Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 587: Quây mì lạnh nướng (2)

Chương 587: Quây mì lạnh nướng (2)Chương 587: Quây mì lạnh nướng (2)
"Ông chủ Lâm, trùng hợp ghê, hôm nay anh bán mì lạnh nướng àI Tôi rất thích ăn mì lạnh nướng, sức ăn của tôi lớn, có giới hạn số lượng không?"
A Quý đến trước quầy hàng của Lâm Chu, nhìn đồ ăn tươi sống trên quầy hàng đều rất thèm.
Làm đầu bếp, anh ta thật sự thích ăn, nhất là món ăn mà ông chủ Lâm làm càng khiến người ta nhớ mãi không quên.
Mỗi ngày không ăn được món ngon mà ông chủ Lâm, anh ta đều thử làm lại, sau đó càng làm lại càng cảm thấy đều là đầu bếp, khác biệt giữa anh ta và ông chủ Lâm lớn cỡ nào.
Hương vị căn bản không thể so sánh!
Lâm Chu giương mắt nhìn A Quý.
Nhìn hình thể này của anh ta, chuyện sức ăn lớn có lẽ là thật.
"Hiện tại không ai đến, anh muốn ăn mấy phần, tôi làm cho anh."
Lâm Chu không biết anh béo mà cậu khá thuận mắt, đang không ngừng cầu nguyện trong lòng trừ anh ta, người khác không tìm được ông chủ Lâm.
Cậu nhìn khách hàng béo tròn này rất vui mừng, vui vẻ để anh ta ăn no.
A Quý không chỉ không dự định đăng vị trí của ông chủ Lâm lên, còn không ngừng cầu nguyện trong lòng trừ anh ta, không ai có thể đi tìm đến, có thể để anh ta ăn đủ.
A Quý nói xong lại nhìn bốn phía, xác định không có khách hàng khác tìm đến, vui vẻ thở phào.
"Vậy lấy trước hai phần đi, lát nữa không ai đến, tôi sẽ ăn nhiêu một chút."
'Như Lai phật tổ, Quan Âm bồ tát, Văn Thù Bồ Tát, Tề Thiên đại thánh... xin để tất cả mọi người không tìm thấy ông chủ Lâm, chỉ có tôi có thể tìm được ông chủ Lâm, cầu xin mọi người... '
Lâm Chu cũng không xác định cậu bán mì lạnh nướng ở đây, có khách hàng ruột tới hay không.
A Quý ngửi được mùi thơm thuần khiết của món ăn này nước miếng chảy ròng.
Từng sợi mì gọn gàng lấy ra đặt trên tấm sắt, nhất thời phát ra tiếng vang xèo xèo.
Phía trên sợi mì mang theo chút độ cứng còn có hơi nước, đặt trên tấm sắt đã được làm nóng liền bốc khói, lập tức cảm nhận được khói của dầu chiên.
Buổi sáng mì sợi làm tại chỗ ra lò, lúc này vừa lấy ra đã tản ra mùi bột mì nông đậm.
Rõ ràng không phải bánh mì dẹt, từng sợi mì trong tay Lâm Chu lại giống như bánh mì dẹt phục tùng nghe lời.
Cái này ai chống đỡ nổi chứ, may mà anh ta chưa ăn sáng, bằng không sẽ không thể ăn thả ga.
Rất nhanh từng sợi mì nóng hổi được chiên trên tấm sắt đến khi vàng đều hai mặt.
Ai má ơi, lát nữa không ai đến, anh ta nhất định phải ăn mười phần!
Dùng sạn xúc lên, nói lật mặt là lật mặt, không có sợi mì nào tụt lại.
Thật ra cậu rất hưởng thụ có người dùng ánh mắt khát khao muốn ăn nhìn cậu nấu, có một cảm giác thành tựu đặc biệt.
"Anh lấy xúc xích không?"
Sau khi một mặt đông lại thì nhanh chóng lật mặt, chiên một mặt khác.
Lòng đỏ của từng quả trứng gà chuyển từ vàng sang màu đỏ, mới mẻ lại mang theo mùi trứng nồng đậm, đập vào trên mì lạnh nướng, kéo vài cái, khiến một mảng mì lạnh nướng dính lại với nhau, biến thành một ổ bánh mì.
Lâm Chu bớt thời giờ nhìn thoáng qua anh béo đôi mắt đều dính vào trên mì lạnh nướng, cười hỏi.
Sau đó nhìn thấy Lâm Chu một tay dùng cái sạn đè mì, ép thành một khối, tay kia lấy trứng gà trong hộp giữ tươi ra, đập lên trên mì lạnh nướng.
Chỉ là bởi vì chút cảm giác thành tựu này khiến cậu coi trọng nấu ăn, hưởng thụ dáng vẻ kích động của khách hàng khi ăn được món ăn mà tự tay cậu chế biến.
"Lấy lấy lấy."
A Quý nghe thấy giọng nói của ông chủ Lâm, mới lấy lại chút tinh thần từ sự mê hoặc của mì lạnh nướng, nghe thấy tiếng cười của ông chủ Lâm, sợ tới mức nhanh chóng lau miệng.
Lẽ nào anh ta chảy nước miếng rồi? Ông chủ Lâm cười gì vậy.
"Được."
Lâm Chu bị dáng vẻ theo bản năng lau nước miếng của anh ta chọc cười.
Cậu nhịn cười, cúi đầu thêm món cho anh béo.
Lột lớp vỏ của hai cây xúc xích, đặt trên tấm sắt nóng hổi, rưới chút dầu, không bao lâu đã chiên ra mùi thơm.
"Rau thơm, hành lá, hành tây, nấm kim châm đều ăn phải không?"
"Lấy cay không?"
Lúc đến lượt nước sốt, Lâm Chu lại mở miệng hỏi.
"Lấy lấy lấy, đầu lấy nha ông chủ Lâm."
Lúc này anh béo cũng phát hiện bản thân nhìn quá trình ông chủ Lâm chế tác mì lạnh nướng đến mê mẩn, cái gì cũng quên gọi, còn để ông chủ Lâm hỏi anh ta, thật đáng chết mài
Tay nghề thật khác biệt, chiên mì lạnh nướng cũng có thể khiến anh ta xem mê mẩn.
Thủ pháp thuần thục giống như đang thể hiện kỹ năng.
Lâm Chu gật đầu, rưới nước sốt cậu đặc biệt điều chế lên mì lạnh nướng.
Nghiêm khắc mà nói này nước sốt này không mang theo vị cay, mùi vị chua ngọt, muốn ăn cay phải thêm một lớp ớt.
Rưới xong nước sốt, rắc thêm hành thái và rau thơm, còn hành tây và nấm kim châm thì phải rắc trên dâu của tấm sắt, chiên thơm, chiên chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận