Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 262: Anh đừng lấy oán trả ơn (2)

Chương 262: Anh đừng lấy oán trả ơn (2)Chương 262: Anh đừng lấy oán trả ơn (2)
Mã Minh nhìn ngôi chùa cách đó không xa, ánh mắt hoang mang lại hoảng hốt.
Cho đến khi nghe thấy có người hô lên ông chủ Lâm tới!...
Lâm Chu đến nơi, vẫn có khách hàng đã đứng chờ sẵn rồi.
Sau khi thấy Lâm Chu đến, tất cả đều nhanh chóng bắt đầu xếp hàng chỉnh tê.
Sau đó ánh mắt của chú tiểu đứng ở cổng chùa cũng sáng lên, một người chạy đi xếp hàng trước, một người chạy vào trong chùa gọi người.
Không bao lâu sau một loạt tiếng bước chân vang lên, mười mấy hòa thượng cùng nhau chạy ra, lao thẳng đến trước quầy hàng của Lâm Chu để xếp hàng.
Thoáng cái có nhiều hòa thượng đến như vậy, không chỉ Lâm Chu trừng to mắt, người qua đường và các tiểu thương bày sạp xung quanh cũng đều không kìm được bị hấp dẫn.
Bánh cuốn thịt kho này rốt cuộc có mị lực gì mà đến cả hòa thượng trong chùa cũng chạy tới xếp hàng thế, chắc chắn ăn ngon lắm cho coi.
"Hu hu, ông chủ Lâm ơi anh lại phát triển ra khẩu vị mới rồi, đều muốn ăn hết luôn. Anh cho tôi một phần thịt kho, chân giò kho thêm hành lá ớt xanh và rong biển ngó sen kho đi."
Có thêm khẩu vị chân giò kho, còn có bánh cuốn chay, khiến người ta vừa xem cái là hiểu ngay.
Nếu như mua thập cẩm, giá cả của một cái bánh cuốn cũng phải hai ba mươi, nếu mua thêm ly nước, một bữa trưa mà phải trả tận mấy chục lận. Khách hàng của Lâm Chu không phải toàn là người có tiền, cũng có khách hàng không giàu có.
Nhưng giới hạn lượng mua rất không tốt đẹp. Nhiều loại khẩu vị như vậy mà chỉ gới hạn mua hai cái, căn bản là rất khó để chọn.
Ngoại trừ rau trộn ra thì còn có ngó sen và rong biển kho, nguyên liệu nấu ăn càng thêm phong phú, cũng có nhiều sự lựa chọn cho mọi người hơn.
Chỉ có thể lựa chọn cái mình thích ăn trong giới hạn kinh tế thôi.
Bởi vì hôm qua có khách hàng đến mua bánh cuốn chay nên hôm nay thực đơn trên bảng đen của Lâm Chu lại phong phú hơn.
Lâm Chu không ngờ còn có rất nhiều người khó đưa ra lựa chọn.
"Đầu cho cay hết."
Nhìn khách hàng xoắn xuýt hồi lâu, vừa muốn ăn hết tất cả, lại muốn kết hợp tạo ra khẩu vị mới thực sự rất thú vị.
"Cho một phần thịt bò thêm bao tử bò, khoai tây sợi, giá đỗ và tàu hũ ky, thêm rau thơm."
Loại thập cẩm cần bọc nhiều thịt hơn, lúc Lâm Chu cán bánh mì dẹt đều cán cho nó to hơn một chút, nếu không thì không gói hết được.
Chủng loại phong phú, đối với khách hàng trái lại càng khó hơn.
Có tiền đương nhiên không cần bối rối quá nhiều, trừ một số món không thích ăn ra, những thứ khác tất cả đều muốn.
Đối mặt những người chọn món sau đó, cậu đều nói câu muốn ăn cái gì đều thêm vào được.
"Ông chủ ơi một phần thập cẩm bao nhiêu thế?"
Hai vợ chồng liếc nhìn nhau, đều khó hiểu vô cùng.
Ba Mã mẹ Mã thì nhìn con trai đi từ sự thâm trầm ban đầu cho đến vui vẻ, tiến thẳng tới một quầy hàng bán bánh cuốn thịt kho.
Khách hàng lấy điện thoại chuyển cho cậu 64... Lâm Chu tính toán giá cả rồi báo cho khách hàng.
222"
"Trên cơ sở là bánh cuốn thịt kho thêm trứng mặn là 17 tệ, cho thêm ba loại thịt khác thì đều là 5 tệ một phần, tổng cộng là 32.”
Không phải xuất gia à? Tại sao lại đi ăn bánh cuốn thịt kho thế?
Còn có quầy hàng kia buôn bán cũng tốt quá đi, vừa mới đến nơi chưa được ba mươi giây, khách cũng đã xếp thành một hàng dài luôn rồi.
Sau đó hai vợ chồng nhìn thấy một cảnh còn ghê gớm hơn nữa, còn có hòa thượng trong chùa đến đó xếp hàng nữa đấy!
"Bánh cuốn thịt kho này có lai lịch thế nào, ăn vào có thể thành Phật à?”"
Ba Mã bất đắc dĩ liếc nhìn bà vợ ngốc nghếch của mình, làm gì có bánh cuốn thịt kho nào mà ăn vào có thể thành Phật được chứ.
Chắc là do ăn ngon quá, cho nên mới có nhiều người đứng xếp hàng chờ mua như vậy.
"Chúng ta cứ đứng đây nhìn à?”
Mẹ Mã nhìn con trai mình trong đám đông xếp hàng hỏi.
Ba Mã: "Không thì làm gì?”...
Đến trưa, đám người dâng hương trong chùa xong rồi đi ra ngoài, vốn định nếm thử món mì chay nổi tiếng ở chùa Thường Trung, sau đó lại thấy hòa thượng trong chùa đều đến đứng xếp hàng trước một quầy hàng bán bánh cuốn thịt kho.
Khách hành hương không hiểu ra sao, ngó sang bên trái rồi lại nghía sang bên phải, nghĩ nơi mà hòa thượng trong chùa cũng đi ăn chắc chắn có mùi vị cũng không tệ, bèn đi theo nhóm hòa thượng đến phía sau đội ngũ xếp hàng.
Hơn nữa, ngày hôm nay không chỉ có các khách hàng cũ thuộc nhóm khách hàng quầy bánh bao biết Lâm Chu bày quầy bán hàng ở chỗ này.
Người của nhóm khách hàng quầy gà rán cũng đều biết rồi.
Vì thế nên chỉ mới hơn 11 giờ, đội ngũ xếp hàng đã hơn trăm người rồi.
Lâm Chu nhìn khách hàng càng ngày càng nhiều, cảm thấy vô cùng may mắn vì sáng sớm nay mình gặp được chân giò tốt nên mua nhiều mấy cái, chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận