Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 798. Đây là chuyện gì?



Chương 798. Đây là chuyện gì?




Quan trọng là cầm tay ăn rất ngon.
Còn không béo bằng khuỷu giò, bắp giò.
Người thích ăn da bắp giò, thích khẩu vị đầy đủ vừa vào miệng đã tan ra, miệng đầy protein, mềm dẻo khiến người ta cảm thấy như đang ăn bông gòn.
Nghĩ đến đã thấy tuyệt.
Đúng là mỗi loại có một cách ăn.
Người có túi tiền vừa đủ, một phần cơm chân giò kho cũng có thể ăn ngon.
Thêm một muỗng tương ớt, trộn lẫn thịt với ớt, còn có nước sốt trộn lại với nhau, múc một muỗng, hàm lượng vàng này đúng là vô cùng quý giá.
Quan trọng là có người sốt ruột muốn ăn.
Gọi một phần, nhường lại vị trí phía trước quầy hàng, đứng bên cạnh bắt đầu trộn lên ăn.
Bắp giò mềm nát vỡ ra trong quá trình đó, nhanh chóng trộn lẫn với cơm, cộng thêm nước sốt, mỗi một hạt cơm đều đang lấp lánh, tỏa ra mùi vị.
Ớt đỏ tươi cũng được trộn lẫn đều đặn.
Khiến màu sắc của phần cơm chân giò kho này tăng thêm không ít ánh sáng.
Vị cay của ớt bị hơi nóng của cơm đun nóng, thoáng cái hiện ra vị cay.
Cơm chân giò kho vốn mặn lại tăng thêm ít vị cay.
Khách hàng này cũng là người kiên trì.
Món ngon ở trước mắt còn nhịn được, trộn cơm, bắp giò với ớt từng tí một.
Sau đó mới cầm muỗng lên múc một muỗng dưới ánh mắt chằm chằm của mọi người, đưa vào trong miệng.
Có thêm ớt.
Khiến mùi vị của cơm chân giò kho càng phong phú hơn.
Khiến người ta khó có thể tưởng tượng được vị ngon lan tràn ra ở đầu lưỡi.
Đầu tiên là mùi nước cốt của cơm chân giò kho truyền đến, sau đó là ớt, cuối cùng là mùi thịt lan tràn ra ở trong miệng sau khi nhấm nuốt.
Các loại mùi vị hòa lại với nhau, ăn một miếng chỉ muốn kêu lên là ngon, không dừng nhai lại được.
Hoàn toàn không dừng lại được.
Ăn chưa xong ngụm trong miệng thì mắt đã nhìn chằm chằm vào miếng tiếp theo.
Sau đó vị cay thoát ly khỏi mùi thơm của bắp giò, lưu lại ở trong miệng.
Người bị cay không chịu được hít vào.
"Chậc! Cay quá đi!"
Ăn liền mấy ngụm, khách hàng không biết ăn cay đã bắt đầu tìm nước uống.
Tuy thêm ớt vào khiến mùi vị của cơm chân giò kho phong phú hơn, càng ngon hơn.
Nhưng tương ớt dùng ớt chỉ thiên tươi ngon ngâm ra không phải là người thường có thể chống cự lại được.
"A, ông chủ Lâm không hổ là người đến Tứ Xuyên bày quầy bán hàng, bị ảnh hưởng sâu, làm ớt vừa tươi vừa cay, khiến miệng không chịu được."
Đây là ớt do ông chủ Lâm ngâm.
Dù là người không thể ăn cay đều không nhịn được mà nếm thử một tí.
Không ăn thì luôn có cảm giác tổn thất.
Sau đó nếm được thì lại khó chịu.
Quá cay.
Ăn hít hít bởi vì quá ngon, cay cũng không nỡ dừng lại, mà ăn tiếp.
Đúng là kích thích.
Lâm Chu thấy bọn họ cay đến mức đỏ mặt, bất đắc dĩ cười nói: "Đã nói với mọi người rồi, làm bằng ớt chỉ thiên, rất cay, người không ăn cay được thì đừng thêm, hoặc là bỏ chút thôi, mấy người đúng là!"
Đám khách hàng ở đây, sinh viên chiếm đa số.
Lâm Chu đơm cơm, có cảm giác như dì múc cơm trước cửa căng tin.
Nhìn những sinh viên tham ăn còn phải dặn dò.
Không khác gì phụ huynh quan tâm đứa trẻ.
Trái lại giống như sinh viên trước đó nói, nhìn những người này ăn cơm và cho gà ăn xong, không khác gì nhìn gà ăn cơm cả.
Lúc đó Lâm Chu nghe thấy lời này, buổi tối về nhà nhớ lại, còn đặc biệt lên mạng tìm kiếm.
Rất… rất hình tượng đấy.
"Không được, đây là ớt do ông chủ Lâm làm, không nếm thử thì buổi tối tôi không ngủ ngon được!"

"Đúng vậy, ăn nhiều đồ cay là được."
"Trước đây tôi ăn cay được, nhưng đồ ăn ở căng tin trường đều không cay, ăn nhiều thì không thể ăn cay được đấy."
Lâm Chu nghe thấy lời này thì bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhưng có câu nói không sai, sau khi cậu đến Tứ Xuyên một chuyến thì quả thật làm ớt hơi cay.
Ví dụ hôm nay lúc làm ớt, vốn định dùng ớt chỉ thiên với ớt chuông.
Sau đó làm được phân nửa thì nhớ đến đây không phải là Tứ Xuyên, có lẽ không ăn cay được, mới làm một nửa ớt băm rồi bỏ vào.
Nhưng đối với người không thể ăn cay thì vẫn có tí cay.
"Đúng vậy, sau khi đến Tứ Xuyên một chuyến thì bị ảnh hưởng, đã cho không ít ớt vào."
Lâm Chu suy nghĩ rồi gật đầu xác nhận.
"Nhưng sau khi cho thêm ớt thì càng đã hơn, chẹp! Ngon ghê ngon ghê!"
Có lúc cho thêm ớt, có thêm tí vị cay, mùi của thức ăn sẽ trở nên ngon hơn.
"Vậy tôi cũng cần tí ớt."
Khách hàng phía sau nghe thấy lời nói của mọi người, cũng dứt khoát múc cho mình một muỗng ớt.
Người xếp hàng quá nhiều, Lâm Chu đặt hũ ớt sang bên cạnh, ai muốn thêm ớt thì tự bỏ vào.
Sau đó mọi người nhìn thấy màu sắc của hũ ớt tươi ngon, không kìm được mà cho thêm.
Dẫn đến mọi người đều hít hà.
"Tôi cảm thấy dùng ớt này làm món đầu cá hấp ớt chắc chắn rất ngon, vừa cay vừa thơm, đúng là rất tuyệt." Hết chương 798.



Bạn cần đăng nhập để bình luận