Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 401: Bán vịt quay trước cổng trại chăn nuôi? (2)

Chương 401: Bán vịt quay trước cổng trại chăn nuôi? (2)Chương 401: Bán vịt quay trước cổng trại chăn nuôi? (2)
Nhà anh cách trang trại chăn nuôi Quảng Đạt không xa, còn đến trước cả Mã Minh.
Khi đến nơi, điều đầu tiên anh chú ý không phải là ông chủ Lâm, mà là bị thu hút bởi cảnh tượng một đám người đang túm tụm lại một chỗ chọn vịt.
"Ôi chao, chồng Hiểu Yến này, thím muốn bắt con kia."
"Tiểu Đinh à, ông là ông cậu họ của Hiểu Yến đây, cháu chọn cho ông một con vịt ngon trước nhé!"
"Con vịt kia to, nhiều thịt, tôi muốn con đó, chính là con vịt đang nghiêng đầu ấy."
"Bắt cho tôi con kêu lớn nhất đi, hoạt bát thật đấy, tôi thích ăn!"
Cảnh tượng mấy người khách hàng chọn vịt giống như Diêm Vương điểm danh, chỉ đến con vịt nào thì giết thịt con vịt đó.
"AI Ông chủ Lâm!"
Đinh Siêu có thể làm gì đây! Một ông chủ phải tự mình ra tay, đuổi vịt chạy ra ngoài khoảng đất trống, rào lại rồi vào trong bắt phụ.
Buôn bán tốt thì tốt thật đấy.
Khiến Đinh Siêu vô cùng chật vật, trên đầu trên người dính đầy lông vịt hỗn loạn khi chúng đập cánh, có con vịt còn j vào người anh nữa.
Đám vịt hoảng hốt kêu loạn cạc cạc cạc, bay lung tung khắp nơi.
Chỉ là ông chủ hơi tốn sức.
Bọn họ đều là người trong thôn của vợ anh, có người còn là bậc trưởng bối.
Không ngờ tuần này cậu đã chạy đến nơi ít bị người khác chú ý để bày quầy rồi mà vẫn có khách quen tìm đến.
Thế là anh kích động hô toáng lên.
Lâm Chu nghe thấy cách gọi quen thuộc, thoáng chốc hơi kinh ngạc. Cậu quay đầu lại, thấy Đinh Túc đang chạy đến thì nhướng mày đầy bất ngờ.
Đinh Túc phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy Lâm Chu đang đứng sau quầy hàng xem kịch.
Nhất là khi Đinh Túc còn là vị khách quen đầu tiên, sau này anh còn dắt bạn bè và đồng nghiệp đến ăn. Một khách hàng tốt hiếm có.
"À, là anh hả? Người ở cao ốc Tử Nguyên ấy?"
Lâm Chu vẫn còn ấn tượng rất sâu sắc về lần đầu tiên bày quầy bán mì lạnh dưới cao ốc Tử Nguyên, Khẩu thành.
Đúng là khiến người ta nghĩ nát óc cũng không ra.
"Ông chủ Lâm còn nhớ tôi hải"
Mùi thơm đậm đà gần trong gang tấc, đi kèm với vị hoa quả thanh mát và thịt vịt nướng cháy xém, nhỏ mỡ xèo xèo...
"Ha ha ha, đương nhiên là đến tìm ông chủ Lâm rồi. Tuần này ông chủ Lâm giấu kỹ quá đi, lại còn bán vịt quay nữa chứ. Thơm thật!"
Lâm Chu rất tò mò, không nhịn được hỏi.
"Ừ, anh đến trại chăn nuôi mua nguyên liệu nấu ăn hay là tìm tôi thế?"
Đinh Túc đứng rất gần, sự chú ý của anh thoáng cái đã bị vịt quay trong lò thu hút.
Đinh Túc thấy Lâm Chu thoáng cái đã nhận ra mình, phải nói là cực kỳ vui vẻ.
Khiến người ta nhanh chóng chìm đắm trong đó. "Sao anh tìm ra tôi được thế?"
Lâm Chu vô cùng kinh ngạc. Cho dù cậu bày quầy bán hàng ở đâu, khách hàng vẫn có cách tìm ra bằng được.
Dù mỗi nhóm khách hàng đều có group chat riêng, có đủ kiểu giao lưu tin tức với nhau.
Nhưng cậu đã đổi cả thành phố rồi mà vẫn có thể tìm tới... Đúng là siêu thần kỳ.
Chả nhẽ đây chính là sức mạnh của dân ăn hàng trong truyền thuyết?
Kinh khủng đến thế luôn àiI
"Nói sao ta, là khách hàng ruột của ông chủ Lâm gặp được ở quán mì lạnh lúc trước. Gần đây anh ta có gửi tin nhắn cho tôi, nói có khả năng ông chủ Lâm bày quầy bán hàng tại đây, bảo tôi đến xem thử."
Thật ra thì Đinh Túc cũng không nghĩ ra, nhưng anh đang rảnh rỗi không có việc gì, từ sau khi anh ăn mì lạnh mà ông chủ Lâm làm, anh càng đào bới càng thèm các món ăn mà Lâm Chu từng bán.
Với cả Lâm Chu lại chạy về Giang Đông bày quầy, anh lên mạng lướt đến quầy hoành thánh và quầy xiên que, thèm muốn chết luôn ấy.
Ngày nào anh cũng ở nhà cầu khẩn ông chủ Lâm đi qua Khẩu thành bày quầy bán hàng.
Không nghĩ tới tuân này nguyện vọng đó lại được thực hiện.
Chuyện đến đây lại rơi vào bí ẩn, Lâm Chu còn chưa biết rốt cuộc mấy khách hàng đó tìm được cậu bằng cách nào.
Không nghĩ ra, cậu cũng không thèm nghĩ nữa.
Cậu nói với Đinh Túc: "Lò vịt quay này đều bị đặt trước rồi, anh muốn ăn thì phải đợi lò sau, có hứng thú cũng có thể qua bên kia tự chọn vịt."
Trong lúc cậu nói, nhân viên trong trại chăn nuôi cũng đưa mấy con vịt vừa mới giết xong đến.
Lâm Chu gật đầu với Đinh Túc rồi cầm dao đi xử lý vịt.
Đinh Túc hưng phấn đi đến trước đàn vịt. Không ngờ lại có ngày ăn vịt quay mà còn có thể tự chọn vịt sống để quay nữa, đúng là mới mẻ, anh chưa ăn vịt quay kiểu này bao giờ.
Uống nước không quên người đào giếng, Đinh Túc vẫn không quên quay video hiện trường và chia sẻ cho Tề Lương Bình, nói cho anh biết ông chủ Lâm thật sự bày quầy bán vịt quay ở đây, còn có thể tự chọn vịt sống giết ngay tại chỗ, sau đó quay lên nữa.
Nghe là thấy thơm rồi!
Tề Lương Bình nhận được tin tức, không nói hai lời lập tức gọi điện đến ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận