Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 494: Đều là một đám tổ tông! (1)

Chương 494: Đều là một đám tổ tông! (1)Chương 494: Đều là một đám tổ tông! (1)
"Hà hà, không phải cổ vịt cháu mua ngày hôm qua rất thơm à, hôm nay chúng ta cũng ăn mấy món mà người trẻ tuổi các cháu ưa thích, còn có trà sữa người nọ cầm trên tay nữa, chúng ta cũng mua đi, ông có tiền, ông mời."
Chàng trai: ....
Đương nhiên anh biết ông nội mình có tiền, lương hưu còn cao hơn cả tiền lương một tháng của anh nữa, xài cũng xài không hết.
Bây giờ ông nội biết đồ ăn của giới trẻ ngon rồi à.
Lúc trước anh mua hamburger gà rán gì đó mang về, ông nội anh còn nói đó là thực phẩm rác, không có dinh dưỡng, không cho phép ăn món này món kia.
Bây giờ đã nếm được hương vị rồi nhỉ.
Chậc chậc chậc -
Vẫn là ông chủ Lâm trâu bò.
nạn
"Vậy được rồi, cứ thế mà đi thôi."
“Quách Cường, đi xem kịch không?”
Sau đó anh ngẫm nghĩ, giữa việc gọi hay không gọi anh em, anh chọn gọi.
Chàng trai nhớ nhung món cổ vịt ông chủ Lâm làm, gọi ông nội rồi chuẩn bị đến đó.
Đang là lúc tan tầm nghỉ ngơi, Quách Cường lập tức trả lời.
Vừa ra tay là thay đổi tư tưởng của một người bảo thủ như ông nội anh luôn.
Quách Cường ngạc nhiên, giới trẻ lướt web, có ai không lướt đến video của ông chủ Lâm chứ, anh lập tức gọi điện thoại.
Chàng trai thật sự không thích xem kịch, nhưng anh thích ăn!
Vì vậy anh chỉ trả lời một câu: "Phố ăn vặt bên ngoài sân diễn kịch có ông chủ Lâm đang bày quầy bán hàng."
"Gì vậy, mày thích xem kịch từ hồi nào thế?"
"Gửi địa chỉ đi, tao đến ngay."
"Thật hay giả thế, chính là ông chủ Lâm nấu món Tây phối đèn Xô-na rất hot trên mạng đó hả?"
"Đúng thế, tối hôm qua tao đi xem kịch gặp được, đang bán vịt kho, thơm lắm luôn, ăn ngon đúng y như lời đồn."
Gửi tin nhắn cứ chậm rì rì, còn không bằng gọi điện thoại luôn, vừa nhanh và tiện.
Chàng trai nhìn vào chiếc điện thoại bị ngắt bất đắc dĩ lắc đầu, tính tình này thật đúng là nóng nảy. ...
Bầu gánh vừa lẩm bẩm, vừa tìm quầy cổ vịt.
Các diễn viên đang hoá trang, bầu gánh đã bị giục đi ra tìm cổ vịt.
Lát nữa phải diễn nên không ăn cay được, ngày hôm qua nếm thử vị thì không sao, bây giờ còn chưa diễn xong, muốn ăn thả ga thì chắc chắn phải ăn loại không cay.
Còn cố ý dặn dò mua loại không cay.
Rời khỏi sân diễn kịch, hai bên đường bên ngoài đều là quầy ăn vặt.
Ngày hôm nay trước khi biểu diễn, các diễn viên đoàn hí kịch vẫn còn nhớ thương món vịt kho ngày hôm qua không mua được, đặc biệt dặn dò bầu gánh đi mua một ít.
Đều là một đám tổ tông!
Diễn xong còn muốn ăn vịt kho, còn nói gì mà ăn ngon cực kỳ, ngày hôm qua tan cuộc không mua được, ngày hôm nay phải đi mua ngay trước khi mở màn. Vẫn ở vị trí cũ, Lâm Chu đã mở quầy rồi.
Buổi diễn kịch bắt đầu lúc 7 giờ, quầy ăn vặt ven đường đều phải đến bày quầy hàng sớm.
Vừa vặn buổi tối, nhiều người không có việc gì làm, dù không xem kịch nhưng thấy bên này náo nhiệt cũng muốn đến dạo chơi.
Người đông đúc, chính là lúc quầy ăn vặt buôn bán tấp nập nhất.
Có cơ sở ngày hôm qua, hôm nay Lâm Chu vừa đến thì đã có khách hàng đứng một bên chờ đợi từ trước rồi.
Thấy Lâm Chu đến, anh vui vẻ xông tới.
"Ông chủ, anh tới rồi, món cổ vịt hôm qua ngon quá, tôi chưa từng ăn món ngon như vậy, hôm nay bán cho tôi nhiều một chút nhá.'
Sắc trời hơi tối, Lâm Chu dừng quầy xe xong thì bật đèn trên xe.
Sau đó cậu vừa nói chuyện với khách hàng vừa bày ra từng loại vịt kho đã chuẩn bị xong.
Ngày hôm qua kho không đủ bán, ngày hôm nay cậu chuẩn bị nhiều một chút.
Loại thịt có cổ vịt, tim vịt, gan vịt, cánh vịt, chân vịt...
Loại chay không nhiều lắm, chỉ tăng thêm một món tàu hũ ky.
Từng loại được bày ra, số lượng đều rất nhiều, dáng vẻ đầy ắp khiến người khách hàng đầu tiên nhìn mà lòng tràn đầy vui mừng.
Mùi kho thơm phưng phức lan tỏa khắp con phố này, thu hút mỗi một người đi ngang qua.
Chẳng mấy chốc, có rất nhiều người tập trung trước quầy hàng của Lâm Chu.
Lâm Chu bày quầy hàng xong, đến lúc có thể bán hàng, vị khách hàng đầu tiên đã nôn nóng chọn món rồi.
"Cổ vịt, chân vịt, đầu vịt, rong biển, tàu hũ ky mỗi loại hai cân rưỡi."
Lâm Chu gật đầu, nhanh chóng cầm túi gắp cho khách hàng rồi đặt lên cân.
Một túi lớn đầy ắp, khách hàng vô cùng hài lòng xách vê.
Mang thực phẩm chín này ra ngoài bán, tốc độ bán hàng vẫn rất nhanh, cơ bản không cần xếp hàng, từng người từng người chờ mua là được.
Không bao lâu sau, bầu gánh một đường tìm tới đây ngửi mùi thơm của vịt kho, tò mò xông đến.
Ngửi mùi này thật sự rất thơm, khó trách có thể khiến cho các diễn viên nhớ mãi.
"Ông chủ, món kho bán thế nào đấy?"
Lâm Chu: "Giá cả được ghi chú trên từng loại khác nhau."
Bầu gánh đếm số người của gánh hát, sau đó ông vung tay, lập tức mua mấy loại không cay mỗi loại một cân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận