Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 131: Hôm nay có gà rán phối bia (1)

Chương 131: Hôm nay có gà rán phối bia (1)Chương 131: Hôm nay có gà rán phối bia (1)
Chẳng phải hầu hết các quán bán gà rán đều dùng bán thành phẩm hoặc hàng đông lạnh à? Nào có ai cam tâm dùng gà sống bao giờ? Chỉ phí lớn lắm đấy!
"Thế thì chi phí không thấp đâu."
Lâm Chu gật đầu, đúng là không thấp.
Ngay cả gia vị tẩm ướp cậu cũng dùng những hương liệu thuốc bắc đắt tiền.
Hôm nay đã quen, chuẩn bị khá đầy đủ.
"Dùng hàng đông lạnh làm gà rán thì mùi vị khác biệt rất nhiều so với gà sống."
Mùi tanh và độ tươi chênh lệch rất lớn. Hơn nữa, hàng đông lạnh rán lên rất ít nước, gần như không có giọt nước nào. Đã thế bọt máu còn nhiều, trừ khi gia tăng cực nhiều gia vị, nếu không sẽ chẳng thể át được mùi tanh của nó.
Làm thành gà rán sao có thể ngon bằng nguyên liệu tươi sống được?
Trong lúc đó, Lâm Chu thành thạo điều phối gia vị tẩm ướp theo tỷ lệ, lần lượt cho vào máy xay để xay thành bội.
Sau khi sơ chế xong, gà choai tươi ngon được đóng vào thùng xốp, Lâm Chu đặt cả vào ngăn làm lạnh trên xe ba bánh. Khi bày quầy bán hàng vào mùa hè, xe ba bánh do hệ thống cung cấp sẽ tự trang bị ngăn làm lạnh, cực kỳ tiện lợi.
Lúc Lâm Chu lạch cạch đạp xe ba bánh về đến nhà đã là 1-2 giờ chiều.
Không thể không nói, bật hack đúng là quá sướng.
Nếu cậu tự chuẩn bị xe bán hàng, chắc chắn sẽ không có điều kiện này.
Toàn bộ phần gà choai tươi được thả vào bồn rửa ngâm để làm sạch máu loãng.
"Đúng đấy, cái gì cũng phải tươi mới ngon, còn tốt cho sức khỏe."...
Nhiệt độ, thời gian, thiếu đi một thứ cũng không được.
Làm gà rán khá là dễ, quan trọng là độ tươi của nguyên liệu và công thức. Công thức phối gia vị tẩm ướp và công thức pha bột nhão là điểm mấu chốt tạo nên hương vị. Nhờ công thức bí mật do hệ thống cung cấp, hương vị kia khỏi phải bàn.
Chuẩn bị những thứ này xong, khâu rán cũng rất quan trọng.
Còn phải hòa bột nhão nữa.
Hôm nay là gà rán phối bia.
Ngoại trừ vị gà rán nguyên vị, lúc Lâm Chu ra ngoài đã nhờ quản gia hấp hết số cua lông còn lại, chuẩn bị chế biến món gà rán vị gạch cua. Tưởng tượng thôi đã thấy ngon lành rồi.
Cậu Lâm bận rộn cả buổi chiều, bữa tối vẫn là gà rán.
Gà rán đúng chuẩn nhất định phải ngoài giòn trong mềm. Lớp vỏ ngoài xốp giòn, đồng thời giữ được độ ẩm và tươi của thịt gà bên trong, để thịt gà phát huy được mỹ vị riêng của nó.
Hai cha con Trương Kiến Quân đúng giờ có mặt, còn mang theo hai thùng cua lông nữa.
"Không chỉ bà con bạn bè đưa tới, mà còn có công ty từng hợp tác hoặc đối tác kinh doanh, vân vân. Cơ bản đều sẽ gửi tặng."
Trương Kiến Quân nghe vậy cũng rất bất đắc dĩ.
Không ngờ cha con nhà họ Trương lại ôm thêm hai thùng nữa đến.
Lâm Chu còn đang cân nhắc, nếu tối nay món gà rán vị gạch cua bán chạy thì cậu sẽ đi chợ mua một mớ cua lông về, chuyên dùng làm gà rán vị gạch cua.
Hàng năm cứ tới dịp tết trung thu là thể nào nhà họ cũng gom được một mẻ quà lớn gồm cua lông và bánh trung thu. Ăn thế nào cũng không hết, người làm trong nhà còn ăn cua lông thay cơm. "Không phải chứ? Sao hai người có nhiều cua lông quá vậy?"
"Chúng tôi cũng có hợp tác với công ty chuyên cung cấp cua lông để tặng quà đáp lễ, hầu như năm nào cũng vậy."
Nghe ông giải thích, Lâm Chu lộ vẻ được mở mang kiến thức.
Không ngờ người giàu tặng quà còn có cả công ty chuyên hợp tác cung cấp.
"Mỗi năm đều phải đặt mua lượng lớn cua lông thật sự rất phiền phức. Năm nay chúng tôi và công ty hợp tác phát hành thẻ quà. Phát thẻ, sau đó sẽ cho quét mã trên thẻ để đổi quà, quà do bên công ty hợp tác chuyển phát. Ai không thích thẻ này còn có thể tặng người khác. Có nhiều mức giá khác nhau, chẳng hạn như: 688,1088. 1288. vân vân."
Trương Minh Viễn vừa tiếp nhận công ty đã mang đến cho công ty những thay đổi mới.
Đến cả phúc lợi cho nhân viên và quà tặng cũng được cải cách, dùng phương thức càng phù hợp với giới trẻ hơn.
Trương Kiến Quân biết, cũng không có ý kiến.
Ông giao công ty cho con trai xong thì buông tay mặc kệ.
Khi nào thật sự xảy ra chuyện, cần đến ông xuống núi thì tính tiếp.
Không thì ông về hưu có khác gì không về hưu đâu? Hệt như Thái Thượng Hoàng đã thoái vị còn nắm giữ triều chính còn gì?
Đó chính là nguồn gốc phát sinh mâu thuẫn.
"Tôi còn rất nhiều thẻ quà tặng, cậu cần phát phúc lợi cho nhân viên không? Tôi lấy vài thùng đến cho cậu."
Trương Minh Viễn vừa vùi đầu ăn gà rán, vừa tri kỷ suy nghĩ cho Lâm Chu.
Lâm Chu lắc đầu, cậu định đến lúc đó sẽ phát bao lì xì và bánh trung thu.
Chú Trương mang đến rất nhiều cua lông. Do đó, bữa ăn của quản gia và nhóm bảo mẫu hôm nay chính là cua lông. Có lẽ đến tết trung thu họ vẫn chưa muốn ăn lại, vẫn nên đưa tiên cho họ đi thì hơn.
"Thế đến lúc đó cháu tự làm bánh trung thu tặng hai người nhé!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận