Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 555: Du lịch mùa thu? (2)

Chương 555: Du lịch mùa thu? (2)Chương 555: Du lịch mùa thu? (2)
Xem ra mọi người đều thống nhất ý kiến rồi.
Du lịch mùa thu lần này mọi người đều muốn đi nông trường chơi?
Nông trường này có tình huống gì mà anh không biết hả?
"Các em không cho tôi lời giải thích nào à?"
Chủ nhiệm lớp cũng không ngốc, nhìn thấy nơi này còn không hiểu những học sinh này đã thương lượng xong, thì anh cũng không cần đi dạy nữa.
Trần Phong cười he he, logic rõ ràng kể rõ với chủ nhiệm về kế hoạch của bọn chúng.
"Thầy ơi, thầy có biết ông chủ Lâm không?"
Chủ nhiệm lớp không vui gật đầu.
Chủ nhiệm lớp trừng to mắt dường như hơi không thể tin.
Hiện tại quán ven đường ở Giang Đông nhiều như vậy, đều là công lao của ông chủ Lâm, đông người ăn, quán ven đường cũng nhiều hơn.
Chủ nhiệm lớp đột nhiên phản ứng lại.
Không đúng!
Hơn nữa ông chủ Lâm còn từng bày quầy hàng bán kẹo hồ lô ở cổng trường bọn họ, lúc ấy chưa nổi tiếng như vậy, đến bây giờ anh còn nhớ rõ dáng vẻ đám học sinh điên cuồng mua kẹo hồ lô.
Lúc này hỏi ông chủ Lâm, còn có địa điểm này, không phải là địa điểm bày quầy hàng tuần này của ông chủ Lâm chứ?
Anh còn có thể không biết ông chủ Lâm à, người nổi tiếng của Giang Đông đó.
Lập tức phản ứng lại đây là địa điểm bày quầy hàng tuần này của ông chủ Lâm, vui vẻ đến cười ra tiếng.
Trân Phong thấy chủ nhiệm lớp đoán được, lập tức ném cho anh một ánh mắt thầy đoán đúng rồi.
Chủ nhiệm lớp nhìn đám nhóc thối tha này, khóe miệng co giật.
"Em đừng nói với thầy, đây là địa điểm bày quầy hàng của ông chủ Lâm nha?"
Anh quá biết về ông chủ Lâm.
"Ai ya má ơi, vậy mà mấy đứa có địa điểm bày quây hàng của ông chủ Lâm, chính xác không?"
Chủ nhiệm lớp kích động buông tách trà trong tay, trong ánh mắt lộ ra vui sướng.
Các học sinh nhìn thấy phản ứng này của anh, nghẹn nửa ngày, cũng kích động mở miệng nói chuyện, tiếng cười nói không ngừng.
Anh luôn nghe nói nhưng trước giờ chưa từng thử, hiện tại cơ hội ngay trước mắt, còn là các học sinh đưa đến cửa, điều này sao có thể không khiến người khác kích động chứ!
Các học sinh thấy chủ nhiệm lớp thật sự không biết, ai nấy cũng khoa trương há to miệng khiến chủ nhiệm lớp hơi xấu hổ.
Khiến chủ nhiệm lớp cũng có cảm giác không theo kịp thời đại, lạc hậu nhưng vẫn lắc đầu, tỏ vẻ không follow.
Còn tỏ vẻ cái này mà thầy cũng không biết á.
Thấy chủ nhiệm lớp thật sự không biết, các học sinh bên dưới cực kỳ kinh ngạc hỏi.
Bình thường anh rất bận rộn công việc, không có thời gian đi tìm ông chủ Lâm, cho dù biết vị trí, cũng chưa chắc có thời gian đi tìm người, cho nên căn bản không chú ý tin tức này, ngay cả app tìm ông chủ Lâm cũng không rõ.
"Thây không follow app tìm ông chủ Lâm ạ?"
"À, app tìm người gì đó? Đó là cái gì." Chủ nhiệm lớp hỏi xong, một học sinh phía dưới kích động lên bục, lấy điện thoại của mình ra, biểu thị tại chỗ cho chủ nhiệm lớp biết app tìm ông chủ Lâm là gì.
Cả lớp nhất thời im lặng, tất cả học sinh đều trừng to mắt nhìn cảnh tượng này.
Nhất thời trong lớp chỉ còn lại tiếng kích động của bạn học móc di động ra.
"Thầy xem đây chính là app, bọn em đều follow rồi, tối hôm qua phía trên đã biểu thị vị trí của ông chủ Lâm, ở nông trường này bán đồ nướng..."
Im lặng là cầu nối của sáng nay.
Trân Phong trên bục giảng liên tục nháy mắt ra hiệu với người này, lại không nhận được chút phản hồi nào.
Ánh mắt chủ nhiệm lớp híp lại, lặng lẽ xem nhóc biểu diễn, còn thỉnh thoảng phụ họa vài câu.
"Thì ra là thế"
"Như vậy à."
"Được nha."
"Lợi hại."
Nghe thấy chủ nhiệm lớp khích lệ, bạn học cũng rất tự hào, còn ấn mở app cho chủ nhiệm lớp xem ảnh chụp đồ nướng trên khu vực tin nhắn.
"Đúng chứ, app này còn có rất nhiều công năng, đều là căn cứ nhu cầu của người sử dụng chậm rãi khai phá ra."
Thấy bạn học này càng nói càng hưng phấn, không chút ý thức được vấn đề.
Chủ nhiệm lớp lặng lẽ thu di động trong tay nhóc.
"Tịch thu di động, tan học kêu phụ huynh đến văn phòng tôi lấy."
Lúc này học sinh nam biểu cảm cứng đờ, mới ý thức được bản thân làm chuyện ngốc nghếch gì.
Ngoài mặt trường học bọn chúng cấm học sinh mang di động.
Nhưng cũng sẽ không xét cặp sách của học sinh, cho nên có người mang nhưng không lấy ra, không phát ra âm thanh, giáo viên không phát hiện, thật ra không thành vấn đề.
Nhưng chủ động lấy ra đưa đến trước mặt giáo viên giống như bạn học này vẫn là người đầu tiên.
Khiến cho mấy người trong lớp nhìn ngơ luôn.
Chủ nhiệm lớp cũng không ngờ còn có đứa nhỏ đơn thuần như vậy.
Sau khi tịch thu di động anh còn cười tủm tỉm sờ đầu nhóc.
Đứa nhỏ đơn thuần như vậy cũng không nhiều.
"Cứ quyết định vậy đi, chuyện cụ thể mọi người cùng thảo luận lúc họp lớp nhé."
Nghe thấy tiếng chuông vào lớp vang lên, chủ nhiệm lớp cầm di động, bỏ lại một câu, bưng tách trà lắc lư ra khỏi phòng học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận