Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 794. Tiệm cà phê này còn bán cơm không? (2)



Chương 794. Tiệm cà phê này còn bán cơm không? (2)




Chuyện này không bình thường!
Trừ khi vốn không phải trở lại trường!
"Được rồi, đặt cho con vé sáng mai, tám giờ rưỡi, con thu dọn đồ trước đi."
Sau khi người mẹ dùng chứng minh thư của cô gái đặt vé, lại đặt một vé cho mình, cố ý đặt hai vé cách nhau khá xa, phòng ngừa bại lộ,
Bà muốn xem thử có phải con gái trở lại trường thật không.
Đừng bị đàn ông bên ngoài lừa đi mất.
Cứ cảm giác không đáng tin.
Vì thế cô gái kích động cả đêm không ngủ ngon, ngày hôm sau cô chống đôi mắt gấu trúc xách theo hành lý xuất phát.
Còn không kịp ăn điểm tâm, cực kỳ phấn khích đón xe.
Ở trong mắt mẹ cô, sự kích động vui vẻ này có khác gì lao vào người trong lòng?
Không phải bà chưa từng trải qua thời thanh xuân.
Lúc bà còn trẻ lần đầu tiên yêu đương, cũng kích động xông đi tìm bạn trai như thế.
Cho nên cảnh tượng này nhìn rất quen mắt.
Bà thấy con gái lên một chiếc xe taxi, nhìn không thấy bóng dáng nữa thì bắt đầu hành động.
Dẫn theo ba của cô gái, hai vợ chồng cùng lái xe theo phía sau.
"Tôi muốn xem thử là thằng nhóc nào đang mê hoặc con gái cưng của tôi!"
Một ngày mới, sau khi Lâm Chu tỉnh ngủ, hiếm khi muốn ngủ nướng.
Vì thế bỏ luôn bữa sáng.
Trong nhà cũng có nhóm chat, biệt thự quá lớn, nói chuyện đều dựa vào hét, vẫn là dùng di động gửi tin nhắn tiện hơn.
Lâm Chu vừa mở mắt, đã gửi tin nhắn vào trong nhóm, không cần chuẩn bị bữa sáng cho cậu, cậu dậy muộn một tí.
Lâm Chu chạy đến quầy thịt heo hai ngày, cũng quen thuộc với ông chủ, cậu cần số lượng cũng lớn, nên buổi sáng mỗi ngày đều nhờ ông chủ giết heo sẵn, giao mấy giò heo đến.
Một cái giò heo hoàn chỉnh được chia thành bắp giò, khoanh giò, khuỷu giò, móng, kho theo từng phần.
Về phần các nguyên liệu còn lại, thì nhờ quản gia Tôn đi mua giúp cậu.
Cậu nhớ tới hôm qua hứa bỏ ớt, lại kêu quản gia mua một ít ớt chỉ thiên về.
Ớt chỉ thiên khá cay.
Sau đó Lâm Chu ở trên giường lăn lộn tới 10 giờ mới rời giường.
Gần đây cậu mê một trò chơi mới, lúc rảnh rỗi chơi game đến quên trời đất.
Lâm Chu không rời giường, bữa sáng mà Tiểu Lý và những người khác ăn là do quản gia Tôn làm.
Quản gia Tôn thấy tất cả mọi người không thèm ăn lắm, sự nhiệt tình nấu cơm cũng biến mất không ít.
"Mấy ngày nay ăn toàn món của ông chủ, đột nhiên ăn món do chú Tôn làm vẫn hơi không quen."
Tuy trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng Tiểu Lý không cẩn thận nói ra, cũng thu hút người trên bàn nhìn cậu.
Huấn luyện viên ôm Cơm Nắm nhìn Tiểu Lý giống như nhìn dũng sĩ.
Chú Tôn là người nắm giữ lương thực của bọn họ.
Lời này nói được hả!
Tiểu Lý ôm chậu, tốc độ ăn không chậm chút nào.
Nhìn thấy tất cả mọi người không nói lời nào mới phản ứng lại bản thân nói cái gì, tốc độ quỳ xuống siêu nhanh.
"Chú Tôn cháu không phải có ý đó, món chú làm là món ngon nhất cháu từng ăn trừ món của ông chủ, cháu có thể ăn mười bát!"
Quản gia Tôn biết Tiểu Lý không có ý khác, chỉ là miệng nhanh hơn não, trong lòng nghĩ cái gì, miệng thoải mái nói ra.
"Không sao, lời này nói trước mặt chúng ta thì được, nhưng không thể nói trước mặt cậu chủ, dù sao cậu cũng là ông chủ, nấu cơm chỉ là sở thích của cậu, chúng ta có thể ăn ké một chút là được rồi, không thể có suy nghĩ như vậy, biết chưa."
Tiểu Lý gật đầu thật mạnh, anh vẫn hiểu đạo lý này.
Giá trị con người của ông chủ không biết nhiều ít, mọi người không phải là người của tầng lớp đó.
Có thể nói ông chủ có sở thích bình dân như vậy, còn thường xuyên lái xe ba bánh ra ngoài bày quầy hàng, đây đã là chuyện khiến người ta không dám tưởng tượng.
Làm sao còn dám yêu cầu quá đáng mỗi ngày ăn cơm ông chủ làm chứ.
Vốn không dám nghĩ.
Hơn nữa anh có thể làm việc bên cạnh ông chủ, không nói mỗi ngày, nhưng cũng có thể thường xuyên ăn được cơm ông chủ làm, nếu nói ra, sợ là không biết có bao nhiêu người hâm mộ anh.
Đám đồng nghiệp trước kia của anh, mỗi ngày ở trong nhóm gào khóc kêu anh đăng cơm mà ông chủ Lâm làm.
Cho dù không ăn được nhưng nhìn cũng tốt mà.
Sau đó anh đăng lên, một đám người lại gào khóc.
Nói cái gì mà sợ anh em khổ, lại sợ anh em lái Land Rover.
Hâm mộ đến nghiến răng nghiến lợi.
Nghĩ vậy, Tiểu Lý thiếu chút nữa cười không ngừng, đi đâu tìm được công việc tốt như thế.
Sau bữa sáng, các dì quét dọn vệ sinh, quản gia Tôn rửa toàn bộ các đồ ăn đã mua về từ sáng sớm.
Còn có thịt làm chả bì cũng đã băm xong.
Những đồ tươi sống không cần kỹ thuật gì, bọn họ có thể làm đều đã làm xong, không cần Lâm Chu tự mình đến làm.
Chờ sau khi Lâm Chu rời giường, đang đi hầm bắp giò.
Ướp gia vị cho nhân thịt heo, chiên chả bì.
Sau đó còn cần làm tương ớt. Hết chương 794.



Bạn cần đăng nhập để bình luận