Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 649: Nhiệm vụ kết thúc (1)

Chương 649: Nhiệm vụ kết thúc (1)Chương 649: Nhiệm vụ kết thúc (1)
Nhìn mấy món ăn được cư dân mạng chia sẻ, thật sự khiến bọn họ thèm muốn chết.
"Có điều tôi thấy trên mạng nói rằng địa điểm, thời gian và món ăn ông chủ Lâm bán mỗi tuần đều không giống nhau, hamburger trứng tuần này sẽ kết thúc vào hôm nay, cũng không biết tuần sau bán món nào, bày quầy bán hàng ở đâu."
"Anh Tỷ trực giác của anh chuẩn thật đấy, nếu không nghe lời anh nói thì chúng ta đã không ăn được hamburger trứng thơm ngon như vậy rồi."
"Tôi cảm thấy chúng ta có thể theo dõi ông chủ Lâm này, đến lúc đó có tin tức gì, thì chúng ta còn có thể chạy sang đây ăn."
Thượng Quan Tỷ lên máy bay, tâm trạng cũng không được tốt cho lắm.
Sự thèm ăn nhất thời được thỏa mãn, nhưng nghĩ đến chuyện sau này sẽ không được ăn nữa, sự mất mát ập đến ngay sau đó.
Rồi lại nghĩ đến mấy món dở tệ trong căng tin trường học.
Những ngày tháng du học này bao giờ mới kết thúc đây!
Một vài khách hàng mua hamburger trứng, ăn thấy hơi khô miệng thì sẽ đến quây hàng của anh uống một bát canh miến.
Nghĩ như vậy, Thượng Quan Tỷ cũng không nhịn được chờ mong tuần sau.
Hễ còn nguyên liệu nấu ăn trong tay, thì cậu đều không thể về được.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Chu vẫn bán nốt số nguyên liệu còn lại rôi mới dẹp quầy.
Hy vọng sẽ có tin tức về ông chủ Lâm trên mạng. ...
Đại Tráng bên cạnh thấy Lâm Chu làm ăn buôn bán tốt như vậy, khiến việc bán canh miến thịt dê, thịt bò của anh cũng đắt hàng theo.
"Nhất định phải theo dõi tin tức, biết đâu còn có cơ hội ăn những món ăn khác do ông chủ Lâm làm, không biết có ngon như hamburger trứng không nữa."
"Đúng thế, bán hết nguyên liệu rồi, không cần không cần đâu, chút việc này tôi tự làm được rồi."
"Ông chủ Lâm muốn dọn quầy à?"
Vẫn còn khách hàng đang dùng bữa trong quầy hàng của Đại Tráng, anh thấy Lâm Chu dọn quầy còn vui vẻ đến phụ giúp.
Không ngờ có một ngày anh sẽ gặp được chuyện tốt như vậy, thật đúng là tối ngủ cũng không nhịn mà được cười tỉnh.
Lâm Chu đã bày quây hàng mấy ngày rồi, cho dù Lâm Chu đã thích ứng với nhiệt độ ở miền Bắc thì vẫn thấy lạnh như thường!
"Chuyện này có gì đâu, tôi còn chưa cảm ơn cậu đã mang nhiều khách hàng đến cho tôi như vậy nữa mà, cậu bận việc suốt từ sáng đến giờ rồi, uống bát canh thịt dê không, tôi mời."
Lâm Chu cười lắc đầu: "Thôi, tôi phải về nhà đây, bên ngoài lạnh quá, ở ngoài lâu không chịu được."
Cậu đã bán hết nguyên liệu, chỉ còn lại một số thùng rỗng mà thôi, một mình cậu dọn dẹp cũng rất nhanh.
Nhất là khi cậu vẫn còn phải làm hamburger trứng trong gió lạnh, chuyện này còn khó chịu hơn là bày quầy bán hàng dưới cái nắng gay gắt ngày hạ.
Cậu hông phải người bản xứ, có đôi khi không hiểu rõ lời bọn họ nói cho lắm.
"Hơi lạnh thật, đoán chừng sắp có tuyết rơi rồi, đầu tháng thường đã tuyết rơi, nhưng quá nhỏ không ở lại được, sắp có tuyết rơi rồi, chắc có thể ở lại đó." Chỉ có thể mặc nhiều quần áo để bản thân chống chọi với cái lạnh tốt hơn.
Còn xe quầy hàng mùa đông thì chẳng có tấm chắn gió gì cả.
Lâm Chu nghe Đại Tráng nói, cậu khó hiểu hỏi lại: "Ở lại là có ý gì?"
Ít nhất lúc bày quầy hàng mùa hè, trên xe còn có dù che.
"Ha ha ha, tôi quên mất cậu là người miền Nam, chính là giữ lại, có thể thấy tuyết đọng trên mặt đường ấy."
Nghe thấy tuyết đọng, hai mắt Lâm Chu sáng lên.
Mùa đông ở miền Nam cũng có tuyết, nhưng thật sự không thể dày như miền Bắc được.
Vừa nghĩ đến việc có thể nhìn thấy tuyết, Lâm Chu bỗng có chút mong đợi.
"Vậy thì tốt quá, tôi chưa nhìn thấy tuyết nhiều như lông ngỗng ở miền Bắc bao giờ."
"Tôi xem dự báo thời tiết, tuần sau sẽ có tuyết lớn, đến lúc đó cậu có thể nhìn thấy thôi."
Lâm Chu gật đầu, bày tỏ rất chờ mong.
Dọn dẹp đồ đạc xong, cậu giao nhiệm vụ rồi trở vê nhà.
Khi về đến nhà, phần thưởng nhiệm vụ tuần này cũng đến rồi.
Lâm Chu giao xe quây hàng cho quản gia Tôn rồi lên lầu tắm.
Đây là thói quen của cậu gần đây, sau khi trở về từ bên ngoài thì tắm nước nóng trước, như vậy cả người sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Lâm Chu ngâm mình trong bồn tắm, thoải mái thở dài, nhấp một hớp rượu đỏ, tiện thể xem phần thưởng nhiệm vụ là gì.
[Ting -]
[Phần thưởng nhiệm vụ tuần này: Đã cung cấp kỹ năng thông thạo tất cả các ngôn ngữ!]
Lâm Chu nhìn phần thưởng, đôi mắt sáng lên.
Phần thưởng này được đấy!
Chất lượng rất cao, không chỉ là thông thạo một thứ tiếng mà là thông thạo tất cả các ngôn ngữ.
Hay lắm, mẹ ơi, giờ mẹ không cần lo chuyện không giỏi ngoại ngữ nữa rồi.
Sau khi dung hợp kỹ năng, Lâm Chu bắt đầu suy nghĩ buổi chiều và ngày mai đi đâu chơi.
Nhân lúc nhiệm vụ tuần sau chưa được làm mới, cậu có thể yên tâm du lịch ở miền Bắc.
Lâm Chu vui vẻ sắp xếp hành trình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận