Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 329: Streamer ơi, có phải anh lại muốn xuất gia không hả (2)

Chương 329: Streamer ơi, có phải anh lại muốn xuất gia không hả (2)Chương 329: Streamer ơi, có phải anh lại muốn xuất gia không hả (2)
Buổi chiều Lâm Chu tỉnh dậy rồi lười biếng nằm trên ghế sô pha không muốn nhúc nhích.
Tuần này làm việc ngày đêm điên đảo, làm cho cậu lúc nào tỉnh dậy cũng đã là buổi chiều, cho dù có ngủ đủ tám tiếng đồng hồ cũng chẳng thấy có tinh thần gì cả.
"Hôm nay cậu Lâm không đi câu cá à?”
Quản gia Tôn chính là đã chứng kiến khoảng thời gian trước Lâm Chu trầm mê câu cá như thế nào đấy.
Từ sau khi trở về từ Khẩu thành, tuy Lâm Chu cũng hẹn đi câu với mấy người Phan Nguyên và chú Trương vài lần, nhưng cũng không phải là ngày nào cũng đi, hơn nữa chỉ câu mấy tiếng đã về rồi.
Không nghiện như lúc trước.
"Chả thú vị gì cả, tùy tiện vứt cần một cái là có thể câu được cá luôn, chẳng có tí niềm vui hay ngạc nhiên gì hết."
Rạp chiếu phim tư nhân? Trần sao?
Quản gia Tôn: ...
"Vậy cậu Lâm có muốn coi phim không. Tôi đã dọn dẹp xem rạp chiếu phim tư nhân trên lầu rồi, vẫn còn lắp trần sao nữa đó."
Nói như thế người khác chẳng biết tiếp lời ra sao luôn.
Dựa theo cách nói đó của cậu Lâm, trách không được cậu không có nhiều bạn bè.
Lâm Chu nghe nói như thế, cảm thấy hơi hứng thú.
Lâm Chu nhàm chán trở mình, bĩu môi nói.
Lâm Chu nhấp một ngụm Coca, không nhịn được cảm thán.
Lâm Chu lên lầu nhìn, cảm thấy rất không tệ, lập tức kiếm một bộ phim hài để xem.
Quản gia Tôn vẫn còn tri kỷ chuẩn bị trà chiều và đưa lên.
Cậu còn chưa thấy bao giờ đâu đấy, đi coi cũng được.
Có loại cảm giác như xem phim kiểu đắm chìm vậy ấy.
Biệt thự này được quản gia Tôn quản lý thoải mái như vậy, cậu cũng đánh mất dục vọng muốn ra ngoài luôn.
Trải nghiệm coi phim phải tốt hơn khi coi rạp nhiều.
Cuộc sống của người có tiên không bao giờ có thời gian nhàm chán. Có tiền rồi, kiểu gì cũng tìm ra được thú vui.
Lâm Chu xem một bộ phim xong, cũng đã đến giờ cơm tối.
Vẫn cần phải chủ động đi ra ngoài tìm kiếm, nói không chừng còn có thể tìm được ông chủ Lâm.
Sau khi Mã Minh nhận được tin tức của ông chủ Lâm do ba mình tìm ra, cũng cảm thấy ba mình nói rất đúng.
Buổi tối thì chuẩn bị đồ ăn để bày quầy.
Một ngày cứ trôi qua như vậy.
Ngày nào cũng chỉ ngồi nhà suy nghĩ chứ không hành động gì, chờ có người nói trên mạng cho anh biết tin tức của ông chủ Lâm, trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế.
Cậu tự xuống bếp làm cơm tối, còn gọi chú Trương ở nhà một mình qua ăn cơm cùng nữa.
Đi hành động chưa chắc đã có kết quả tốt, nhưng nếu không làm gì thì chắc chắn sẽ không có kết quả nào hất.
Mã Minh bị thuyết phục. Và anh cũng nhìn thấy tình yêu của ba mẹ mình từ đó.
Vì để hiểu được sở thích của anh nên đã đặc biệt chạy đi tìm quầy hàng của ông chủ Lâm, hỏi thăm tin tức khắp nơi, học tập trên mạng làm sao để tìm người dựa theo phân loại bộ lọc. Có đôi khi Mã Minh nghĩ ba mẹ Hoa quốc thật thần kỳ.
Một mặt, tình yêu và áp lực bọn họ dành cho con cái đều vừa đủ. Không có xấu tính đến mức con cái không thương ba mẹ mình. Nhưng lại có thể khiến con cái xa cách họ thông qua áp lực.
Dùng đánh một gậy rồi cho quả táo ngọt để hình dung thực sự là chẳng sai tí nào. Trốn không thoát, cũng không bỏ xuống được.
Vì vậy, tối nay anh livestream tìm kiếm ông chủ Lâm.
Các fan hâm mộ thấy anh vì tìm kiếm ông chủ Lâm mà ra khỏi cửa, đi tìm từng chỗ từng chỗ một, đều cảm thấy rất thú vị.
Số người trong phòng live cũng một mực tăng lên.
Lại còn được đề cử cho những người cùng thành phố nữa.
Không ít người thành phố Giang Đông đang lướt douyin đều được đẩy đến phòng live của anh.
Sau đó một số fan của Lâm Chu đều ngồi canh chờ đợi trong phòng live, muốn nhìn xem Mã Minh có thể tìm được ông chủ Lâm hay không, sau đó miễn phí cọ vị trí.
Mã Minh vẫn không quá hiểu tại sao phòng live của mình lại có nhiều người coi như thế.
Giống như anh không biết lúc trước video từ bỏ xuất gia kia hot lên bằng cách nào vậy.
Anh nhìn một hai vạn người hơn nửa đêm lên mạng nhìn mình tìm ông chủ Lâm, cũng cảm thấy khó hiểu cực kỳ.
"Bây giờ còn có điểm cuối cùng chưa đi, nếu như vẫn không tìm được ông chủ Lâm thì tôi sẽ xuống live nghỉ ngơi đây. Ngày mai chúng ta lại tiếp tục."
Thấy bình luận đều đang hỏi địa điểm cuối cùng nằm ở đâu, Mã Minh lật xem danh sách ba mình đưa cho và trả lời: "Ở núi Thao, lúc hơn 12 giờ đêm. Có người từng đăng lên mạng tin tuần này ông chủ Lâm bày quầy ở núi Thao, nhưng cơ bản là không có ai tin. Chắc các bạn ở bên ngoài không biết, núi Thao là một ngọn núi nghĩa địa ở Giang Đông, trên cơ bản không có ai bày quầy ở nơi đó. Nhưng đến cũng đến rồi, chúng ta vẫn đi nhìn thử xem sao."
Thời gian bây giờ cũng sắp đến 12h rồi, Mã Minh chuẩn bị đi núi Thao xem một cái rồi xuống live về nghỉ ngơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận