Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 569: Quây bánh bao bị bắt chước (2)

Chương 569: Quây bánh bao bị bắt chước (2)Chương 569: Quây bánh bao bị bắt chước (2)
Thế là sau này ông chủ quầy xiên que chiên không khuyên nữa.
Dù sao thì ăn khổ rồi rất nhanh sẽ đi thôi.
Chờ đến khi Lâm Chu dựng quầy bánh bao, bắt đầu hấp lên, mùi thơm quen thuộc lan tỏa khắp công viên Hoa Quả Sơn.
Mặt mày ông chủ quầy xiên que chiên bên cạnh cứng đờ, cảm thấy có gì đó sai sai.
Sao anh ta thấy mùi thơm này quen thuộc quá vậy?
Ông chủ quầy xiên que chiên không quá để ý Lâm Chu, ngửi được mùi thơm quen thuộc này mới quay đầu nhìn về phía cậu.
Đây...
"Ông chủ Lâm?"
Dọa người quá trời!
"Chào anh."
"Quàot"
Câu trả lời của cậu hoàn toàn hù dọa ông chủ quầy xiên que chiên.
Lâm Chu nhận ra quầy xiên que chiên này. Đối phương cũng có mặt vào lần đầu tiên cậu đến đây bán bánh bao, nhẹ nhàng lên tiếng chào hỏi.
Là ông chủ Lâm thật kìa!
Lâm Chu nghe được xưng hô quen thuộc, đôi tay đang bận rộn chợt khựng lại, quay sang lập tức trông thấy ông chủ quầy xiên que chiên đang nhìn mình với vẻ mặt kinh ngạc.
"Tôi muốn ăn bánh bao nên trở lại bán một ngày."
"Ông chủ Lâm trở lại bày quầy bán hàng à?"
Sau khi xem xét kỹ càng, xác nhận người này là ông chủ Lâm thật, ông chủ quầy xiên que chiên lập tức quảng luôn quầy hàng của mình ra sau đầu, bước nhanh đến trước mặt Lâm Chu.
Anh ta vốn nhìn những người bắt chước đến quen, bỗng có một ngày đụng phải người thật, chuyện này thật sự làm người ta khó mà tưởng tượng.
"À, nếu không ai tìm đến mua thì tôi sẽ không giới hạn số lượng. Nếu nhiều người đến thì chắc chắn sẽ giới hạn."
"Thế thì tốt quá, cậu có giới hạn số lượng không?"
Ông chủ quầy xiên que chiên vừa là đồng nghiệp của cậu vừa là một trong những người đầu tiên ăn bánh bao. Anh ta không thèm để ý quây hàng của mình nữa, chỉ chăm chăm chiếm giữ vị trí đầu tiên.
Lâm Chu không giữ bí mật, cứ thế nói thẳng.
Lâm Chu biết cách nói chuyện.
Ngày nào cũng nhảy quảng trường, bà giữ dáng người cực kỳ tốt.
Quý bà Vương Truyền Quyên rất lâu không ăn được bánh bao ngon lành do ông chủ Lâm làm, hiện giờ đã duy trì cân nặng thành công.
Bên đó là nơi để mọi người nhảy quảng trường.
Không lâu sau, mùi thơm bánh bao bay khắp quảng trường công viên.
Suốt mùa hè này, bà không béo lên cân nào.
Nhìn xem, câu trả lời này vô cùng chặt chẽ.
Lúc này, bà đang nhảy, chợt ngửi thấy mùi thơm bánh bao thì thở dài thườn thượt. "Đây là quầy bánh bao thứ mấy trong tháng rồi?"
Dì đang nhảy bên cạnh suy tư một lát mới trả lời: "Đây là quầy đầu tiên trong tháng 11 này."
"Lần này tôi nhất định không mắc mưu bị lừa gạt nữa đâu. Lần nào lần nấy đều rất khó ăn, không ngon như bánh bao ông chủ Lâm bán trước đó gì cả."
"Tôi đã sớm không ăn thử rồi, là chị không tin tà, cứ nhất quyết phải đi ăn thử mấy cái bánh bao kia. Khỏi cần nhìn, chỉ ngửi mùi thôi đã biết chắc không ra khoai ra ngô gì rồi."
Các bác gái nhảy quảng trường ở đây đã bị những quầy bánh bao bắt chước ở cổng Hoa Quả Sơn lừa gạt rất nhiều lần.
Mỗi lần nhìn thấy quầy bánh bao mới, mọi người đều phấn khởi hừng hực lao đi mua.
Đến khi ăn vào miệng, không nói tới chuyện có sánh được với ông chủ Lâm làm hay không, thậm chí còn dở hơn bánh bao bình thường. ...
Nói thì nói thế.
Nhưng khi nhân bánh bao được hấp chín, mùi thơm tản đi trong không khí.
Quý bà Vương Truyền Quyên không nhịn nổi nữa, định mua ăn thử.
Dì bên cạnh thấy bà ngừng động tác nhảy múa, định rời đội ngũ thì biết ngay người này lại muốn đi mua bánh bao.
Dì thừa nhận bánh bao do cậu nhóc trước đây làm ăn ngon thật.
Nhưng bánh bao sau đó đều không ngon chút nào.
Có bánh bao thậm chí còn không phải người bán tự tay làm, mà là hàng bán thành phẩm đông lạnh mua trên mạng. Lúc bày quầy bán hàng chỉ cần cho vào nồi hấp chín là được.
Mùi vị kia có chỗ nào gọi là ngon đâu!
Mỗi lần mọi người ăn thử đều bị những cái bánh bao bán thành phẩm kia làm đau lòng.
Thế nên các dì nhảy quảng trường khác thấy quý bà Vương Truyền Quyên rời đi, dù các dì cũng ngửi được mùi thơm bánh bao nhưng không ai đi theo.
Từ khi quý bà Vương Truyên Quyên ăn được bánh bao Lâm Chu làm, bà đã yêu thích món bánh bao này.
Thế nên, dù bà biết bánh bao đang được bày bán ở Hoa Quả Sơn lúc này không phải bánh bao trước đó, nhưng vì yêu thích nên vẫn không nhịn được mua một cái nếm thử.
Một cái bánh bao cũng không đắt.
Chờ đến lúc Vương Truyền Quyên đi theo mùi thơm đến trước quầy hàng của Lâm Chu, nhìn Lâm Chu quen mắt như thế, lập tức hô lên rồi chạy ào đến.
Tiếng hô này nhanh chóng thu hút người qua đường vốn không chú ý đến quây hàng của Lâm Chu.
"Là ông chủ Lâm đúng không? Ây gù má ơi, dù cậu có hóa thành tro tôi cũng nhận ra được nhai"
Vương Truyền Quyên vừa chạy đến vừa tươi cười, nhiệt tình lôi kéo Lâm Chu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận