày mai đi leo núi, nếu như tụi tớ không có ý kiến gì thì hai nhà có thể cùng nhau ăn bữa cơm thương lượng chuyện đính hôn."
"Vậy còn chờ gì, đi mau thôi!"
"Cậu đi leo núi thì nhớ mang cho tớ một phần cháo trên đỉnh núi về nha."
Nói đến cháo, Lục Thiển nhớ đêm qua cô có bảo Tiểu Lý sáng sớm lên núi Tân Hoàng mua cháo, không biết anh đã mua về chưa nữa.
"Ha ha ha ha ha, cười chết tui rồi."
Vừa nghe thấy buổi sáng hôm nay cũng có cháo ngon để ăn, bạn thân hưng phấn đứng lên đi rửa mặt.
Sau khi nghe xong dì vội vàng gọi những người còn lại bưng thức ăn, điểm tâm ăn sáng lên bàn, còn có cháo hải sản nữa.
"Dì ơi bữa sáng có chưa, Tiểu Lý đã mang cháo về chưa?"
Rửa mặt xong, hai người thẳng đến nhà ăn.
Giống y như nhà của mình vậy.
Người còn chưa tới nhà ăn, giọng nói của Lục Thiển đã đến trước một bước.
Bình thường hai người họ cũng hay ngủ lại trong nhà đối phương.
"Cậu ấy mua về rồi, hai phần cháo hải sản, dì giữ nóng đến tận bây giờ, để ăn vừa vặn."
Lục Thiển đảo mắt nhìn lướt qua đống thức ăn trên bàn, thấy tô cháo hải sản lớn kia thì vội vàng múc cho mình một chén, không cần đến dì hỗ trợ.
"Wow hôm nay là cháo hải sản!" So với cháo bào ngư hôm qua, cháo hải sản hôm nay trông càng thêm xa hoa hơn!
Hương vị cũng càng thêm nồng đậm.
Vừa mới nuốt xuống Lục Thiển đã kích động đến hai chân đập mạnh, cả người vô cùng hưng phấn.
"Ưml! Ăn ngon thật đấy!"
"Đúng là ngon thật, cảm giác như còn ngon hơn cháo bào ngư hôm qua vậy ấy."
Bạn thân cũng rất hưởng thụ ăn một miếng, híp mắt lại, cẩn thận thưởng thức vị ngon của cháo hải sản.
Mỗi một ngụm đều có thể cảm nhận được mùi thơm và cảm giác mềm mại của cháo, nếu như không có hải sản thì căn bản không cần nhai, cứ nhấp nhấp vài cái là tan ra trong miệng ngay.
Nếu như ăn phải hải sản thì thật là đẹp càng thêm đẹp.
Có mực ống giòn non dai dai, còn có miếng bào ngư nhỏ trơn mềm, tôm to tươi ngon, hàu non đến hút rột rột vào miệng được...
Thực sự là ăn ngon đến mức khiến người ta nói không ra lời.
Hai người ăn ngấu nghiến không thèm ngẩng đầu. Giờ khắc này trong đầu họ chẳng có suy nghĩ gì cả, chỉ có ăn ăn và ăn...
Bên kia Lâm Chu còn không biết bởi vì một câu nói tay trong tay của cậu mà thúc đẩy một việc vui.
Cậu về đến nhà, đầu tiên là nghỉ ngơi một hồi.
Đến trưa, cảm thấy đói bụng thì hưng phấn chạy đến đám hải sản cua hoàng đế, tôm hùm Boston chuẩn bị làm một bữa tiệc hải sản lớn!
Đối với hải sản tươi sống, chỉ hấp đơn giản rồi pha thêm ít nước chấm cũng đã đủ ngon miệng rồi.
Sau khi hoàn toàn thích ứng với thời gian làm việc và nghỉ ngơi bây giờ, đến hơn 2 giờ chiêu Lâm Chu mới ngủ.
Ngủ một giấc đến 11 12 giờ đêm, rời giường đi chợ đầu mối mua thức ăn là vừa vặn.
Về phân lịch trình tuần sau, cứ căn cứ vào nhiệm vụ hệ thống để sắp xếp. ...
Tối hôm nay Hoa Quả Sơn đã không còn nhiều người chờ đợi Lâm Chu bày quầy nữa.
Rất nhiều khách hàng đến 8 giờ còn không thấy quầy bánh bao quen thuộc đâu, trực tiếp quay đầu rời đi luôn, không đau khổ chờ đợi giống mấy ngày hôm trước.
Đã là ngày thứ tư rồi, tất cả mọi người chấp nhận sự thật rằng quầy bánh bao ngon không đi bán nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận