Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 328: Streamer ơi, có phải anh lại muốn xuất gia không hả (1)

Chương 328: Streamer ơi, có phải anh lại muốn xuất gia không hả (1)Chương 328: Streamer ơi, có phải anh lại muốn xuất gia không hả (1)
Mã Minh thở dài xa xăm rồi chuẩn bị xuống live.
Những người xem trong phòng live thấy dạo này tâm trạng của Mã Minh vẫn luôn chùng xuống, thời gian gõ mỡ cũng dài hơn, đều nghi ngờ có phải anh không ăn được bánh cuốn thịt kho của ông chủ Lâm nên lại muốn xuất gia hay không.
"Streamer ơi có phải anh lại muốn xuất gia không thế. Tôi coi mấy buổi livsetream gần đây của anh, cả người giống như là muốn xuất gia bất cứ lúc nào luôn ấy."
"Chứ còn gì nữa, trước đó còn cười nhiều lắm nha, khi nói chuyện còn cầu lễ vật vân vân nữa, gần đây đều vô dục vô cầu luôn rồi."
"Haizz, không ăn được mỹ thực ông chủ Lâm làm, tôi cũng sắp uất ức luôn rồi. Ngày nào cũng nằm mơ đi tìm ông chủ Lâm, chính là tìm không ra."
"Đúng rồi đấy, ông chủ Lâm thực sự rất thần bí, căn bản là không gặp được."
Ba Mã mẹ Mã vẫn luôn cầm điện thoại nhìn lén livestream của con trai đều bị lời nói này dọa sợ cực kỳ.
Hình như đúng là như vậy thật. Gần đây con trai ăn cơm ít đi, lại còn toàn là ăn chay.
Chỉ cần con trai không xuất gia, tìm một công việc yên ổn rồi kết hôn sinh con, vậy thì suốt đời này người làm cha mẹ như bọn họ không còn mong cầu điều gì nữa.
Lời hai người họ nói cũng không được đáp lại.
"Để đề phòng, ngày mai tôi xin nghỉ làm một ngày đi tìm xem sao, coi có thể mua được không."
Mẹ Mã chọc chồng mình bên cạnh, lo lắng hỏi.
"Lão Mã, ông nói xem có phải giống như lời của mấy bạn trên mạng, bởi vì không ăn được bánh cuốn thịt kho nên con trai lại muốn xuất gia không?"
Ba Mã cũng có chút hoài nghi.
Bình thường ở nhà cũng không nói lời nào, chỉ nhốt mình trong phòng livestream lễ Phật.
Bây giờ chỉ cần con trai không xuất gia, đừng nói bánh cuốn thịt kho, cho dù là sơn hào hải vị ông cũng sẽ nghĩ cách mang về.
Sau này ông đi xuống phải ăn nói thế nào với ba mình đây!
Lão Mã sầu cực kỳ.
Họ chỉ có một đứa con trai này thôi. Nếu như nó xuất gia thật, nhà lão Mã bọn họ sẽ không còn người nối dõi đấy.
"Làm như người làm ba mẹ chúng ta đây sẽ hại nó vậy ấy."
"Cái thằng này, sao lại không nghe lời đến mức đó thế. Nó bảo không ra ngoài làm việc, chúng ta cũng đáp ứng rồi. Ở nhà không có chuyện làm, đi thi nhân viên công vụ cũng được mà, thế nào cũng phải suốt ngày lễ Phật, livestream gì gì đó."
Mẹ Mã nhìn chữ livestream đã kết thúc trên giao diện điện thoại di động, không nhịn được than thở.
"Được, cứ làm vậy đi."
"Con cái lớn rồi, có suy nghĩ của riêng mình là chuyện rất bình thường, bà cũng đừng để ý nhiều quá, quản nhiều cẩn thận lại cãi nhau bây giờ."
Từ khi Lâm Chu không bày quầy nữa, ngày nào các tiểu thương xung quanh đây cũng đều bị người hỏi thăm, phiền muốn chết đi được.
Lão Mã bất đắc dĩ thở dài, thực sự là hai bên đều không lấy lòng được mà.
Mẹ Mã thức đến tận bây giờ, hai mắt bà đã buồn ngủ lắm rồi. Bà tắt điện thoại di động, ngả lưng xuống giường nằm ngủ. "Rồi rồi rồi, chỉ có ông là người tốt thôi ha. Tôi ngủ đây."
Ngày hôm sau, lão Mã đi đến bên ngoài chùa Thường Trung từ buổi sáng, hỏi thăm những tiểu thương bán hàng trên cùng con đường ấy về bánh cuốn thịt kho.
Ba Mã ngược lại không cảm thấy việc livestream có vấn đề gì. Bình thường ông cũng xem livestream, mấy người đó kiếm rất nhiều tiền.
"Bánh cuốn thịt kho đổi chỗ bày quầy, đã hai tuần không đến rồi."
Tiểu thương giải thích với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Những lời này, anh cũng không biết mình đã nói bao nhiêu lần nữa.
Lão Mã cảm giác được tiểu thương phiền cực kỳ, đầu tiên là tắt thuốc lá, sau đó mua thêm ít đồ trong quầy, kể từ đó tiểu thương mới nhiệt tình hơn.
Không cần lão Mã hỏi anh ta đã nói cặn kẽ rồi.
"Gần đây số người đến con đường này tìm bánh cuốn thịt kho nhiều vô cùng, nghe người ta nói ông chủ đó còn rất nổi tiếng trong thành phố đấy. Anh lên mạng tìm cái là ra ngay."
"Nghe nói là mỗi tuần lại đổi chỗ bày quầy bán hàng, không có nơi cố định. Chắc chắn không tìm được người ở đây đâu, anh đi chỗ khác mà tìm."
Lão Mã cười nói cảm ơn.
Không ngờ việc tìm quầy hàng bánh cuốn thịt kho lại phiền phức như thế.
Haizz!l
Lão Mã mang tin tức về nhà, thấy con trai còn chưa tỉnh ngủ, bèn một mình lên mạng tìm tòi tin tức vê ông chủ Lâm.
Tìm kiếm từng bài đăng một theo ngày.
Tìm đến hoa cả mắt mới kiếm được một ít tin tức gần nhất.
Có bạn trên mạng nói ông chủ Lâm đang bày quán ở Khẩu thành. Tuần trước là bán ở cao ốc Tử Nguyên. Còn họ thì ở tít thành phố này nên mới không tìm được người. Khả năng cao là ông chủ Lâm vẫn bày quán ở Khẩu thành.
Sau đó còn có bạn trên mạng nói, tuân này ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở núi Thao vân vân.
Ông ghi nhớ tin tức hữu dụng, chuẩn bị chờ con trai tỉnh dậy rồi cho nó xem. Dù sao nó ở nhà cũng rảnh rỗi, còn không bằng đi ra ngoài tìm kiếm ông chủ Lâm cho rồi. Có chuyện để làm thì không muốn xuất gia nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận