Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 324: Thế này chẳng phải là quá trùng hợp à? (2)

Chương 324: Thế này chẳng phải là quá trùng hợp à? (2)Chương 324: Thế này chẳng phải là quá trùng hợp à? (2)
Nhìn một người một chó ngồi thành hàng, biểu cảm và cử chỉ giống hệt nhau, quả thật làm mẹ Cao phải im lặng.
Đợi đến lúc mắng xong đã là một tiếng sau.
Cao Gia Chí còn phải dọn hết rác xuống dưới lầu, sau đó lau sàn nhà, quét dọn vệ sinh.
Cậu ta vội vàng thu dọn tàn cuộc, thấy Đại Bảo ngồi xổm trong ổ chó, không thèm để ý đến cậu ta thì không nhịn được nghiến răng.
Nghiệp chướng mài! Cho chó ăn đến mức nó cường tráng khỏe mạnh, ngay cả cậu ta cũng không đánh lại. Chỉ ăn khúc xương của nó mà nó đã phản ứng dữ như vậy, chả hề biết đau lòng cho người làm ba như cậu ta.
Chờ làm xong, cậu ta xem đồng hồ đã 3 giờ sáng.
Khỏi phải nói, đêm nay cậu ta chắc chắn không ăn được hoành thánh của ông chủ Lâm rồi.
Haizl
Hả?
Nếu không có chuyện này, cậu ta đã sớm được ăn hoành thánh, chứ không phải ở nhà ăn mắng.
Mở lên xem, tất cả đều hỏi có phải tuần trước cậu ta dẫn theo Đại Bảo đến đồn cảnh sát muốn đăng thông báo tìm người không.
Thì thấy một đống tin nhắn @ cậu ta.
Cao Gia Chí mở điện thoại lên, đang định xem mọi người trong nhóm ăn thế nào.
Cao Gia Chí: 222
Cao Gia Chí hối hận thở dài, mất nhiều hơn được mài
Đúng là gặp quỷ.
Lúc đó cậu ta chỉ đi cùng chó thôi mà. Cậu ta đâu có nói ra ngoài, chẳng lẽ do con chó tiết lộ?
Không đúng, Đại Bảo có biết nói chuyện đâu!
Sao người trong nhóm lại biết chuyện này?
Các khách hàng cười cả buổi, rốt cuộc chờ được tin nhắn trả lời của Cao Gia Chí. Thấy cậu ta không chịu nhận, mọi người càng cười như được mùa.
Cao Gia Chí trở mặt giả vờ không biết.
"Thông báo tìm người gì? Tôi có biết đâu!"
Chuyện mất mặt như vậy, nếu cậu ta thừa nhận, thanh danh một đời của cậu ta coi như bị hủy hoại trong phút chốc.
"Cậu không biết chứ chú cảnh sát đã nói với chúng tôi cả rồi. Cậu còn không chịu nhận."
Sau đó, có người tốt bụng bắt đầu kể từ lúc mọi người lập nhóm đi núi Thao.
Lời mọi người nói, sao cậu nghe không hiểu gì hết!
Cao Gia Chí cảm thấy cậu ta chỉ mới không đến quầy hàng của ông chủ Lâm chỉ một đêm mà đã bỏ sót nhiều tin tức như vậy.
Cái gì?
"Có ai nói cho tôi biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì không? Tôi cảm thấy chúng ta không nói cùng một tần số."
Cao Gia Chí: !II
Sau đó, họ phát hiện đứa trẻ rồi báo cảnh sát.
Kết quả, chú cảnh sát đến nhận ra ông chủ Lâm, nói ra chuyện tuần trước có cậu trai trẻ dẫn theo husky đến đồn cảnh sát hỏi thăm việc đăng thông báo tìm người. Người này không phải Cao Gia Chí thì còn ai vào đây?
Phải biết chú chó nổi tiếng nhất trong số các khách hàng của ông chủ Lâm chính là Đại Bảo. Rất nhiều người từng ghé vào quầy hàng của ông chủ Lâm đều biết Đại Bảo.
Cao Gia Chí choáng đầu hoa mắt.
Thế này chẳng phải là quá trùng hợp à?
Bí mật cậu ta giấu kín nhiều ngày như vậy, cứ thế vô cớ bị tuồn ra ngoài?
Thế này thì mai mốt cậu ta biết đối mặt ông chủ Lâm kiểu gì đây!
Liệu ông chủ Lâm có cho rằng cậu ta là kẻ biến thái không!
Bên kia, mấy sinh viên nghỉ quốc khánh trở lại Giang Đông, cả ngày đều ở trên mạng tìm thông tin của ông chủ Lâm.
Trước đó trên mạng họ nhìn thấy người khác đăng ăn được đủ loại món ngon mà ông chủ Lâm bán, khiến họ thèm chất.
Nhưng bản thân họ đến vùng khác học đại học, căn bản chưa về.
Đến trước mắt cũng chỉ thử qua cháo mà ông chủ Lâm bán ở đỉnh núi.
Nhìn ảnh món ngon mà mấy khách hàng khác chụp trên mạng, nào là bánh cuốn thịt kho, nào là gà rán, hamburger, thật sự thèm không chịu nổi.
Nhưng bọn họ đã trở về rồi, cũng không biết ông chủ Lâm bày quầy hàng ở đâu.
Ở trên mạng hỏi rất nhiều ngày, cũng không ai biết tuần này ông chủ Lâm bày quầy hàng ở đâu. Người đi tìm cũng ngơ luôn rồi.
Trong nhóm nhỏ của mấy người bọn họ, mỗi ngày đều hỏi có tin tức của ông chủ Lâm không.
Hôm nay đã là thứ tư rồi, thứ sáu bọn họ phải trở lại trường, không tìm được nữa sợ là chỉ có thể đợi nghỉ đông trở lại.
Tào Hồng Tín nhớ đến bạn gái cậu ta nói, ở trên mạng nhìn thấy có người nói tuần này ông chủ Lâm bán hoành thánh ở núi Thao.
Nhưng tất cả mọi người cảm thấy người này đang đùa dai.
Còn có người nửa đêm nửa hôm thật sự chạy tới nói là bị lừa.
Cậu ta cũng cảm thấy tin tức này không giống thật.
Nhưng ở trên mạng cũng không tìm được nhiều tin tức hơn.
"Miệng mấy người này kín thật chứ, trong bài post cùng thành phố của tôi trên thư hay gì đó cũng không tìm được tin tức có liên quan đến ông chủ Lâm, có đồ ăn ngon, bọn họ thật biết giấu."
"Còn không phải sao, trước kia Giang Đông chỗ nào mở nhà hàng quán cà phê gì đó, lập tức nhìn thấy có người đi xác định và đánh giá đề cử, kết quả đến ông chủ Lâm, không có cả tài khoản tiếp thị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận