Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 544: Xác nhận băng ánh mắt, đây đều là những người phàm ăn! (1)

Chương 544: Xác nhận băng ánh mắt, đây đều là những người phàm ăn! (1)Chương 544: Xác nhận băng ánh mắt, đây đều là những người phàm ăn! (1)
"Các thành viên trong nhóm làm đủ mọi ngành nghề, nào là shipper, bưu tá, cảnh sát giao thông, nhân viên quản lý trật tự đô thị, vân vân.”
Lâm Chu và những người còn lại nghe xong đều trợn mắt há mồm.
Thời nay người ta rảnh rỗi đến thế á?
Chỉ vì tìm cậu mà tạo ra cả phần mềm nhỏ luôn ư!
"Cháu có nhiều fans như vậy ạ?"
Lâm Chu cảm thấy từ lúc cậu bắt đầu bày quầy bán hàng đến nay cũng đâu có bao lâu, mới mấy tháng thôi mà?
Cuộc sống quá thoải mái làm cậu quên mất thời gian.
"Số lượng fans của cháu đã không thể tính ở mỗi một thành phố Giang Đông nữa rồi, phải tính bằng toàn mạng mới đúng. Chắc là cháu không biết mình hot cỡ nào đâu!"
Khiến cậu kinh ngạc muốn rớt cằm.
Cái gì mà nhóm khách hàng quầy bánh bao của ông chủ Lâm, nhóm khách hàng quầy gà rán của ông chủ Lâm, đủ kiểu, đủ hình thức, đầy rẫy.
Bản thân cậu là nhân vật chính mà còn không biết mình có nhiều fans như vậy. Đúng là không hợp lẽ thường.
Lâm Chu bị danh sách thành viên dài ngoằng dọa sợ ngây người.
"Không phải chứ, bọn họ tạo nhiều nhóm thế này làm gì!"
Quan trọng là chú Trương vậy mà còn tham gia vào tất cả các nhóm.
Trương Kiến Quân lấy điện thoại di động dự phòng của mình ra, ấn mở danh sách thành viên nhóm dài ngoằng. Ít thì mấy trăm người, nhiều thì tận năm trăm người, làm người ta nhìn vào mà hoa mắt bấn loạn.
Chú Trương có thể hiểu được tâm trạng của các fans, giải thích thay họ.
Thì ra trong lúc bọn họ không biết, Trương Kiến Quân thế mà đã biến thành fan lớn của Lâm Chu.
"Vì thích món ngon cháu làm, lại thường xuyên không tìm thấy cháu nên mọi người tập hợp cùng nhau đi tìm cháu ấy mà."
Không thấy đến cả Trương Minh Viễn cũng phải mở to mắt nhìn à?
Giống như chuyển từ vở kịch tổng tài bá đạo ở nhà hát thành vở kịch cuộc sống trong nhà, tràn đầy sức sống.
Lục Thiển quay sang một bên cười trộm.
Cô phát hiện chỉ cần có mặt Lâm Chu, hai ba con họ Trương sẽ trở nên rất hài hước.
Trương Minh Viễn một lời khó nói hết nhìn ba anh. Thật sự quá rảnh!
Lâm Chu gật đầu hiểu rõ.
Trương Minh Viễn liếc nhìn ba anh một lát, cạn lời nói: "Ba bảo thủ quá rồi. Hot khắp Châu Á hay toàn cầu cũng chỉ là vấn đề thời gian."
"Theo tốc độ bày quầy bán hàng của Tiểu Lâm, sớm muộn gì cũng nổi tiếng khắp cả nước thôi."
"Hiểu rồi, hiểu rồi ạ."
Bọn họ nhiều người như vậy, hèn gì lần nào cậu bày quầy bán hàng ở đâu cũng bị phát hiện.
Trương Kiến Quân cực kỳ xem trọng sự nghiệp của Lâm Chu. Đến lúc đó ông chính là fan lớn của siêu đầu bếp bày quầy bán hàng, nói ra ngoài có mặt mũi biết bao!
Hình như cũng khá có lý.
Anh dám nói món bò bít tết, kèn Xô-na lúc đó chỉ chế biến đơn giản mà đã ăn đứt mấy thứ bò bít tết chất lượng hàng đầu gì đó nước ngoài hay thổi phồng. Tay nghề nấu nướng không cùng đẳng cấp với cậu đâu. Lâm Chu chế biến món ăn nước ngoài bằng tài nghệ nấu nướng của mình, thế chẳng khác nào đòn đả kích giáng cấp.
"Còn cần con nói nữa à! Tại vì không có người ngoài hành tinh đấy thôi, nếu không thì ngay cả người ngoài hành tinh cũng sẽ thành fan của Tiểu Lâm chúng ta."
Trương Kiến Quân bị con trai phản bác, tức giận nói.
Lâm Chu ngồi bên cạnh, uống chút rượu, nhìn bọn họ nói lố.
Cậu đã trải nghiệm chuyện hai ba con nói một hồi thì không ai phục ai này rất nhiều lần, đã sớm trở nên quen thuộc. ...
Chờ đến khi các khách hàng ruột ăn xong, chuẩn bị chia sẻ địa điểm bày quầy bán hàng của ông chủ Lâm ra ngoài, lại thấy những nhóm fans khác đã sôi trào.
Tất cả mọi người trong nhóm đều đang thảo luận tuần này ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở đâu?
"Tình huống gì đây? Ngoại trừ chúng ta, còn có người khác tìm được à?"
Người đàn ông vừa đặt đũa xuống ngơ ngác hỏi: "Hả?"
"Có chuyện gì thế?"
Mấy người vội lấy điện thoại ra, mở các nhóm lên xem.
"Á đù, thật sự có người tìm được ông chủ Lâm trước chúng ta này, còn đăng ảnh chụp ăn đồ nướng lên nữa. Người nọ nói nếu có người chịu mời khách, anh ta sẽ nói ra địa điểm bày quầy bán hàng của ông chủ Lâm miễn phí. Tôi thấy rất nhiều người trong nhóm đều nói không thành vấn đề, còn trả rất nhiều tiền để lấy được vị trí. Có lẽ rất nhanh sẽ có người đến đây!"
Nhóm khách hàng ruột anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng mê mang.
"Không sao đâu, không sao đâu, xem tin tức có truyền ra ngoài chưa trước đã, chỉ mới có fan địa phương biết còn đỡ. Tuần này ông chủ Lâm dựng quầy tựa lưng vào trang trại, tha hồ sử dụng nguyên liệu có sẵn, chắc không đến mức không ăn được đâu."
"Đúng đúng đúng, lên mạng xem thử đi."
Mọi người nói xong lại tiếp tục chuyển sang các phần mềm lớn xem xét tình hình.
Tìm hồi lâu cũng không có một tí tin tức biến động nào, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Diệu Ly

Cấp 7

2 ngày trước

Hóng chương mới