Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 623: Phương nam các cậu bày quây bán hàng đều là trình độ này hả?

Chương 623: Phương nam các cậu bày quây bán hàng đều là trình độ này hả?Chương 623: Phương nam các cậu bày quây bán hàng đều là trình độ này hả?
"Tập tục của bọn họ không giống chúng ta, sáng sớm ăn bánh bao với uống bia."
ồI
Lâm Chu nghe vậy, hình dung thôi cũng đã kinh ngạc rồi.
Mấy người này thật dữ dội, sáng sớm ăn bánh bao với uống bia.
"Quen là được, bởi vì đông người nước ngoài đến, bọn tôi đều nói được chút tiếng Nga đơn giản."
"Vậy tôi không biết thì sao?"
Lâm Chu vừa nghĩ đến lát nữa có người nước Nga đến mua hamburger trứng, cậu lại không biết nói tiếng Nga, chẳng phải là giao lưu dựa vào chỉ trỏ à?
Mấy tiểu thương biết Lâm Chu là người phía nam lần đầu tới Bạch Hà bày quầy hàng, không rõ gì cả, sau khi ăn được hamburger trứng thơm ngon thì biết gì nói đó, giới thiệu cho Lâm Chu tình hình bên này.
"Chàng trai, tay nghề của cậu khá đó!"
Lúc này Lâm Chu xem như có nhận thức rõ về quan hệ giữa Bạch Hà và nước Nga. Thoạt nhìn buôn bán qua lại rất thân thiết.
Ngay cả hamburger trứng cũng mềm, trơn bóng chảy ra nước sốt trong suốt, cầm trong tay, chưa ăn đã thấy thèm.
Nước sốt thơm phức quét lên mặt ngoài hamburger trứng được chiên ở nhiệt độ cao tạo ra mùi thơm.
"Sốt do cậu tự làm đúng không, hoàn toàn khác với mùi vị đồ mua, vừa thơm vừa cay, vị cũng ẩm hơn, ăn không cũng không thấy khô."
Không ngờ hamburger trứng lại ngon đến thế.
"Yên tâm, mấy người nước ngoài thường đến đây chơi, cũng biết chút tiếng của chúng ta, giao lưu không thành vấn đề đâu."
Tay nghề của anh ở bản địa cũng tạm được, mỗi ngày buôn bán không gọi là đông nghẹt, nhưng cũng có người đến.
"Người phía nam các cậu bày quây hàng đều có trình độ này à?"
Vừa rồi còn nghĩ giá cả của phía nam cao, một hamburger trứng 10 tệ, Đại Tráng qua đó bày quầy bán hàng chẳng phải là có thể kiếm được nhiều tiền à, nhưng sau khi ăn được mùi vị hamburger trứng thì lặng lẽ bỏ đi suy nghĩ này.
Chưa từng thấy tay nghề này ở quán ven đường.
Nếu như nói quán ven đường phía nam không có trình độ như cậu, chẳng phải là tự kiêu, không được khiêm tốn cho lắm.
Nếu như quán ven đường phía nam đều có trình độ này, chỉ sợ anh qua đó sẽ không làm ăn được.
Vấn đề này... khiến Lâm Chu bối rối.
Nhưng chênh lệch rất lớn với mùi vị của hamburger trứng.
Hơn nữa Hoa quốc rất rộng lớn, cho dù cậu trói buộc với hệ thống, cũng không dám nói vậy.
Lâm Chu quyết định giả ngốc.
Cho nên trả lời thế nào đây?
Có quán ven đường bình thường nào qua được tay nghề mà hệ thống tăng cường cho cậu chứ.
Nếu như nói đều có trình độ như cậu, đó cũng là gạt người.
Lâm Chu suy nghĩ rồi nói: "Tôi cũng không rõ lắm."
Lỡ như cao thủ xuất hiện ở dân gian, chẳng phải rất bế mặt à.
Chuyện không thể xác định thì tốt hơn là đừng nói.
“Thơm quá đi!" Bốn anh trai bao trọn nồi hamburger trứng mà Lâm Chu làm.
Vừa ăn vừa khen, không dứt lời.
Cứ như vậy, Lâm Chu cảm nhận được chuẩn xác sự khác nhau giữa người phía nam và phía bắc. Nhiệt tình lại hiếu khách, còn giản dị.
Cho dù cảm thấy cậu bán giá đắt, cũng chỉ là cảm khái, sau đó thử xem có đáng với giá này hay không.
Hơn nữa khẩu âm kỳ lạ, mới một lát, giọng nói của Lâm Chu cũng lớn hơn, còn mang theo khẩu âm.
Sau khi tiễn mấy vị khách đi, Lâm Chu nhớ lại khẩu âm mà bản thân vừa nói, bất đắc dĩ đỡ trán.
Tính truyền nhiễm của tiếng phía bắc quá mạnh.
Sao trò chuyện có mấy câu, lại đổi giọng rồi. ...
Mới chớp mắt trời đã sáng rõ, toàn bộ chợ sáng, người lui tới nhiều hơn.
Nhắc tới chợ sáng Bạch Hà, dùng 'Siêu thị' để hình dung cũng không có vấn đề gì.
Trên một con phố, cái gì cũng có.
Các loại thịt đông, hoa quả đông lạnh...
Còn việc tại sao là đông, bởi vì giữa tháng 11, phía bắc đã vào đông. Nhiệt độ bên ngoài dưới 0 độ, lúc nói chuyện còn mang theo hơi trắng.
Xe bày quây hàng đáng yêu của Lâm Chu không phù hợp với phong cách quán ven đường trên con phố này. Nhưng lại thu hút tầm mắt của những người qua đường.
Hơn nữa, vì để thu hút khách hàng, cậu còn dùng lửa nhỏ chiên hamburger trứng để tạo mùi thơm mê hoặc người qua đường.
Nhất thời, buôn bán cũng nhộn nhịp hơn.
Có lúc, giá cả không đáng nhắc tới trước mùi thơm tuyệt đối.
Không phải là không ăn nổi, thơm như vậy, không thể không mua một cái nếm thử à?
Hơn nữa sau khi Hoa Nga ký miễn Visa cho thông quan, có rất nhiều người nước ngoài xuất ngoại ăn sáng ở chợ sáng.
Sau khi trời sáng, Lâm Chu cũng nghênh đón nhóm khách nước ngoài đầu tiên.
Trông như đám học sinh, trai có gái có, ồn ào náo nhiệt đi tới, sau đó đứng trước quầy hàng của cậu.
Bọn họ đều dùng tiếng nước ngoài nói chuyện với nhau, Lâm Chu cũng không hiểu bọn họ đang nói gì.
Sau đó tâm mắt đối diện với nam sinh có vẻ ngoài giống người Hoa quốc trong đám người.
"Chào mọi người, cần gọi món gì?"
Lâm Chu nói xong, Thượng Quan Tỷ đếm số người trong đám đông, lập tức gọi ba mươi cái hamburger trứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận