Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 617: Là chợ sáng Bạch Hà à?

Chương 617: Là chợ sáng Bạch Hà à?Chương 617: Là chợ sáng Bạch Hà à?
Hai người mới có thể chỉ vì một lần leo núi, lại là hàng xóm mà càng thêm thân thiết.
Bữa sáng đã được bưng lên, Lâm Chu cười rót một ly sữa đậu nành cho Trương Kiến Quân, sau đó mới chậm rãi lên tiếng xoa dịu tâm trạng của chú Trương.
"Cháu đã nhắn tin cho Hoàng Chính Hạo, anh ấy sẽ sắp xếp ổn thỏa ạ. Chú Trương đừng lo."
Nghe cậu nhắc nhở như vậy, Trương Kiến Quân cũng nhớ đến Hoàng Chính Hạo.
Trong tuần lễ đồ nướng kia, ông từng tiếp xúc với người này, năng lực quản lý toàn diện của anh thật sự rất tốt, thích hợp làm người đại diện cho Lâm Chu.
Anh cẩn thận, trung thành, thông minh nhanh nhạy, tâm tư ngay thẳng, đúng là cấp dưới tuyệt vời. Lâm Chu nhìn người cũng khá tốt.
"Vậy thì được rồi, nếu không phải bên này còn khách mời, chú chưa đi được, chắc chắn chú đã đi cùng cháu rồi."
Trương Minh Viễn ngồi đối diện nghe ông nói vậy, rốt cuộc cũng dời mắt khỏi báo cáo công việc hàng ngày, nhìn về phía ba anh.
"Ba, không phải ba nói bọn con đi hưởng tuần trăng mật, ba quản lý công ty giúp con à?"
Ông chỉ muốn ném hết đống công việc này cho anh, bản thân ông thì chạy đi ăn uống miễn phí ở chỗ Lâm Chu.
Trương Kiến Quân lập tức trở nên vui vẻ.
Lâm Chu thấy ánh mắt Trương Minh Viễn, thật sự không nhịn được cười, đáp lại một câu.
"Khi nào chú làm xong có thể đến tìm cháu ạ."
"Còn phải nói! Hai đứa nhỏ này sắp đi hưởng tuần trăng mật rồi. Đến lúc đó bỏ lại một mình chú lẻ loi ở nhà, nếu cháu không đi còn đỡ, chú có thể đến tìm cháu chơi. Nhưng cả cháu cũng chạy đến Bạch Hà xa xôi như vậy, há chẳng phải mình chú cô đơn trơ trọi à."
Ba anh càng lớn tuổi, tâm tư càng rõ ràng.
"Không sao, tuyển thêm quản lý cũng được."
Ra vẻ cả buổi cũng chả có người nào để ý đến anh.
Khó chịul
Trương Minh Viễn thấy một già một trẻ này sắp bàn bạc xong, không duy trì nổi khí thế tổng tài bá đạo của mình nữa.
Chờ bọn họ phân rõ thắng bại của cuộc tranh luận, bữa sáng đã xong.
Trương Minh Viễn tức đến mức trợn to mắt, làm thế mà được à!
Lục Thiển giống Lâm Chu, chỉ cần hai ba con này ở đối diện nhau, cô sẽ lẳng lặng ngồi một bên xem kịch.
Trương Kiến Quân không bỏ qua cơ hội này, xua tay nói.
Hôm nay, các khách mời đều sẽ rời đi.
"Biệt thự đã được dọn dẹp vệ sinh xong, anh có muốn đi xem phòng ở hiện tại của mình ngay bây giờ không?"
Đợi đến khi Lâm Chu ngồi máy bay tư nhân, dẫn theo nhóm quản gia đến Bạch Hà đã là một ngày sau.
Rạng sáng, Hoàng Chính Hạo nhận được tin nhắn từ Lâm Chu, lập tức ra tay cho người mua biệt thự ở Bạch Hà, sắp xếp hành trình. ...
Lâm Chu cũng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về. Sau đó cậu lại hỏi nhóm quản gia Tôn có cùng cậu đến Bạch Hà công tác không.
"Tổng giám đốc Lâm, xe quầy hàng của anh đang ở gara trong biệt thự ạ."
Bọn họ còn phải đi tiễn khách. Sau khi đón nhóm Lâm Chu ở sân bay, nhân viên phụ trách lái xe đưa tất cả mọi người đến biệt thự Hoàng Chính Hạo mới mua.
Ở khu biệt thự cách đường văn hóa Bạch Hà gần nhất.
Lâm Chu nhìn trang trí trong biệt thự, hài lòng gật đầu, cậu thích phong cách đơn giản.
Lần này, cậu dẫn theo quản gia và các dì giúp việc, thế nên Hoàng Chính Hạo sắp xếp nhân viên dọn dẹp biệt thự từ trong ra ngoài sạch sẽ, chỉ là không cử người đến chăm sóc cậu.
Có người quen ở cạnh, Lâm Chu đến thành phố xa lạ cũng có thể thích nghỉ tốt hơn.
So với nhiệt độ bình thường bên trong biệt thự, nhiệt độ âm bên ngoài thật sự làm Lâm Chu thình lình chuyển từ mùa thu sang mùa đông.
"Cậu chủ, vậy cậu đi nghỉ ngơi một lát đi. Chúng tôi thu dọn phòng cho cậu trước."
Đây là lần đầu tiên dì Phương và dì Hứa đi công tác cùng Lâm Chu, lại còn đến nơi xa thế này.
Sau khi đến biệt thự, đừng nói mệt mỏi, ngược lại họ còn vô cùng phấn khích.
Ai cũng khỏe re xách hành lý lên, đi thu dọn phòng cho Lâm Chu.
Quản gia Tôn thì bàn bạc với nhân viên đã đón bọn họ.
Bởi vì phải đi công tác theo cậu đến đây, nên bắt đầu từ tháng 11, Lâm Chu còn tăng lương cho nhóm quản gia và các dì, lập tức ký hợp đồng mười năm, thu nhập một tháng hơn mấy chục ngàn.
Đi theo ông chủ chẳng những có thể đến khắp mọi nơi, còn được ăn món ngon do ông chủ làm. Chỉ mới làm việc ngắn ngủi vài tháng mà tiền lương đã tăng lên mấy chục ngàn một tháng.
Khỏi phải nói, quản gia và các dì nhiệt tình làm việc đến cỡ nào.
Ai cũng hận không thể bán thân cho Lâm Chul
Việc gì cũng có người khác lo, Lâm Chu trở nên nhàn rỗi, không có chuyện gì làm bèn chạy đến gara nghiên cứu xe quầy hàng tuần bày của cậu
Vẫn là xe ba bánh được cải tiến thành xe quầy hàng. Chẳng qua, ngoại trừ mặt bàn trống trải để bày đồ, còn có từng dãy khuôn hình tròn lõm xuống trên tấm sắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận