Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 373: Vịt quay (2)

Chương 373: Vịt quay (2)Chương 373: Vịt quay (2)
Nhưng muốn ăn ngon còn bỏ ra chút công sức.
Bằng không thật có lỗi với công tác chuẩn bị vất vả mấy tiếng đồng hồ này của bản thân.
Mức độ phức tạp của vịt quay cũng coi như là món ăn tốn thời gian nhất từ khi cậu bày quầy hàng tới nay.
Lâm Chu vừa nhào bột, vừa nhìn về phía nước sốt màu đỏ đang nấu trong nồi, không vội được.
Công việc cắt hành sợi, dưa leo sợi cũng giao cho Đại Đông.
Đợi sau khi hoàn thành tất cả công tác chuẩn bị chỉ còn lại bước quan trọng nhất.
Vịt quay vịt quay đương nhiên phải quay rồi!
Xe ba bánh tuần này được hệ thống cải tạo cực kỳ triệt để.
Xe ba bánh vịt quay đặc chế này khiến Đại Đông xem đến ngơ ngác.
Dưới thùng xe chính là một lò nướng thật lớn.
Tâm trạng khiến cậu muốn lập tức làm một lò vịt quay, cực kỳ say mê.
Lâm Chu gọi lò nướng này là công nghệ đen, nhìn cực kỳ dễ dùng.
Có chỗ để củi gỗ làm nhiên liệu, cũng có chỗ treo vịt quay, một lò có thể treo hai mươi con vịt quay, cực kỳ lớn.
Thời gian cấp bách, Lâm Chu mua củi nhóm lửa, đặt trong lò nướng nhóm lửa, sau đó bắt đầu treo vịt quay vào trong lò nướng.
Phía trên quầy là bàn dài, chỗ đặt đồ, treo vịt quay ra lò.
Sở thích của người có tiên, cho dù bày quán ven đường cũng không rẻ!
Trông rất đắt!
Đại Đông đánh giá lò nướng này phải vài chục nghìn mới mua được, cộng thêm phụ tùng trên xe ba bánh, giá trị của một chiếc xe ba bánh này phải một trăm mấy đến hai trăm nghìn tệ.
Cái này giá chắc không rẻ đâu ha?
"Toàn bộ vịt quay còn lại đặt trong thùng giữ tươi, tôi phải ra ngoài bày quầy rồi."
Hai chữ hâm mộ cũng chả buồn nói.
Người có tiền trên thế giới nhiều như vậy, thêm anh nữa thì có sao đâu!
Đại Đông nhìn đến co rút trong lòng.
"Hả?"
Lâm Chu cũng thay quần áo khác, chuẩn bị ra quầy rồi.
"À... Vâng."
Nhưng anh thấy lò nướng này không kín gió, đi cả một đoạn đường như thế là muốn thơm chết ai vậy!
Cứ như vậy vừa quay vịt, vừa bày quầy hả?
Đại Đông hốt hoảng cất mấy con vịt đang treo trong sân vào thùng giữ tươi, sau đó đặt thùng lên xe ba bánh.
Đại Đông còn đang nhìn chằm chằm xe ba bánh ngẩn người, nghe thấy Lâm Chu nói như thế nhất thời cũng chưa phản ứng lại.
Đại Đông vốn muốn hỏi, giờ cũng hơn 5 giờ rồi mà còn bày quầy à, nhưng lại nghĩ đến lúc trước ông chủ còn bày quầy lúc nửa đêm kia kìa, nên anh không nói gì nữa.
"Được rồi, anh cũng tan làm đi thôi -"
Lâm Chu vung tay lên, để Đại Đông tan làm.
Điều này làm cho Đại Đông không ăn ké vịt quay được rất chỉ là thất vọng, giương mắt nhìn bóng lưng của Lâm Chu. Thật muốn biết ông chủ bày quầy bán hàng ở đâu, anh có thể đi mua một con hay không!
Thật muốn ăn quá đi!
Nhưng tìm hiểu hành tung của ông chủ có phải là không tốt lắm không?
Tuy Đại Đông đã tan làm nhưng đồ của anh vẫn còn ở công ty, nên anh trở về cao ốc Tử Nguyên.
Nhân viên công ty thấy anh đã trở về, cả đám đều không khỏi kích động, toàn bộ xông tới.
"Đại Đông, anh qua chỗ ông chủ ăn gì thế?"
"Ông chủ làm món ngon gì đó?"
Đại Đông vô tình lắc đầu nói: "Ông chủ làm vịt quay, có điều tôi không ăn, ông chủ đi bày quầy bán hàng rồi."
Vừa nghe thấy lời này, mọi người đầu tiên là kích động, sau đó là hỏi thăm địa chỉ cụ thể.
"Ông chủ đi đâu bày quầy bán hàng thế? Chúng ta có thể đi mual"
"Tôi không hỏi." Đại Đông cười ngu ngơ gãi đầu.
Lời này làm các nhân viên đều im lặng.
Chờ đã, anh trai à lúc anh tự tiến cử với ông chủ không phải lanh lợi lắm à.
Bây giờ sao không thám thính được tin tức nào thết
"Sao anh không hỏi thăm thế?"
"Anh trai thế mà lại trở về tay không, không dám tưởng tượng vịt quay ông chủ làm thơm ngon cỡ nào. Sao anh nhịn xuống được thế?"
Đại Đông rén rén không dám lên tiếng. Đúng là anh có muốn hỏi, nhưng mà anh không dám.
Các đồng nghiệp than thở trở lại chỗ ngồi tiếp tục làm việc.
Lâm Chu thì lái xe ba bánh đi thẳng đến trang trại chăn nuôi Quảng Đạt.
Dọc theo đường đi, theo độ ấm trong lò nướng dần tăng lên, làn da của vịt quay co lại từng chút một, bị nướng chảy mỡ xì xèo.
Mùi thơm kia bay lơ lửng ra ngoài suốt dọc đường cậu đi.
Còn chưa đi đến, mùi của vịt quay đã bay ra trước rồi.
Hấp dẫn vô số ánh mắt của người đi đường.
"Mẹ ơi, thơm quá đi!"
Cô bé ngồi sau xe điện ngửi mùi thơm do xe ba bánh mang đến, mắt đều sáng.
Cô bé túm góc áo mẹ giật giật.
"Mẹ ơi con muốn ăn, muốn ăn -"
Mẹ cô bé cũng ngửi thấy mùi thơm, cô ngẩng đầu lên, nhưng chỉ thấy được đuôi xe ba bánh treo bảng vịt quay của Lâm Chu.
"Không đuổi kịp rồi."
Mùi thơm chợt lướt qua ấy thật là khiến người ta nhớ nhung.
Thế cho nên khi đi ngang qua xe của một anh trai vừa tan tâm, anh trai ngửi mùi, nhìn quầy hàng của Lâm Chu một cái rồi quay đầu theo sau luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận