Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 499: Ai đời đang hát hí khúc mà bị tấn công từ bốn phía thế này! (1)

Chương 499: Ai đời đang hát hí khúc mà bị tấn công từ bốn phía thế này! (1)Chương 499: Ai đời đang hát hí khúc mà bị tấn công từ bốn phía thế này! (1)
Người nào người nấy lặng lẽ nhích đến gần chỗ ông bác.
Ai cũng muốn giành được phần thưởng này.
Ông bác còn tưởng bọn họ đến nhận thưởng, vui vẻ nhét cho mỗi người 100 tệ.
Sau đó, ông bác cầm túi vịt kho ăn vặt bước xuống sân khấu dưới ánh mắt dõi theo của mọi người.
Cứ thế mà bước xuống khỏi sân khấu!!!
Lúc ông bác đi còn cố tình lắc túi vịt kho ăn vặt trong tay.
May mà lần này ông không bị ngã trên sân khấu.
Diễn viên chuyển từ kích động sang thất vọng chỉ trong vòng chưa đầy một phút.
"Đúng thết Còn phải xem tại chỗ nữa. Cảm giác nhập tâm rất mạnh, cứ như chúng ta đang đứng ngay bên cạnh xem câu chuyện này vậy. Hay hơn trên TV nhiều."
Nhóm khán giả dưới sân khấu:
"Những người xung quanh khóc cũng rất có cảm xúc nha. Bầu không khí ập đến trong phút chốc luôn."
"Còn gì nữa, tình cảm giữa họ tốt như vậy, sao có thể nhẫn tâm chia cách bọn họ chứ!"
"Ái chà, anh chàng diễn viên này diễn tốt thật, khóc đến nỗi tôi cũng không kìm được."
"Sao trước đây tôi không phát hiện hí kịch hay đến vậy nhỉ!"
Anh ta lập tức đau khổ quỳ xuống đất, buồn bã khóc rống.
Tâm trạng cậu giống như xem được bộ phim điện ảnh xuất sắc, rất lâu vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Sau khi hạ màn tốt đẹp, Lâm Chu cầm theo túi tiền đến sân khấu lần lượt thưởng cho mọi người. Tiền cậu kiếm được suốt một ngày bày quầy bán hàng còn không nhiều bằng tiền thưởng cho diễn viên sau khi xem hết vở hí kịch.
Nhưng Lâm Chu lại rất hài lòng.
Những lời khen ngợi không dứt đủ chứng tỏ vở hí kịch này hay đến nhường nào.
"Chú có chuyện gì thế ạ? Có gấp không? Nếu không gấp thì chờ thứ bảy cháu về."
Lập tức thu hút ông bác Trương thích xem hí kịch.
Đúng lúc Trương Kiến Quân có chuyện cần tìm Lâm Chu, nhanh chóng hỏi tuần này cậu bày quầy bán hàng ở đâu, để ông đến tìm cậu.
Cậu còn chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Đã vài tuần Lâm Chu không về nhà, nhiệm vụ tuần này được nghỉ thứ bảy và chủ nhật, cậu làm xong là có thể về Xem sao.
Lâm Chu dở khóc dở cười trả lời đồng ý.
"Món này hợp nhắm rượu lắm đây! Vừa khéo chú có rượu ngon, mang hai chai qua đó cho cháu nếm thử."
"Cháu bán vịt kho, cổ vịt các loại."
Lâm Chu thấy ông hỏi vậy vẫn chưa hiểu mô tê gì.
Rõ ràng là chính ông muốn ăn, lại nhất quyết nói muốn đưa rượu cho cậu.
Trương Kiến Quân: "Chuyện cũng không gấp lắm, tuần này cháu bán món gì ngon đấy?"
Chẳng biết có phải do người lớn tuổi thích sĩ diện nên nói chuyện không rõ ràng không!
Lâm Chu lập tức gửi định vị qua cho ông.
Sau đó, cậu chuẩn bị quay về. ...
Phía bên kia, nhóm fans đến đây tìm ông chủ Lâm vẫn đang nghe ngóng dọc theo con phố ăn vặt. Quan trọng là họ không đơn độc.
Cũng không phải đi cùng nhau.
Mà là tách ra, từng bước dò hỏi.
Tất cả chủ quây hàng dọc theo phố ăn vặt đều bị hỏi đến phiền.
Dọc đường có rất nhiều quây quà vặt, mọi người không thể cứ mỗi lần hỏi một chủ quầy lại mua một phần đồ ăn, không ăn hết nổi! Nên chỉ khi gặp được đồ mình muốn ăn mới mua một phần rồi hỏi han ông chủ.
Nhờ đó mà chủ quầy hàng sẽ trả lời rất chỉ tiết.
"Quầy hàng bán cổ vịt? Tôi không chú ý nên không biết có quây hàng này không. Nhưng tôi thấy rất nhiều người đều cầm túi cổ vịt trong tay, hẳn là có."
Ông chủ quầy xiên chiên trả lời như vậy.
"Cảm ơn ông chủ-"
Trong mắt fan lóe lên tia hy vọng, nhận lấy que xúc xích chiên, tiếp tục đi đến quầy bán mực Teppanyaki (mực nướng trên chảo thép phẳng) .
"Ông chủ, cho tôi hỏi tí, ở đây có quầy hàng bán cổ vịt không?"
"Không biết." Chủ quầy đang bận rộn, trả lời mà không ngẩng cả đầu.
Chờ đến khi fan rời đi, chủ quầy không nhịn được lẩm bẩm với khách đang chờ mua mực Teppanyaki.
"Không biết hôm nay có chuyện gì nữa! Đây đã là người thứ sáu đến hỏi thăm quầy cổ vịt rồi."
Anh ta bị hỏi đến phiền.
Cả đoạn đường nhiều quầy hàng như vậy, sao anh ta biết được có quầy cổ vịt nào hay không!
"Chắc là ăn ngon lắm."
Là một khách hàng, điều đầu tiên người này nghĩ đến là: Quầy hàng thu hút nhiều người đến hỏi thăm như vậy chắc chắn có mùi vị rất ngon. Thế nên mọi người không tìm được mới đi nghe ngóng khắp nơi.
Lúc này, chủ quây không càm ràm nữa.
Sau khi làm xong món mực Teppanyaki, lập tức gói một phần cho khách.
“Quý khách ăn ngay hay gói mang đi?"
"Tôi ăn ngay, chỉ cần lấy giấy bọc bên dưới cây que là được."
Khách hàng nhận phần mực Teppanyaki, rắc thì là và ớt lên rồi cắn một miếng lớn.
Wow- khá là ngon. Mực rất mềm, vừa thơm vừa cay. Không biết cổ vịt được nhiều người hỏi như vậy có vị gì, chắc hẳn còn ngon hơn mực Teppanyaki nhỉI
Khách hàng thấy hơi tò mò, nhìn fan vẫn đang hỏi thăm dọc đường bèn nhanh chân đuổi theo.
"Người đẹp, tôi muốn hỏi quầy cổ vịt cô hỏi lúc nãy là quây hàng trên phố ăn vặt à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận