Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 690: Chuyện này liên quan đến canh miến của anh ta, phải chú trọng!

Chương 690: Chuyện này liên quan đến canh miến của anh ta, phải chú trọng!Chương 690: Chuyện này liên quan đến canh miến của anh ta, phải chú trọng!
Anh ta vừa tỉnh ngủ, đứng ngoài trời lạnh đến run cầm cập.
May mà chợ sáng còn có nhà giữ ấm để hưởng thụ, không thì không dám tưởng tượng xếp hàng từ 3 giờ đến 5 giờ sáng ông chủ Lâm mới ra bày quầy bán, sau đó còn phải tiếp tục xếp hàng chờ canh miến ra lò, anh ta sẽ phải đứng đợi trong gió lạnh tận bao lâu.
Lần này, Cục Du lịch và Văn hóa ở Bạch Hà ghi điểm đậm nhai
"Khách du lịch mọi người đến chợ sáng càng ngày càng sớm."
Bác tài lái taxi là người bản địa Bạch Hà nhiệt tình nói vài câu với khách du lịch trên xe.
"Không đến sớm thì toang! Mọi người vì ăn đều biến thành vua cạnh tranh cả rồi. Tình hình quá gay gắt, hễ đến trễ sẽ không có mà ăn. Tôi đã chạy đến đây hai ngày liên tục nhưng vẫn chưa ăn được đấy!"
Anh ta nghĩ đến trải nghiệm chạy theo hai ngày nay, thật sự muốn khóc.
Lúc đi làm, đi học, anh ta còn chưa từng dậy sớm như thế, nhưng để ăn được món ông chủ Lâm làm mà anh ta sẵn sàng dậy sớm.
Những nhóm khách du lịch này đều đến vì ông chủ Lâm. Vất vả lắm mới đến được một chuyến, nhất định phải để bọn họ ăn bằng được!
"Vậy bây giờ cậu đi có thể ăn được không?”
Bác tài nói xong lập tức tăng tốc, phóng xe như bay với tư thế "chắc chắn sẽ cho cậu ăn được".
"Yên tâm đi, cứ giao cho tôi."
Khách du lịch không chắc lắm lắc đầu đáp: "Tôi không biết nữa!"
Lúc đó là hừng đông, trên đường không có nhiều xe, nếu không, làm gì có chuyện chạy được với tốc độ như vậy.
Thế mà không ăn được thì rất khó chịu.
Dù đang thử nghiệm nhưng nhóm khách hàng cũng tìm ra cách xếp hàng ăn canh miến chuẩn xác.
Bác tài ở phương bắc đều lái xe dữ dẫn thế này à?...
Thời gian đã đến thứ bảy.
Khách du lịch ngơ ngác ngồi ở ghế sau xe, cảm nhận được xe chạy nhanh, vô thức thắt dây an toàn.
"Ông chủ Lâm, lấy tôi một phần canh miến sườn bò nha."
Hôm nay, khi kết thúc bày quầy bán hàng là chỉ còn bán tiếp mỗi ngày mai.
Không biết tuân sau cậu có còn ở Bạch Hà nữa không, nên khi đối diện với những khách hàng lặn lội ngàn dặm xa xôi tìm đến gặp cậu, cậu đều đối đãi chân thành với mỗi một vị khách hàng, thỏa mãn vị giác của bọn họ.
Thế nên khi Lâm Chu đến chợ sáng bày quầy, nhìn thấy hiện trường ngay ngắn trật tự thì bắt đầu bắt tay vào việc.
Hôm nay, người đứng đầu hàng là một cô gái trẻ cao chưa đến 1m60, mặc bộ quần áo trông khá mũm mĩm, áo lông vũ dài từ đầu đến chân, dáng vẻ đi đường rất gian nan.
Sau đó, trong chiếc muôi treo bên cạnh, một miếng sườn bò cũng đã chần xong, cứ thế đặt thẳng lên trên miến.
Sợi miến trụng sôi trở nên trong suốt, óng ánh như pha lê, cực kỳ sáng láng. Chẳng những mỗi sợi miến rời rạc, không dính vào nhau mà còn rất dẻo dai.
Miến đã ngâm xong cho vào nồi chần hai phút là chín, màu sắc và trạng thái đều thay đổi.
Lâm Chu gật đầu, vươn tay lấy một phần miến trong thùng inox bên cạnh ra, để lên muôi cho vào nồi. Nước canh trong nồi sắt lớn được đun nóng đến sủi một ít bọt, luôn duy trì ở trạng thái hơi sôi.
Khi đổ từ muôi vào bát, miến còn đàn hồi, rất dai.
Ngược lại, tinh thân cô vô cùng tốt, nhìn thấy Lâm Chu thì kích động đến mức nhảy cẵng lên. "Cô muốn ăn rau mùi không?"
Trước khi múc nước canh vào bát, Lâm Chu sẽ hỏi rõ khẩu vị của khách hàng rồi mới bắt đầu làm.
Khách hàng gật đầu.
Lâm Chu nhận được câu trả lời, lấy chiếc muôi canh lớn ra, múc nước hầm thịt bò rồi đổ từ trên cao xuống bát miến và sườn bò.
Rau mùi được ủ trong nước canh sôi, mùi thơm hòa quyện vào nước canh.
Là khách hàng đầu tiên, cô gái trẻ bưng bát canh miến bò tảng bước vào nhà ăn dưới ánh mắt ghen tị của mọi người.
Lâm Chu cho một phần lớn, đương nhiên cô cẩn thận từng li từng tí, không nỡ làm đổ dù chỉ một giọt nước canh ra ngoài.
Chờ đến khi bát canh miến sắc hương vị đều có đủ yên vị trên bàn.
Khách hàng nữ khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội cởi găng tay vướng víu ra.
Cô cầm thẳng miến sườn bò lên, bắt đầu gặm.
Cô thật sự đã thèm món này cả đêm, nếu không gặm trước một miếng, cô không yên tâm dùng bữa được.
Ăn một miếng thịt lớn, mùi vị thơm phức vào bụng, nhấm nháp thịt bò vừa tươi mềm vừa mọng nước, nhai miếng nào cũng cảm nhận được vị đậm đà và độ dai ngon của thịt bò liên tục bùng nổ trong miệng.
Thịt được hầm rất mềm, ăn kèm nước canh ngon lành, miếng thịt vô cùng mọng nước. Hương vị của nước canh và thịt hòa vào nhau, mềm mại đến mức làm người ta không thể ngừng được.
Khách hàng nữ ăn hai miếng lớn, cảm thấy hơi nghẹn bèn nhanh tay bưng bát canh miến lên, cẩn thận hớp một ngụm canh theo thành bát.
Thịt có mùi vị nguyên chất, canh cũng tươi ngon thuần vị.
Trong đó có hương thơm đặc biệt của rau mùi và một chút cay the của tiêu, thật sự vừa ngon vừa ấm dạ dày. Quan trọng là nước canh không quá béo mà rất nhẹ nhàng khoan khoái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận