Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 492: Thật là một màn tẩy trang sảng khoái (1)

Chương 492: Thật là một màn tẩy trang sảng khoái (1)Chương 492: Thật là một màn tẩy trang sảng khoái (1)
"Sao hậu trường cũng có mùi thơm vậy, ai đi mua rồi à?"
"Không phải, khán giả tặng vịt kho cho tôi."
Nghe mọi người thảo luận, anh chàng diễn viên hào hứng mở túi vịt kho ra.
Các diễn viên đang tẩy trang liền vây quanh.
Mọi người đều bị mùi thơm kia ám cả tối, bây giờ chính chủ đang ở ngay trước mắt, không phải người nhìn thấy thì có phần sao?
"Đây là phần thưởng cá nhân, là của tôi đó, mọi người lại ngang nhiên cướp giật à?"
Nhìn thấy cái túi được mở ra, mấy người này liền giơ tay giành bao tay dùng một lần, anh chàng diễn viên lập tức sốt ruột.
"Hơ, gì mà của anh hay của tôi chứ, chúng tôi chỉ sợ anh ăn mập, nên giúp anh ăn bớt thôi mà."
Kết hợp với mùi thơm nức mũi, một túi bao gồm lưỡi vịt, lưỡi vịt, còn có đậu nành luộc màu tương đỏ xuất hiện trước mặt mọi người.
Anh chàng diễn viên trưng ra vẻ mặt tôi nhìn mấy anh bịa chuyện, tiếp tục bịa nữa đi' để nhìn những người này.
"Tôi thấy có rất nhiều đang ăn bên dưới, lúc bọn họ bước đến thưởng tiền, trên người bọn họ đều có mùi vịt kho."
"Đừng nói chứ, mùi hương này thơm thật đó, cũng không biết bọn họ mua ở đâu nữa."
Hay lắm, thì ra không phải một mình anh thèm, mà tất cả mọi người đều rất thèm.
Vừa mở túi ra, mọi người ngửi thấy mùi của vịt kho.
"Đúng thế đúng thế, mập lên thì không ngủ được đâu."
"Vãi nồi, ăn ngon thật đấy!"
Phối hợp với mùi hương, thì chính là món ngon đang mời gọi trong mắt mọi người.
Túi cũng mở ra rồi, lúc này còn không ăn thì chẳng phải không đỡ thèm à!
Hình thức không cần phải nói, vịt kho không có nước canh bóng loáng ánh dầu, dưới ánh đèn hậu trường chiếu xuống, lấp lánh phát sáng.
"Thằng nhóc cậu ra tay nhanh quá nhỉ."
Vị tươi non cay tê khiến người khác phải mê muội, nhai ở trong miệng cùng với xương sụn, tuy ít thịt nhưng mùi vị rất thơm.
Sau khi ăn một miếng, mùi kho đậm đà tan ra trong miệng, quyện cùng vị mè trắng khiến cả miệng thơm lừng.
Người đàn ông ăn đầu tiên còn chưa tẩy lớp trang điểm trên mặt, bỏ nguyên một miếng lưỡi vịt vào trong miệng, mùi vị tuyệt vời giống như đang hôn nồng nàn lưỡi vịt ngon miệng, cay nồng nóng hổi.
Anh chàng diễn viên sửng sốt, lập tức không cằn nhẳn thêm gì nữa, trong lúc anh nói chuyện, còn muốn bảo vệ đồ ăn của mình.
Những người còn lại cũng lần lượt nếm được hương vi.
Cắn nguyên quả, thịt chắc nịch, bên trong chỗ rỗng còn có một ít nước chảy xuống theo răng miệng, không có chút mùi tanh nào, thơm thơm mà lại cay cay.
Hơn nữa còn là loại có nước nữa.
Anh cũng vội vàng đeo bao tay, nhặt một quả tim vịt lên ném vào trong miệng, khi nhai nó mềm mềm dai dai, ăn nguyên cả quả trong miệng có vị tươi non rất tuyệt.
Đôi mắt của anh chàng diễn viên bỗng sáng bừng lên.
Không ngờ cả đám người này không nói một lời, vừa mở túi ra thì ăn ngay. Sau đó bọn họ liền im hơi lặng tiếng tranh giành đồ ăn.
"Mấy người đừng giành nữa, tôi mới ăn tim vịt thôi đó, một giây sau đã không còn gì rồi?"
"Chỉ có mấy quả tim vịt thôi, mỗi người một quả còn không đủ để ăn, nghĩ gì thế không biết."
"Cho tôi nếm thử một cái lưỡi vịt đi." Mắt thấy tim vịt hết sạch trong nháy mắt, anh chàng diễn viên vội vàng nhắm mục tiêu ngay lưỡi vịt.
Đây chính là ông lão khán giả đã khen thưởng cho anh đó.
Súc sinh, đúng là súc sinh mài
Anh chàng diễn viên cũng không kịp giữ đồ, tranh thủ thời gian đoạt đồ ăn mới là chuyện nên làm.
Lưỡi vịt và tim vịt đều rất đắt, chàng trai kia vốn không mua nhiều cho lắm. Cả một đám diễn viên, mấy người nhanh tay, đã chia nhau hết sạch trong một lần.
Khi có thịt, ánh mắt của mọi người đều nhắm ngay thịt.
Thịt ăn hai ba miếng đã hết sạch, ánh mắt mọi người lại tập trung vào đậu nành luộc.
Đậu nành luộc nhiều, người nào cũng có thể ăn được, cũng không cần bóc vỏ, bọn họ cầm đậu nành nguyên vỏ lên cho vào miệng, răng vừa cắn thì hạt đậu nành đã vào miệng.
Vừa ăn hạt đậu nành thì có thể nếm ra nó đã được kho trong thời gian rất lâu, hạt đậu mềm mại ngon miệng, vỏ đậu nành luộc ẩm ướt thấm đẫm nước kho, ăn trong miệng còn ngon hơn cả tưởng tượng.
Rõ ràng là món chay, nhưng lại có thể nếm ra mùi thơm của thịt, ngon bá cháy.
"Món này mua ở đâu đấy, ăn chả đã ghiền gì cảit"
"Không biết nữa, hỏi khán giả xem sao?"
"Bây giờ đã tan cuộc rồi, mọi người đều về hết rồi nhỉ."
"Hỏi xem trong đoàn có ai biết không, bầu gánh có biết không?"
"Không rõ, ăn ngon thật đấy, món này thơm quá đi mất, quan trọng là tươi, mỗi một loại bộ phận vịt kho khác nhau, ăn ở trong miệng thì lại có mùi vị khác nhau."
"Chắc là mua ở phố ăn vặt bên ngoài sân khấu kịch rồi, tôi thấy bên ngoài có rất nhiều quầy ăn vặt."
"Chúng ta mau tẩy trang ra ngoài xem thử đi."
Một đám diễn viên hí khúc chỉ mới nếm được mùi vị, bọn họ vô cùng khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận