Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 683: Sau này, Bạch Hà sẽ là quê hương thứ hai của cậu! (1)

Chương 683: Sau này, Bạch Hà sẽ là quê hương thứ hai của cậu! (1)Chương 683: Sau này, Bạch Hà sẽ là quê hương thứ hai của cậu! (1)
Lâm Chu nghe Bạch Hà sắp xếp mọi việc để cậu bày quầy bán hàng, thật sự có cảm giác được ưu ái mà vừa mừng vừa lo.
Còn cả cảm giác được xem trọng.
Từ khi lên tin tức, cậu chỉ ra ngoài mua đồ ăn một lần, lúc đó chủ quầy nhận ra cậu, nói gì cũng không chịu lấy tiền, nói nhờ cậu bày quây bán hàng ở Bạch Hà nên nền kinh tế của Bạch Hà mới phát triển, thu hút rất nhiều người đến nơi này du lịch. Thế nên chủ quầy nhất quyết không chịu lấy tiền cậu.
Khiến Lâm Chu không biết làm sao, cứ ném tiền lại rồi xách theo đồ ăn vọt chạy.
Sau đó, việc mua đồ ăn đều giao lại cho quản gia Tôn.
Không ngờ người Bạch Hà có thể nhiệt tình đến mức này, không chịu nổi, thật sự không chịu nổi mà.
Bây giờ, cậu thấy bọn họ còn suy nghĩ cho khách hàng xếp hàng trước quầy hàng tận tình như thế, đúng là không còn chỗ nào chê.
Sau này, Bạch Hà sẽ là quê hương thứ hai của cậu!
Bởi vì vừa mở nắp nồi ra chính là canh thịt dê, thịt bò hâm nhừ ngon lành, màu trắng sữa tươi sáng, tỏa ra mùi thơm không gì sánh bằng. Sau khi hâm nóng, mùi thơm còn lan đi khắp nơi.
Dù nhiệm vụ yêu cầu mỗi ngày bán hai trăm phần canh miến, nhưng có quá nhiều khách hàng, Lâm Chu chuẩn bị nguyên liệu càng nhiều càng tốt.
Hai bên xe ba bánh đã được mở rộng hơn, các tấm sắt gấp được hạ xuống, không gian bỗng chốc rộng hơn gấp đôi.
Lâm Chu mang từng nguyên liệu ra ngoài.
Cậu không đếm cụ thể có thể bán ra bao nhiêu bát, nhưng có lẽ từ sáng đến trưa cũng phải hai, ba trăm bát.
Hai cái nồi lớn được cải tiến phía trên bắt mắt nhất.
Lâm Chu nhìn nhóm khách hàng chạy đến, mỉm cười bắt đầu bày quầy bán hàng.
"Tôi nói anh nghe, mỗi người một bát, giới hạn số lượng, nhưng có thể thêm đến mấy loại thịt. Mọi người biết không? Tôi nhất định sẽ gọi sườn bò, thơm phức luôn! Câm miếng sườn trên tay lên gặm một phát, chất thịt tươi ngon mềm mọng, vừa cắn đã đứt ngay, tuyệt cả là vời!"
Chỉ ngửi mùi thơm này thôi cũng đủ làm người ta trở nên phấn chấn, cực kỳ mong chờ.
Lâm Chu đặt từng loại thịt đã nấu chín lên mặt bàn, từng thau thịt đủ làm cặp mắt mọi người sáng rỡ.
Mùi vị tươi ngon của đồ ăn vào buổi sáng có thể khiến tinh thân mọi người nhanh chóng tỉnh táo lên.
Lúc này, người đó đang nhiệt tình giới thiệu cho các khách du lịch vừa mới đến.
"Nếu ai có đủ kinh phí, tôi đề cử nên ăn thập cẩm, đầy đủ tất cả các loại thịt. Còn nếu không có nhiều tiền thì chủ yếu nên ăn miến sườn bò!"
Khách hàng xếp số ba có vẻ đã ăn mấy lần, vô cùng quen thuộc kết cấu và hương vị của các loại thịt.
"Các loại thịt còn lại cũng ngon nữa! Nhưng vẫn hơn kém hơn sườn bò một tí. Nhưng dù sao thì cảm giác cầm miếng sườn trong tay nhấm nháp từng ngụm vẫn không có loại thịt nào so được."
Những khách hàng có thể đứng ở mười mấy số đầu toàn là vua trong số các vị vua cạnh tranh, chẳng hạn như Lạc Vũ.
Cậu cũng gật đầu chào hỏi.
Lạc Vũ bắt gặp ánh mắt của Lâm Chu, mỉm cười lên tiếng chào hỏi.
"Buổi sáng tốt lành nha ông chủ Lâm!"
Hay lắm, không hổ là nhà ẩm thực, đến vừa nhanh vừa sớm. Lâm Chu đã gặp anh rất nhiều lần, cũng từng nói chuyện chung nên khá là quen thuộc với anh.
Anh lắng lặng đứng ở vị trí thứ nhất, Lâm Chu vừa nhìn đã nhận ra anh ngay.
"Buổi sáng tốt lành, anh ăn miến gì?"
"Miến thịt dê đi! Thịt dê, thịt bò ở phương bắc thật sự rất tươi. Có lẽ liên quan đến độ tươi mới nên nước canh uống vào rất sảng khoái."
Lâm Chu không hề ngạc nhiên trước chuyện anh có thể nếm ra được hương vị. Nguyên liệu đúng là thịt dê, bò vừa giết mổ, từ khi làm thịt đến lúc cho vào nồi không quá ba tiếng đồng hồ.
"Là nguyên liệu tươi tôi mới mua rạng sáng nay. Lúc đó thịt tươi nhất."
Mỗi lần Lâm Chu gặp được khách hàng ruột đều có thể trò chuyện đôi ba câu.
Không thì cậu cũng không cứ cách một, hai ngày lại bày quây bán hàng trong thời gian dài như vậy.
"Mấy miếng xương to thế này, nếu có Đại Bảo ở đây chắc nó mừng như điên luôn! Ông chủ Lâm từng nghĩ đến việc nuôi thú cưng bao giờ chưa?”
Lúc Lạc Vũ nhìn thấy đống xương bò, xương dê trên quầy hàng của ông chủ Lâm, trước hết là nhớ đến Đại Bảo.
Đại Bảo rất nổi tiếng trong nhóm fans của ông chủ Lâm, chỉ cần xem video ông chủ Lâm bày quầy bán hàng, chắc hẳn sẽ có khoảnh khắc nổi bật của Đại Bảo.
Đã có rất nhiều khách hàng hỏi câu tương tự, nhưng Lâm Chu thật sự chưa từng nghĩ đến.
Thật ra, cậu cũng rất thích chó, nhất là chó cỡ lớn, vô cùng có cảm giác an toàn.
Nhưng cậu cảm thấy nuôi thú cưng nhất định phải có môi trường sống ổn định. Cậu lại không có chỗ ở cố định, mỗi tuần đến một địa điểm khác nhau để bày quầy bán hàng. Nếu nuôi thú cưng há chẳng phải cậu vô trách nhiệm lắm àI
Bạn cần đăng nhập để bình luận