Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 815. Có phải sức lực của mày nhỏ quá không?



Chương 815. Có phải sức lực của mày nhỏ quá không?




Vì thế quý ông thứ ba lên sân khấu.
Người đàn ông thứ hai tự giác mất mặt, tức giận bất bình đi đến bên cạnh Tiểu Tiển đứng.
“Bùn này bọn tao đã đập hai lần rồi, cũng có vết nứt, giờ mày đến đập, chính là đứng trên vai bọn tao, chiến thắng không vẻ vang biết chưa hả?”
Người đàn ông thứ hai không phục nói.
Tiểu Tiển cũng đồng ý gật đầu.
“Tao nói mày nghe, cái này phải từ tốn một chút, trước đó bọn tao đã đập hai lần, lần này mày còn không đập vỡ, tức là không bằng bọn tao, cho nên mày xác định còn muốn đập? Tao thấy thôi bỏ đi, bọn tao đập hai cái nữa, chắc sẽ đập vỡ đó.”
Lời này có lý.
Nhưng quý ông thứ ba không để ý, không nghe lời nói của bọn họ, dồn sức đập xuống.
Đập một cú lớp bùn bên ngoài gà ăn mày hoàn toàn vỡ vụn ra, rơi đầy đất.
Người đàn ông cười đắc ý.
“Ha, hai tên cùi bắp.”
Lúc này, Tiểu Tiển cũng sụp đổ tâm lý.
“Rõ ràng bọn tao đập rồi, mày mới có thể đập vỡ trong một lần, mày nói lời cuồng ngôn gì đấy, không được tao quay lại mua gà ăn mày mới cho mày đập, xem mày có thể đập vỡ trong một lần không!”
“Đúng đó đúng đó, Lâm Nhất mày cũng không biết xấu hổ quá đó!”
Lâm Nhất không hé răng, lực chú ý của anh đã bị gà ăn mày trên tay thu hút.
Tiểu Tiển đi thẳng tới, nhiệt độ bên ngoài lạnh như vậy, nhưng gà ăn mày bên trong bùn còn vẫn duy trì độ nóng.
Lúc này bùn vỡ ra, hơi nóng và mùi bùn đất tản ra trong không khí.
“Đừng ồn nữa, mùi này không đúng nha!”
Lâm Nhất nói xong, mọi người phục hồi tinh thần lại, đều chú ý tới mùi thơm trong không khí.
Hai con gà ăn mày đồng thời bị đập ra, mùi thơm rất nhanh lan tràn trong phòng, chẳng qua trong mấy giây ngắn ngủi đã thu hút mọi người.
Tiểu Tiển cũng chú ý tới, đôi mắt sáng lên.
“Đúng, chính là mùi vị này, tao đi ngang ngửi được bèn lập tức chạy tới xếp hàng.”
“Thế nào, thơm chứ!”
Tiểu Tiển gấp gáp lấy mâm ra khỏi nhà bếp, đám anh em bọn họ quen thuộc ngôi nhà của chủ nhà không khác gì nhà mình.
Mùi gà thơm nồng đậm khiến mọi người không rảnh cân nhắc chuyện khác.
Hiện tại chỉ muốn nếm thử mùi vị của gà ăn mày này.
“Đừng gấp, trước tiên thu dọn bùn sạch sẽ đã, sau đó sau đó ném bỏ lớp mỡ chài bên ngoài, còn lại thì dùng lá sen đặt lên mâm, vệ sinh sạch sẽ, tao thấy ông chủ xử lý như vậy.”
Lúc Tiểu Tiển xếp hàng đã nhìn thấy Lâm Chu xử lý như thế nào, lúc này theo đó thu dọn gà ăn mày.
Người trên bàn cũng rất hiểu chuyện, thu dọn xong vị trí trung tâm của bàn xoay, nhường cho gà ăn mày.
Lúc này gà ăn mày xuất hiện, khiến món kho, món nguội, món xào trên bàn đều bị lép vế.
Ngọn đèn chiếu xuống, màu vàng kim của da gà mang theo vẻ bóng láng, dán chặt lên thịt gà.
Mùi thơm của canh gà do hấp thu mùi thơm của rượu và lá sen ngập tràn chóp mũi mọi người.
Gà ăn mày vừa lên bàn, giây tiếp theo sáu đôi đũa đã đâm vào thân con gà.
Mỗi người đều có bộ phần mà mình yêu thích.
Có người đâm vào đùi gà, có người đâm vào ức gà, còn có cánh gà v.v...
Một khắc những chiếc đũa chạm vào nhau, ánh mắt mọi người nhìn nhau đều mang theo đốm lửa.
Một con gà chỉ có hai cái đùi.
Ở đây sáu người, có thể nghĩ mà biết tranh đoạt dữ dội cỡ nào.
Đều là anh em, bọn họ rất hiểu nhau.
Lúc này không phải lúc cãi cọ và khiển trách.
Ai cướp được vào tay thì người đó ăn.
Hễ do dự một giây, giây tiếp theo nhìn gà ăn mày, sợ chỉ còn lại xương.
Tốc độ ngang nhau.
Mọi người cùng nhau ăn được gà ăn mày.
Giây tiếp theo, trong phòng im lặng như thóc.
Mấy người đàn ông mày nhìn tao, tao nhìn mày. Trong ánh mắt đều lộ ra khiếp sợ.
“Không phải, ngon vậy hả?”
Thật sự là cho tới bây giờ bọn họ chưa từng ăn thịt gà tươi mới như thế.
Thịt gà này không chỉ tươi mới, hơn nữa vị rất mềm.
Do nướng trong bùn rất lâu, xương cũng xốp.
Mấy đôi đũa vừa cắm vào thịt gà, một con gà vừa rồi còn nguyên vẹn, nhất thời chia năm xẻ bảy.
Mấu chốt là mọi người không cần dùng lực, chỉ nhai nuốt từng miếng to.
Nháy mắt thịt gà tươi mới vào trong miệng là mỗi thứ mỗi ngả, nước chui vào giữa răng và môi.
Thịt gà tươi mọng nước ăn vào miệng, giống như để người ta uống một hớp canh gà lớn hương vị đậm đà, hoàn toàn tôi luyện vị giác ở đầu lưỡi tới mức độ lớn nhất.
“Quả thật rất ngon, cho tới bây giờ tao chưa từng ăn thịt gà mềm thế này!”
“Ai chả vậy, thịt gà lần trước tao ăn, dở muốn chết.”
“Nhìn trạng thái thịt gà, thịt gà này vừa xé ra, nước đã tràn ra, chưa ăn đã biết rất mềm, ăn vào miệng, quả đúng là như thế!”
“Tiểu Tiển mày mua ở đâu thế?”
Sáu người xử lý một con gà trong một phút đồng hồ.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi chiếc đũa nhắm ngay con gà thứ hai, thì bắt đầu trò chuyện. Hết chương 815.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Diệu Ly

Cấp 7

2 ngày trước

Hóng chương mới