Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 843. Nhiệm vụ ngắn gọn như vậy thôi á? (2)



Chương 843. Nhiệm vụ ngắn gọn như vậy thôi á? (2)




Người khác còn chưa ngủ.
Bị tiếng thông báo của nhiệm vụ đánh thức.
[Nhiệm vụ tuần này: mời ký chủ tự nghiên cứu ra khẩu vị trà sữa, đi đến cửa siêu thị Thắng Lợi bày quầy bán trà sữa, không ít hơn năm loại trà sữa.]
[Công thức: <Phương pháp chế biến trà sữa>]
[Nhận / từ chối]
Cậu vừa mở ra xem thử, nhiệm vụ ngắn gọn như vậy thôi á?
Thời gian khi nào, bán bao nhiêu ly cũng không quy định cụ thể?
Nhiệm vụ chỉ quy định cậu phải tự nghiên cứu ra khẩu vị trà sữa, không ít hơn năm loại.
Cậu vẫn là lần đầu tiếp xúc với nhiệm vụ như vậy.
Lâm Chu cảm giác có một tia mới mẻ.
Nhiệm vụ bày quầy hàng cứ lặp lại mãi, cậu cũng sẽ cảm thấy nhàm chán. Ngẫu nhiên xuất hiện một nhiệm vụ khác biệt cũng khá thú vị.
Lâm Chu nhận nhiệm vụ, sau đó ấn mở chi tiết nhiệm vụ.
Phía trên còn có bản đồ địa điểm nhiệm vụ cụ thể, cứ định vị qua đó là được.
Địa điểm thành phố không ở Cáp Nhĩ Tân, cái này đại biểu cho một tuần mới bọn họ phải đổi chỗ.
Một thành phố nhỏ tuyến bốn chưa từng nghe.
Lâm Chu gửi tên thành phố cho Hoàng Chính Hạo, vẫn sắp xếp nơi ở như cũ.
Sau đó nói cho quản gia Tôn và những người khác rồi Lâm Chu hoàn toàn rơi vào trong giấc ngủ.
Quản gia Tôn và những người khác đọc được tin nhắn, trong lòng cũng có tính toán.
“Thành phố Lật ở đâu?”
Tiểu Lý xem tin nhắn nhóm, nghi hoặc ấn mở vị trí, cũng không biết.
“Đến lúc đó đi theo định vị là được rồi.”
“Có lý, cháu rửa chén cho, chú Tôn, dì Phương mọi người đi ngủ trước đi.”
Mỗi lần đều là anh ăn nhiều nhất, nếu không làm việc thì Tiểu Lý rất ngại, cho nên một vài chuyện anh có thể làm, anh đều giành làm.
“Được, vậy bọn tôi đi ngủ sớm một chút, sáng sớm mai làm sữa đậu nành bánh quẩy cho mọi người ăn.”
Từ sau tuần làm đậu hũ, dù đi tới đâu quản gia Tôn cũng thích mang theo cối đá này.
Cho dù là làm đậu hũ hay là xay sữa đậu nành, mùi vị đều ngon hơn máy xay sinh tố.
Tần suất dùng đến vẫn khá cao.
Vừa vặn có Tiểu Lý ở đây, sức lực lớn, xay cũng không tốn sức.
“Okie~”
Tiểu Lý không kén ăn, cái gì cũng ăn.
Cộng thêm Lâm Chu làm ông chủ của mọi người, kỹ năng nấu ăn tuyệt vời.
Quản gia Tôn và những người khác vì để ông chủ không ghét bỏ tay nghề của bọn họ, đều cực kỳ dụng tâm làm ra món ăn. Khiến hiện tại Tiểu Lý chướng mắt với mấy món bán bên ngoài.
Mỗi ngày ăn cực kỳ ngon.
Bình thường đều tìm thời gian rèn luyện, sợ ăn nhiều không rèn luyện, béo ra ảnh hưởng thân thủ, đến lúc đó bị sa thải thì xong đời.
Đảo mắt đã tới ngày hôm sau.
Sáng sớm trong biệt thự đã tràn ngập mùi thơm của món ăn.
Sau khi Lâm Chu thức dậy nhìn thấy quản gia Tôn chuẩn bị bữa sáng, cũng tự mình ra tay nấu một nồi cháo trứng muối thịt nạc cho mọi người.
Không tốn công còn ngon.
Kết hợp với sữa đậu nành và bánh quẩy, đơn giản lại không mất đi vị ngon.
Vừa ăn, mọi người vừa tán gẫu về chuyện bày quầy hàng tuần này.
“Cậu chủ tuần này định bán gì? Có cần chuẩn bị trước không?”
Quản gia Tôn thấy Lâm Chu chẳng lo lắng gì, ngược lại còn sốt ruột trước.
Thật sự ứng với câu: hoàng thượng không vội thái giám đã gấp.
“Bán trà sữa, không gấp. Hôm nay chúng ta đi mua thử mấy loại trà sữa đang hot trên thị trường về uống thử trước xem sao.”
Nhiệm vụ tuần này cần bản thân cậu nghiên cứu tra khẩu vị trà sữa, còn phải không ít hơn năm loại.
Tục ngữ nói rất hay, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Một người không uống trà sữa như cậu, hiện tại đi nghiên cứu trà sữa, tối thiểu phải biết hiện tại trà sữa trên thị trường như thế nào.
Vì thế sau ăn sáng xong, đợi đến chín, mười giờ, các quán trà sữa lần lượt mở cửa, bọn họ tụ ở phòng khách nghiên cứu gọi món.
“Đây là cái gì, … trà sữa trân châu ngon đến muốn khóc?”
Lâm Chu gian nan đọc ra cái tên này, cũng có cảm giác hơi ngại.
Cậu không thường uống trà sữa, ấn tượng đối với trà sữa chỉ dừng lại ở trà sữa trân châu, trà sữa thạch dừa, trà sữa đậu đỏ kiểu vậy.
Từ lúc nào tên của trà sữa đã tiến hóa thành như vậy?
“Ặc...”
Người đang ngồi đều không thích uống trà sữa.
Nhìn một vòng, từ trong cái tên này cũng không đoán được đây là trà sữa gì.
“Không biết, gọi một ly về xem?”
Lâm Chu gật đầu, gọi một ly.
Sau đó lại nhìn một ly tên là sữa dừa tươi đông lạnh.
Đây lại là cái gì?
Trà sữa còn chưa uống được, không ngờ bị những cái tên này làm khó trước.
Lâm Chu không hiểu nổi, dứt khoát đổi tiệm khác.
Sau đó lại nhìn thấy, gì mà trà chanh giã nát tra nam.
Trà chanh thì cậu biết, một loại trà hoa quả.
Nhưng tại sao phải gọi là trà chanh giã nát tra nam?
Giã nát là ý gì?
Cảm thấy cơn đau đầu đã lâu không gặp ập tới, Lâm Chu đơn giản không thèm nghĩ nữa, dựa theo lượng tiêu thụ gọi mười ly về. Hết chương 843.



Bạn cần đăng nhập để bình luận