Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 315: Lấy ba bát! (1)

Chương 315: Lấy ba bát! (1)Chương 315: Lấy ba bát! (1)
"Là ông chủ Lâm bày quầy hàng ngẫu nhiên à?"
"Đúng, anh cũng biết ông chủ Lâm, vậy thật tốt quá, tuần này địa điểm ông chủ Lâm bày quầy hàng bị người ta tìm được rồi, rất nhiều fan đều đã qua tìm, anh phải nhanh chóng đi mua, tôi sợ muộn sẽ không mua được."
"Chị phải nói ông chủ Lâm đang bày quầy hàng chứ, tôi sẽ không sợ, chờ tôi nhé, tôi nhất định mua được cho chị!"
Nói xong shipper cúp điện thoại, nhanh chóng lái xe điện đi.
Cho dù sớm biết ông chủ Lâm bày quầy hàng còn có khách hàng khác ở đây.
Nhưng khi shipper đi đến nơi, nhìn thấy quầy hoành thánh lấp lánh ánh sáng ấm áp, tiếng nói chuyện huyên náo xa xa còn có tiếng chó sủa vẫn cảm thấy một tia mê mang.
Tại sao có thể có người rạng sáng đến trước nghĩa trang bán hoành thánh chứ, không sợ à?
Hay là muốn dẫn ông bà tổ tiên cùng nhau góp vui?
Có mấy khách hàng ở đây, Lâm Chu cũng không sợ hãi nữa, ngồi ở phía sau quầy hàng vừa cán bột vừa gói hoành thánh, ngọn đèn chiếu vào trên người cậu bỗng dưng khiến người ta cảm thấy ấm áp.
"Còn không phải tay anh hèn, muốn cướp với nó."
Mọi người đang trò chuyện, ăn canh hoành thánh thì nhìn thấy shipper lái xe tới, tò mò nhìn qua.
"Ai nha, tốc độ của ai nhanh như vậy, shipper tìm tới rồi."
"Cẩn thận một chút, bị cắn đừng tìm tôi nhé."
"Lá gan shipper cũng lớn đó, một mình cũng dám chạy xe tới."
"Ha ha ha ha, Đại Bảo thật bảo vệ thức ăn, anh xem nó ôm xương lớn ai đi ngang là hung dữ với người đó."
"Ông chủ, ba bát hoành thánh đóng gói mang đi."
Shipper dừng xe điện ở bên cạnh, thấy tất cả mọi người nhìn mình, anh mất tự nhiên gật đầu chào hỏi.
Sau đó bước đến trước quầy hàng của Lâm Chu đặt đơn.
Trong không khí dập dìu mùi nước dùng, lập tức xua tan cảm xúc kinh khủng do nghĩa trang mang đến.
Khoảng cách bán ra một trăm bát còn rất sớm, Lâm Chu nhìn thấy khách hàng đến mua liền vui vẻ, hận không thể cho mỗi người bọn họ ăn thêm mấy bát.
Món ngon mà ông chủ Lâm làm, anh vẫn chỉ nghe nói chưa từng ăn, có nhiều người săn đón như vậy, nửa đêm nửa hôm chạy đến nghĩa trang cũng phải ăn, cho dù thế nào anh cũng phải nếm thử mùi vị.
"Ok."
He he, hai bát là của khách hàng, một bát mua cho mình.
Bằng không cậu thật sự sợ không hoàn thành được nhiệm vụ. Cậu rất sợ nơi quỷ quái này.
"Bao nhiêu tiền?"
Shipper nhìn trước mặt Lâm Chu bày nhiều hàng hoành thánh, kích thước đồng nhất, hình dạng đồng nhất, rất tinh xảo.
Bản thân cậu chính là một ví dụ có sẵn.
Trên đời chuyện không thể dùng khoa học giải thích nhiều như vậy, thà rằng tin là có cũng không thể không tinl
Nhưng nhìn phương pháp Lâm Chu chế biến lại rất tùy ý, cứ dùng một cái thớt gỗ nhét nhân thịt vào trong vỏ hoành thánh như vậy, sau đó nắn đại, một cái hoành thánh chế biến thủ công cứ như vậy sinh ra, toàn bộ quá trình chẳng qua trong nháy mắt, tốc độ lại nhanh, phân lượng nắm chắc còn tinh chuẩn, từ hình dạng để xem, nhìn như tùy ý nắn ra nhưng kỹ xảo độ mạnh yếu dùng đến sợ là cũng không đơn giản.
Dù sao cậu là người từng chết một lần, hiện giờ có duyên sống lại, đối với việc này có tâm lý kính sợ tự nhiên. "Hai mươi tệ một bát."
Xít - hơi mắc nha, hoành thánh nhỏ bên ngoài chỉ khoảng mười tệ một bát, một bát này lấy hai mươi tệ.
Shipper trả tiền xong liền tải số tiền đặt hàng lên, cô gái bên kia vẫn chờ, sau khi nhận được lập tức thanh toán tiền.
Không bao lâu, ba bát hoành thánh đã ra lò, trực tiếp đổ nước dùng đã nêm sẵn vào, rắc thêm rong biển cắt nhỏ, trứng gà thái sợi, hành thái, sau khi đóng gói hoành thánh, Lâm Chu đều cho gia vị vào cuối cùng, nhiệt độ còn lại sẽ từ từ làm mềm rong biển khiến vị tươi của tất cả nguyên liệu hợp thành một thể.
"Được rồi, đi đường cẩn thận."
"Vâng, cảm ơn ông chủ."
Shipper xoay người lái xe điện nhanh chóng trở vê.
Một phần nguyên nhân là giao hàng cho khách hàng, còn lại là do bản thân anh sốt ruột ăn hoành thánh.
Vừa rồi quá trình anh nhìn ông chủ Lâm làm, từng cái hoành thánh lớp vỏ mỏng trong suốt thật là xinh đẹp.
Còn có nước dùng được hầm bằng xương to, cực kỳ tươi, toàn bộ quá trình cũng nhìn thấy ông chủ Lâm thêm bột ngọt, còn nước dùng thì thêm chút mỡ, hành thái, rong biển, trứng xắt sợi.
Rong biển màu tím đậm, trứng xắt sợi ánh vàng rực rỡ còn có hành thái xanh biếc, màu sắc tràn đầy cảm giác thèm ăn, vị tươi lại nồng đậm khiến anh nhìn mà thèm.
Mấu chốt là trứng xắt sợi đó mỏng giống như sợi tơ, thêm vào một chút tô điểm trên hoành thánh khiến nó lập tức trở nên tinh xảo.
Dùng toàn bộ sắc hương vị đều đầy đủ để hình dung không khoa trương chút nào.
Không chứng kiến một lần căn bản không biết tại sao khách hàng điên cuồng tìm một ông chủ Lâm như vậy.
Thẳng đến khi anh tận mắt nhìn thấy mới cảm giác được thái độ nghiêm túc của ông chủ Lâm đối với món ăn là thứ mà rất nhiều quán ăn không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận