Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 436: Giống hệt một tên tội phạm! (1)

Chương 436: Giống hệt một tên tội phạm! (1)Chương 436: Giống hệt một tên tội phạm! (1)
"Tổng giám đốc Hồ, bò bít tết này có giống mùi vị anh thường ăn không?"
"Tổng giám đốc Hồ, bình thường anh ăn bò bít tết có người thổi kèn Xô-na bên cạnh không?"
"Tổng giám đốc Hồ..."
Nghe từng tiếng gọi nối tiếp nhau truyền đến và âm thanh chụp ảnh tanh tách.
Khoảnh khắc này, tổng giám đốc Hồ thật sự không nhịn nổi nữa.
Anh ta lập tức quay đầu nhìn trợ lý của mình.
Nháy mắt ra hiệu dữ dội.
Trợ lý thấy vậy tức khắc hiểu rõ.
Sao người này ngồi ăn mà còn đội mũ trùm đầu nữa?
Sau đó đưa nó cho tổng giám đốc Hồ. Thứ đó thoạt nhìn giống như một chiếc tất.
Giống hệt một tên tội phạm!
Chỉ để lộ đôi mắt và cái miệng ra ngoài.
Tổng giám đốc Hồ nhận lấy cái gọi là tất này, kéo giãn ra hai ba lần rồi đội lên đầu trước ánh mắt bao người.
Cảnh tượng bất ngờ xuất hiện này khiến mọi người xung quanh nhìn đến ngây người.
Trong phút chốc, anh ta lấy một thứ ra khỏi chiếc cặp hồ sơ trong tay mình.
"May mà tôi có chuẩn bị trước!"
"Mọi người nhận nhầm người rồi! Tôi không phải tổng giám đốc Hồ. Mọi người hiểu lầm thôi!"
Nói xong câu này, anh ta nhìn Trương Minh Viễn đang trợn mắt há hốc mồm, cười khẽ.
Lại thấy tổng giám đốc Hồ đội mũ trùm đầu xong thì mạnh mẽ hiên ngang nhìn đám người vây xem, lớn tiếng nói.
Sao đi ăn bò bít tết còn mang theo mũ trùm đầu chi vậy?
Trên thực tế, không chỉ mình anh trợn tròn mắt mà Lâm Chu và những người khác ở xung quanh cũng ngây ngẩn cả người.
Không phải chứ
Trương Minh Viễn chứng kiến cảnh tượng này chợt đơ người.
Anh mang theo thì cứ mang đi.
"Má ơi."
Một lát sau.
Sau khi đám đông xung quanh choáng váng xong.
Khá khen cho màn bịt tai trộm chuông!
"Ha ha ha ha!"
Nhưng rõ ràng đã bị người ta nhận ra rồi, anh còn trùm lên?
"Cười chết tôi rồi."
"Mũ trùm đầu? U là trời!"
Thoáng chốc, mọi người quanh đó đều chao đảo.
Ai nấy cười ngặt nghẽo đến xỉu ngang xỉu dọc.
Ngay cả những khách hàng đang ăn bò bít tết khác cũng mắt chữ A mồm chữ O0.
Nhưng mà tổng giám đốc Hồ đội mũ trùm đầu không quan tâm đến chuyện này. Bịt tai trộm chuông cũng được, mất bò mới lo làm chuồng cũng chả nhằm nhò gì.
Dù sao anh ta đã đội mũ trùm đầu lên rồi, còn có thể sao nữa?
Tổng giám đốc Hồ không hề để ý đến việc đám người xung quanh đang cười cợt.
Thời gian thoáng trôi qua.
"Tổng giám đốc Trương, mũ trùm đầu của tổng giám đốc Trương đâu?"
"Tổng giám đốc Trương, tổng giám đốc Hồ đã đội mũ trùm đầu lên rồi kìa, của anh đâu?"
"Tổng giám đốc Trương, anh xem tổng giám đốc Hồ đội mũ trùm đầu có giống tội phạm không."
"Tổng giám đốc Trương..."
Trông thấy một màn này, Trương Minh Viễn luống ca luống cuống.
Anh vội hỏi trợ lý của tổng giám đốc Hồ:
“Cậu còn không? Cho tôi một cái với!"
"Còn đây ạt"
Trợ lý có một cái dự phòng, lập tức lấy ra đưa cho Trương Minh Viễn.
Trương Minh Viễn nhận lấy, trơn tru trùm lên đầu.
Thôi đừng nói gì nữa!
Lúc đầu anh còn đang vô cùng lúng túng, xấu hổ.
Vừa trùm cái mũ này lên đầu.
Không biết có phải do cái mũ này ép chặt khiến lưu lượng máu lên não tăng tốc, nói cách khác là gây ra áp lực hay không.
Đầu óc anh nhanh chóng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Da mặt cũng dày thêm một chút.
Sau khi hai người đều đội mũ trùm đầu lên, Trương Minh Viễn và tổng giám đốc Hồ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Cả hai chợt không kìm được cười ha hả.
"Nào, cạn ly chứ?!"
Tổng giám đốc Hồ thuận thế nâng ly rượu lên.
"Được!"
"Cụp!"
Hai ly rượu cụng vào nhau phát ra âm thanh trầm thấp.
Ly nhựa này không có tiếng vang thanh thúy như ly thủy tinh.
Trương Minh Viễn và tổng giám đốc Hồ cùng nhau uống rượu. Lâm Chu thấy vậy, cảm thấy thích thú.
Cậu thầm nghĩ:
Mũ trùm đầu này đúng là đồ tốt!
Một bên khác, đám người Dương Hằng hôm qua có mang theo mũ trùm đầu nhưng hôm nay thì không, ánh mắt dần trở nên mê mang.
"Mày nói coi nếu tao đưa video này cho ba tao xem, ba tao có cho rằng đây là sản phẩm photoshop không?"
Thẩm Thừa Việt như có điều suy nghĩ hỏi.
"Chưa chắc, bữa ăn Tây kèn Xô-na này hot như vậy mà. Huống chi ba mày còn lướt đến video mày ăn ở đây rồi. Chắc chắn đáng tin."
Dương Hằng sờ cằm trả lời. Thẩm Thừa Việt:...
"May mà hôm nay tụi mình không mang theo mũ trùm đầu. Nếu không đụng hàng với tổng giám đốc Hồ Đạt rồi."
Quần chúng vây xem tại hiện trường trò chuyện sôi nổi.
Khi video quay lại cảnh tổng giám đốc Hồ Đạt và tổng giám đốc công ty vật liệu xây dựng Vinh Bang đến ăn bò bít tết, nghe thổi kèn Xô-na bị lan truyền.
Bộ phận PR của hai công ty nhận được tin tức trong chớp mắt.
Trợ lý hai bên vội vàng báo tin.
Trương Minh Viễn và tổng giám đốc Hồ không chịu được ánh mắt dòm ngó của đám người vây quanh, nhanh chóng xử hết bò bít tết và rượu vang trên bàn rồi định rút lui.
Khi ăn, nhiệt độ còn sót lại của miếng bò bít tết giúp làm nóng phần bên trong miếng thịt đến gần chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận