Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 821. Có thể để tôi đấm gà ăn mày một cú được không? (1)



Chương 821. Có thể để tôi đấm gà ăn mày một cú được không? (1)




Gà ăn mày vừa lấy ra từ lò nướng, khỏi phải nói nhiệt độ nóng đến mức nào.
Cậu phải đeo găng mới dám ra tay.
Không thì đôi tay chắc chắn sẽ bỏng rộp cả lên.
Hiện tại, đối diện với yêu cầu của khách hàng, cậu thật sự không biết nên đáp lại thế nào.
“Cái này nóng lắm! Hơn nữa không dễ đấm vỡ đâu!”
Lâm Chu khuyên can, nhưng thấy khách hàng vẫn quyết không đổi ý, vậy thì không còn gì để nói nữa.
Cậu đóng gói gà ăn mày trong tay xong thì quay người lấy một con gà ăn mày khác trong lò nướng ra, đặt lên thớt, đưa đôi găng tay mới qua cho anh ta.
Tiểu Tiển kích động đeo găng tay, chuẩn bị rửa sạch nhục nhã.
Anh ta có thể ngẩng cao đầu trước mặt các anh em hay không phụ thuộc vào một cú đấm này.
Khách du lịch phía sau thấy vậy lập tức lấy điện thoại ra chuẩn bị quay chụp.
Ghi hình cảnh tượng này lại cho trọn vẹn.
Ngay cả Tiểu Tiển cũng thấy xấu hổ.
Lúc anh ta chuẩn bị đấm một cú chợt nghĩ nếu cú này không thể đập vỡ lớp vỏ ngoài như ông chủ, bị người ta chụp lại, há chẳng phải rất đội quần à!
Nhưng đã đến nước này, anh ta mà hối hận thì mặt mũi cũng chả còn.
Thế nên chỉ có thể làm tới thôi.
Tiểu Tiển khẽ cắn môi, dồn hết sức lực toàn thân đấm một cú vào gà ăn mày.
Ngay sau đó, gà ăn mày không chút hề hấn, còn tay anh ta vừa đau vừa bỏng.
Anh ta hét thảm, nhảy dựng lên, liên tục vung vẩy hai tay, đau đến mặt mày méo xệch.
Lâm Nhất bên cạnh vẫn còn sợ hãi co rúm về sau.
May mà anh không phản ứng nhanh như Tiểu Tiển, bằng không người đội quần chính là anh.
Vừa quay đầu, anh thấy mấy người cạnh đó đều đang lấy điện thoại di động ra quay chụp thì móc điện thoại ra theo.
Anh đã dẹp bỏ ý định nhặt lại mặt mũi bị ném rớt trước đó rồi.
Thế là anh nhanh chân gia nhập vào đám đông xem kịch vui.
“Há há há há, Tiểu Tiển, chênh lệch giữa mày và ông chủ quá rõ luôn! Gà ăn mày không nhúc nhích tí nào, còn mày thì trúng đòn chí mạng, còn ổn không đồng chí?”
Khách du lịch ghi hình lại toàn bộ quá trình cũng không nhịn được cười.
Tiểu Tiển tỉnh hồn, nhận ra mình đã làm gì thì đỏ bừng mặt.
Mặt anh ta vốn đã hơi đen, bây giờ cái cổ còn thêm sắc đỏ, đúng là vừa đỏ vừa đen, làm người ta nhìn mà không nén nổi buồn cười.
Các vị khách trong đội ngũ xếp hàng thấy biểu cảm quá lố của Tiểu Tiển bỗng cảm thấy tò mò.
“Thật sự cứng vậy à? Đập một cú như thế mà đau cỡ đó ư? Đàn ông đàn ang lớn tồng ngồng mà yếu quá đi thôi.”
Tiểu Tiển ngưng nhảy nhót, nghe vậy thì mặt tái mét.
Anh ta lại bị sỉ nhục nữa rồi!
Nhưng Tiểu Tiển không có cách nào phản bác, chỉ cứng cổ nhìn người đàn ông vừa lên tiếng: “Anh không yếu thì anh tới đi! Nếu anh đấm một cú có thể làm vỡ nó thì tôi gọi anh là ba luôn!”
Ây gù, còn có chuyện như vậy?
Thấy sắp có náo nhiệt để hóng hớt.
Nhóm khách hàng xung quanh đều vểnh thẳng tai nghe, trừng to mắt nhìn.
Một số người vây xem còn giơ điện thoại lên quay phim.
Hiện tại, ai cũng ngóng xem người đàn ông xếp hàng đối đáp thế nào.
Người đàn ông xếp hàng vốn là người xốc nổi, không thì cũng không đến mức vừa thấy chuyện đáng ngờ đã lên tiếng ngay.
Lúc này, người nọ bị Tiểu Tiển nói khích, thế là xắn tay áo bước ra.
Xem ra, cách đối đáp của hắn chính là tiếp chiến!
Mọi người vây quanh càng thêm kích động, hai mắt lóe lên tia sáng hóng chuyện.
Hận không thể cổ vũ nhào vô, đánh đi.
Xếp hàng chờ mua đồ còn có náo nhiệt để xem, người nào người nấy vô cùng thích chí.
“Để đấy đi, tôi tới đây! Chuyện bõ bèn gì đâu! Thể lực của người trẻ tuổi ngày nay kém quá, ngay cả cục bùn cũng không đấm vỡ nổi.”
Người đàn ông vừa nói vừa đi đến trước quầy hàng của Lâm Chu, muốn đấm một cú lên gà ăn mày trên bàn.
Tiểu Tiển thấy thế vội vàng ngăn cản.
Lúc này, mọi người lại dời sự chú ý từ người đàn ông xếp hàng sang anh ta.
“Sao đấy?”
Người đàn ông xếp hàng khó hiểu hỏi Tiểu Tiển, dáng vẻ xem thường kia làm Tiểu Tiển nhìn mà nghiến răng nghiến lợi.
Tiểu Tiển không thèm để ý tới hắn.
“Ông chủ, lấy cho tôi con gà ăn mày mới đi.”
Lâm Chu không ngờ trong vụ này còn có sự góp mặt của cậu.
Thấy thế, cậu nhìn Tiểu Tiển, lại nhìn người đàn ông xếp hàng.
Lúc người đàn ông xếp hàng gật đầu, cậu mới quay người đi đến lò nướng, lấy thêm một con gà ăn mày mới ra.
“Cho anh găng tay này.”
Anh ta từng bị ăn hôi một lần, tuyệt đối không để nó xảy ra lần hai.
Thế nên, trước khi người đàn ông xếp hàng ra tay, anh ta bảo ông chủ Lâm lần nữa lấy một con gà ăn mày mới ra.
Sau đó, anh ta mỉm cười chuẩn bị nhìn hắn biểu diễn.
Người đàn ông xếp hàng tỏ thái độ khinh thường nhìn đôi găng tay Tiểu Tiển đưa qua. Hết chương 821.



Bạn cần đăng nhập để bình luận