Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 676: Rất nhiều người khu vực phía bắc đi Bạch Hà tìm ông chủ Lâm (2)

Chương 676: Rất nhiều người khu vực phía bắc đi Bạch Hà tìm ông chủ Lâm (2)Chương 676: Rất nhiều người khu vực phía bắc đi Bạch Hà tìm ông chủ Lâm (2)
Chỉ cần có thể ăn được canh miến mà ông chủ Lâm làm, đặt chuyện còn lại qua một bên đã.
"Không sao, tôi thường xuyên đến Bạch Hà công tác, có hội viên ở rất nhiều khách sạn, đến lúc đó tôi sẽ hỏi giúp cô."
Thời gian nói mấy câu, đầu tiên Từ Tiểu Soái biểu đạt hành trình của hai người giống nhau, sau đó anh rất quen thuộc với Bạch Hà, lại cực kỳ tỉ mỉ phát hiện Tiểu Du tới rất gấp, khẳng định không chuẩn bị chu toàn mọi thứ.
Thuận lợi kéo gân quan hệ giữa hai người.
Đợi đến lúc xuống máy bay, hai người nói chuyện suốt dọc đường.
Đôi bên đều có thiện cảm, thuận theo tự nhiên cùng đi tìm ông chủ Lâm.
"Chúng ta đi bên ngoài đi, sẽ có xe tới đón chúng ta, hiện tại bốn giờ, đi thẳng đến chợ sáng xếp hàng chờ ông chủ Lâm ra quầy đi."
Từ Tiểu Soái ga lăng giúp Tiểu Du xách hành lý, ra khỏi sân bay thì chủ động sắp xếp lịch trình.
Tài xế đến đón người ngồi hàng trước với trợ lý, đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đều có cảm giác mình rất dư thừa.
Mấy người cứ như vậy lên xe riêng, đi đến chợ sáng Bạch Hà.
Sao đã tình cờ gặp gỡ tình yêu rồi?
Mới mấy tiếng đồng hồ, ở nơi anh ta không nhìn thấy, giám đốc Từ đã xảy ra chuyện gì vậy.
Trợ lý đi theo phía sau với biểu cảm hoài nghi nhân sinh.
Bầu không khí mờ ám giữa hai người thật sự khiến người ta chen vào không lọt.
Tiểu Du không có ý kiến.
Trước khi xuất phát Từ Tiểu Soái đã xem một vài video ông chủ Lâm bày quầy hàng tuần này.
"Hiện tại chúng ta đến chợ sáng xếp hàng có thể đã hơi muộn, người địa phương cũng biết ông chủ Lâm bày quầy hàng ở chợ sáng, có thể bọn họ sẽ lựa chọn xếp hàng ăn canh miến từ lúc trời chưa sáng để không làm lỡ thời gian của khách du lịch, trời sáng rồi thì khách du lịch sẽ đông hơn."
Tiểu Du khiếp sợ: "Hả!? Tôi còn tưởng rằng rạng sáng mình xuống máy bay rồi đi tìm ông chủ Lâm, đến lúc đó khẳng định là nhóm khách hàng đầu tiên cơ."
Trên xe Từ Tiểu Soái nhìn thời gian nói:
Cô mở di động xem bản đồ còn bao lâu mới đến chợ sáng Bạch Hà.
"Có thể không phải nhóm đầu tiên, nhưng có khả năng ăn được."
Tiểu Du vốn không sốt ruột bị anh nói như vậy, cũng hơi sốt ruột.
Có thể là cùng ở tỉnh Bạch Long Giang, anh có thể lướt được một vài video do người địa phương Bạch Hà đăng, biết một vài người địa phương do không muốn cướp miếng ăn với các khách du lịch, nhưng lại muốn ăn canh miến của ông chủ Lâm thì làm sao đây, thế là bọn họ đến sớm hơn.
Sân bay cách chợ sáng một khoảng, nhìn chiếc xe chậm rãi di chuyển đến mục tiêu, lòng Tiểu Du hận không thể lập tức bay qua đó.
Lúc người phương bắc bọn họ đến Bạch Hà chơi cũng không có đãi ngộ này.
Trừ Tiểu Du thích thú xem, Từ Tiểu Soái nhìn lại hơi đau răng, anh đến Bạch Hà đã nhiều lần, có lúc nào thấy qua kiểu này đâu.
Chợ sáng rạng sáng ba giờ, vì để chăm sóc khách du lịch đã gắn thêm rất nhiều ánh đèn, suốt đường đi, giữa những cái cây đều có treo đèn màu, đèn lồng, khiến người nhìn đến hoa cả mắt.
Chờ lúc bọn anh đi vào chợ sáng, kéo hành lý đi thẳng đến cuối cùng.
Màu sắc rực rỡ này không khác gì con công xòe đuôi. Anh không nhịn được chậc chậc hai tiếng. Từ Tiểu Soái thấy dáng vẻ cô cứ nóng lòng, trong mắt cũng không giấu được nụ cười.
"Quào, mới sáng sớm đã đông người thế á."
Tiểu Du nhìn quầy hàng đang bận rộn hai bên ngã tư đường, đôi mắt long lanh cực kỳ rõ ràng trong đêm tối.
Bởi vì có rất nhiều khách đã xếp hàng khi chưa tới thời gian chợ sáng buôn bán, dẫn đến thời gian buôn bán của một vài cửa tiệm cũng sớm hơn.
"Quào, giờ này đã đông người thế này rồi!"
Tiểu Du nhìn những người xếp hàng, xem như có nhận thức rõ ràng đối với độ nổi tiếng của ông chủ Lâm.
Cô chưa từng ăn thử tay nghề của ông chủ Lâm, chỉ lướt được trên mạng thôi. Nên cô rất tò mò với việc một nhóm khách hàng đuổi theo ông chủ Lâm khắp nơi để dùng bữa, muốn trải nghiệm một chút.
Không ngờ sớm như vậy, ông chủ Lâm còn chưa bày quầy đã có mấy chục người đang xếp hàng phía trước.
Trong đám người, mọi người tụ năm tụ ba, vừa nhìn là biết có quen nhau, nghe bọn họ nói chuyện phiếm hình như đều là khách hàng ruột của ông chủ Lâm.
"Đuổi nhanh đuổi chậm cũng xem như đã đuổi kịp rồi."
"Chứ gì nữa, video của Bạch Hà vừa đăng lên tôi đã lập tức đặt vé sau đó đến đây."
"Cười chết, trong nhóm còn nhiều người chưa đến lắm, nói đóng gói giúp một phần mang về, sao mà được, ông chủ Lâm nhìn thấy chúng ta, có lẽ muốn giới số lượng rồi."
"Anh nói đúng, hay là chúng ta ngụy trang đi, đừng để ông chủ Lâm nhận ra?"
"Đông người như vậy, ông chủ Lâm nhìn cũng biết phải giới hạn số lượng mà, anh nghĩ gì đấy!"
Mấy khách hàng ruột Giang Đông tụ lại, hơi cóng chân, nhưng nụ cười trên mặt không ngừng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận