Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 678: Yô, gặp được người nước ngoài biết nói tiếng Hoa quốc rồi! (1)

Chương 678: Yô, gặp được người nước ngoài biết nói tiếng Hoa quốc rồi! (1)Chương 678: Yô, gặp được người nước ngoài biết nói tiếng Hoa quốc rồi! (1)
Nghĩ đến đa số khách hàng ruột của cậu đều là người phương nam, không khí lạnh thế này, chắc chắn họ không chịu nổi, cậu vội bắc bếp lên đun nóng, để mọi người có canh miến mới là chuyện chủ yếu.
"Hiện giờ trời rất lạnh, mọi người không cần đến sớm chờ tôi đâu, dễ bị cảm lắm! Mọi người có thể đợi đến lúc chợ mở cửa hoặc hừng đông lại đến, thế sẽ tốt hơn."
Lâm Chu biết có một số người ngày hôm trước không ăn được thì hôm sau sẽ đến rất sớm, tránh cho mình lại tiếp tục không ăn được.
Nhưng Bạch Hà không phải Giang Đông, nhiệt độ quá lạnh, đến lúc lại khiến mọi người ngã bệnh thì không hay.
Đúng lúc những khách hàng đứng đầu là vua trong số vua dạ dày, nghe Lâm Chu nói vậy đều không biết nên tiếp lời thế nào cho tốt.
Chắc chắn đến sớm vẫn hay hơn đến muộn, ít nhất sẽ không có chuyện không ăn được.
Hơn nữa, đến sớm có thể ông chủ Lâm sẽ không giới hạn mua hàng.
3 giờ sáng, bọn họ có thể không ngủ.
Nói đến đây, họ lại cảm thấy rất khó chịu.
Thế nên họ thà đến xếp hàng một chút, ăn canh miến rồi hằng đi ngủ, còn hơn tận sáng mới đến xếp hàng chờ, còn có nguy cơ không ăn kịp.
"Ông chủ Lâm, chúng tôi còn chưa ngủ đấy, khi nào ăn xong canh miến, chúng tôi sẽ quay về ngủ sau là được."
Bọn họ cũng sẽ không làm.
Đây là chuyện có khi cố gắng cách mấy cũng vô ích.
Ngay cả Lâm Chu nghe nhóm người này nói đến giờ vẫn chưa ngủ cũng cảm thấy bọn họ trâu bò, đừng nói chỉ những người dân địa phương ở đẳng sau.
Nhưng bảo bọn họ nếu 5,6 giờ sáng dậy vội thì thật sự không dậy nổi.
Họ biết nhóm khách hàng của ông chủ Lâm rất dữ dằn, nhưng không biết bọn họ lại dữ đến mức này.
Kết quả ba, bốn giờ họ đến chợ sáng đã thấy ba mươi, bốn mươi người đứng sẵn trước quầy hàng của ông chủ Lâm!
Hỏi ra mới biết bọn họ đều là khách hàng ruột của ông chủ Lâm.
Nhóm người địa phương bọn họ đã sớm bàn nhau đến quầy hàng của ông chủ Lâm ăn canh miến sớm một chút, xen kế với thời gian của nhóm khách du lịch.
Ông chủ Lâm đến nhiều thành phố bày quầy bán hàng như vậy, người Bạch Hà là chân chất nhất.
So với khách hàng mới ở Bạch Hà, bọn họ đúng là xứng danh khách hàng ruột hơn.
Nhóm khách hàng ruột ai cũng có thái độ cực kỳ tốt với người Bạch Hà.
Giang Đông có nhiều fans nhất, sau đó là Khẩu thành và cả Nam Kim.
Họ còn hào phóng nói cho mọi người biết địa điểm bày quầy bán hàng của ông chủ Lâm. Hơn nữa còn phụ một tay, giúp ông chủ Lâm bày quầy.
Sau đó, ngày càng có nhiều người trong nước đến Bạch Hà du lịch, những người Nga quốc bị hamburger trứng thu hút đến đều vô cùng bối rối.
Thế nên, dù có nhiều khách du lịch như vậy nhưng bấy lâu nay trên mạng chưa từng có ai nói trải nghiệm du lịch ở Bạch Hà tệ.
Dịch vụ hoàn mỹ hết chỗ chê.
Ngoài ra, sau bình minh, trên chợ sáng còn có nhân viên trực ban và nhân viên phụ trách giải quyết vấn đề của khách du lịch. Toàn là đánh giá tốt và viết bài tích cực đề cử mọi người đến đây du lịch.
Nhìn cả con phố này, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã có thêm rất nhiều chỗ ngồi cho nhóm khách du lịch ăn uống, nghỉ ngơi.
Nhóm khách hàng Nga quốc không thể chiếm được chỗ tốt nào trước cả đám khách hàng ruột vua dạ dày.
Rất nhiều người Nga quốc còn chưa kịp đến, canh miến của quầy hàng Lâm Chu đã bán gần hết.
Thế là nhóm khách hàng Nga quốc chưa ăn được gì trong suốt hai ngày cũng học được kỹ xảo.
Họ đến và ở lại Bạch Hà trước một ngày, sau đó trời chưa sáng sẽ đến chợ sáng xếp hàng.
Chẳng qua, tuy bọn họ đến rất sớm, nhưng đội ngũ xếp hàng trước quầy của Lâm Chu vẫn rất dài, đông người như trước.
Lúc đó, vài người Nga quốc hai tay ôm đầu, vô cùng khó chịu.
"Ông trời ơi! Mấy người Hoa quốc này đêm không cần ngủ hải! Trời còn chưa sáng đã đến xếp hàng sớm vậy rồi?"
"Canh miến yêu quý của tôi! Mỗi ngày chỉ có thể ngửi mùi chứ không ăn kịp. Trời ơi! Tại sao lại tra tấn tôi thế này!"
Những khách hàng ruột đứng xếp hàng trước bọn họ không hiểu mấy người nước ngoài này nói gì, nhưng nhìn cảm xúc của bọn họ hình như đang rất suy sụp.
Một lúc, có người Nga quốc biết nói tiếng Hoa đi đến.
"Xin chào, cho tôi hỏi một chút cần phải xếp hàng đến mấy giờ, còn có thể mua được không?"
Yô, gặp được người nước ngoài biết nói tiếng Hoa quốc rồi!
Tuy âm điệu hơi kỳ quái, nhưng ít nhất không có rào cản giao tiếp nữa.
"Có lẽ là không mua được rồi! Một ngày ông chủ Lâm chỉ bán hai trăm phần, nếu anh đến lúc trời còn chưa sáng thì may ra có hy vọng. Bây giờ chắc chắn là không kịp. Tôi đoán mấy người đến sau như chúng tôi đều không mua được."
Thật ra, người Nga quốc biết nói tiếng Hoa này là blogger, có cả fans ở Hoa quốc lẫn Nga quốc, nội dung video một số sự khác biệt giữa Nga quốc và Hoa quốc, lượt xem rất cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận