Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 288: Chờ đã, sao anh không biết nhân viên cấp dưới của mình diễn lố đến mức đó vậy? (1)

Chương 288: Chờ đã, sao anh không biết nhân viên cấp dưới của mình diễn lố đến mức đó vậy? (1)Chương 288: Chờ đã, sao anh không biết nhân viên cấp dưới của mình diễn lố đến mức đó vậy? (1)
Sau đó cho vào các loại gia vị hương liệu như hành gừng tỏi hạt tiêu rượu vân vân vào nấu cùng.
Nấu chín vừa tới cũng rất quan trọng.
Ăn gà xé đúng là vì vị tươi non của nó, nên khi nấu lâu thì sẽ bị khô, khi ăn vị sẽ kém đi rất nhiều.
Sau khi chuẩn bị đồ ăn đi kèm xong, cục bột trong máy trộn bột cũng đã được nhào xong.
Lâm Chu đổ cục bột ra rồi đè đè ấn ấn nhào nặn nó, cho đến khi cục bột trơn tuột không dính tay, cắt thành từng nắm bột mì vừa tay thì bắt đầu kéo sợi mì.
Kéo một cục bột lặp đi lặp lại mãi đến khi nó trở thành sợi mì có kích thước tương tự nhau thì mới tính là hoàn thành.
Sau đó cậu lặp đi lặp lại động tác như vậy, đến lúc toàn bộ cục bột đều biến thành sợi mì, đem đi luộc chín một lần rồi cho vào nước đá cho nhanh chóng hạ nhiệt độ, cuối cùng dùng quạt thổi khô hơi nước ở mặt ngoài mì sợi rồi đổ dầu vừng vào đảo đều.
Cứ như vậy toàn bộ đồ ăn đi kèm đều được chuẩn bị xong.
Là do sự khác biệt về thân phận thật à.
"Gia vị, dầu ớt và nguyên liệu nấu ăn đều ở đây cả."
"Khu, chỉ là một ít mì lạnh mà thôi, tôi cũng không thiếu chút tiền bán mì lạnh đó đâu."
"Ông chủ, đây là mì ông chủ tự chuẩn bị để buôn bán đó, chúng tôi ăn có được không thế."
Nhân viên vẫn luôn giúp Lâm Chu một tay không ngờ đến mì lạnh này còn có phần của bọn họ nữa, đều thấy hơi ngạc nhiên và bất ngờ.
Lâm Chu nhìn dáng vẻ khẩn trương của nhân viên, đều phải hoài nghi có phải mình thật sự dọa người như vậy không, tại sao mấy nhân viên nhìn thấy cậu thì đều câu nệ quá thế.
"Tôi có để lại ít mì lạnh ở phòng bếp, nếu người trực ban buổi tối đói bụng thì có thể tự trộn mì lạnh ăn ha."
Các nhân viên tâng cao nhất còn chưa tan tâm nghe thấy ông chủ thế mà để lại mì lạnh cho bọn họ, đều vô cùng khiếp sợ.
"Được rồi, vậy tôi đi nói cho mọi người tin tốt này."
Lâm Chu thấy thời gian sắp đến mười giờ rồi, liền đẩy một xe đầy nguyên liệu nấu ăn đến bãi đậu xe tìm xe ba bánh của mình trước, sau đó lại lái xe đến cửa tòa cao ốc bày quầy bán hàng.
Nhân viên suy nghĩ kỹ một chút thấy cũng đúng, tài phú của ông chủ không cách nào tưởng tượng được, đâu cần phải dựa vào bày quầy bán hàng để kiếm tiền đâu.
"Chứ còn gì nữa, vừa đẹp trai lại có tiền, còn biết đau lòng người khác, ôi mẹ ơi, sau này ông chủ chính là nam thần mới của tui."
Trong một đám nhà tư bản chỉ biết bóc lột nhân viên, ông chủ có phong cách kỳ lạ như vậy ít thực sự, bọn họ khóc nức nởi
"Hu hu hu ông chủ mới tốt quá đi, thấy chúng ta tăng ca, còn bảo tổng giám đốc Hoàng cho chúng ta tan tầm nữa chứ.
Lần đầu gặp được ông chủ thích nấu ăn bày quầy thì thôi đi, ông chủ còn thêm cơm cho các nhân viên nữa chứ, thật là nằm ngoài dự đoán của mọi người.
"Bảo với hoa đào không cần nở nữa, tui đã gặp được thần mềm lòng rồi."
"Đại Đông ơi tôi không biết trộn mì thế nào, anh có thể trộn giúp tôi được không?"
Mọi người rất tự giác xếp hàng, tự trộn mì lạnh cho mình.
Các nhân viên nối tiếp nhau chạy đến phòng bếp, may mà phòng bếp 120 mét vuông khá lớn, nếu không chắc không đủ chứa nhiều người như vậy rồi.
"Đúng rồi đó, nếu đăng lên mạng kiểu gì cũng có một đống người hâm mộ chết cho coi, chỉ riêng tòa cao ốc này cũng đã không tìm được cái thứ hai rồi."
"Hôm qua tôi nhìn ông chủ làm mì lạnh là đã thấy thèm lắm rồi. Đó vẫn là lân đầu tiên tôi nhìn thấy làm mì sợi thủ công đấy. Nhìn thì thấy tốn nhiều sức rồi. Ông chủ nào là đập nào là kéo, sợi mì kéo dài như vậy mà vẫn không bị đứt, tay nghề tốt thật."
"Ông chủ nhà ai vừa đến đã tăng tiền lương thì không nói, vẫn còn không yêu cầu nhân viên tăng ca, lại còn làm mì lạnh cho nhân viên nữa chứ, có ai không hả! Chỉ hỏi có ai không!"
Trong công ty, mọi người cơ bản đều gọi nhau bằng tên riêng.
Đại Đông có chứng nhận đầu bếp, còn hỗ trợ cho ông chủ trong phòng bếp, tự nhiên sẽ trở thành đối tượng nhờ giúp đỡ của mọi người.
Lâm Chu chỉ chuẩn bị thêm một ít nguyên liệu nấu ăn làm mì lạnh thôi. Ở lại phòng bếp, chắc chắn phải làm mì lạnh xong rồi ăn luôn thì mới ngon, nếu không ngâm trong nước sốt lâu, không nói đến việc bị nặng mùi, mì sợi cũng sẽ bị ngâm mềm nữa.
Đại Đông đã bị nhiều người vây quanh như vậy bao giờ đâu, giống như biết trộn mì lạnh là chuyện gì giỏi giang lắm ấy.
Trong công ty, anh vẫn luôn là nhân viên tâng dưới chót nhất.
Đột nhiên tất cả mọi người đều biết anh, thái độ đối với anh vẫn còn đặc biệt thân thiện, phải nói là bất ngờ rén rén cực kỳ.
"À... ừm."
Bởi vì ngày hôm qua Đại Đông giúp đỡ Lâm Chu nên lãnh đạo trực tiếp chia công việc cũ của anh cho người khác, sau này chuẩn bị để anh làm trợ thủ cho ông chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận